Surah An-Naml - Thai Translation by King Fahad Quran Complex
طسٓۚ تِلۡكَ ءَايَٰتُ ٱلۡقُرۡءَانِ وَكِتَابٖ مُّبِينٍ
t̩x sīn h̄el̀ā nī̂ khụ̄x xongkār thậngh̄lāy k̄hx ngxạr ku rxān læa khạmp̣hīr̒ xạn chạd cæ̂ng
Surah An-Naml, Verse 1
هُدٗى وَبُشۡرَىٰ لِلۡمُؤۡمِنِينَ
pĕn næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng læa k̄h̀āwdī s̄ảh̄rạb brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā
Surah An-Naml, Verse 2
ٱلَّذِينَ يُقِيمُونَ ٱلصَّلَوٰةَ وَيُؤۡتُونَ ٱلزَّكَوٰةَ وَهُم بِٱلۡأٓخِرَةِ هُمۡ يُوقِنُونَ
brrdā p̄hū̂ thī̀ dảrng kār lah̄mād læa bricākh sa kāt læa t̀x wạn prlok phwk k̄heā cheụ̄̀x mạ̀n
Surah An-Naml, Verse 3
إِنَّ ٱلَّذِينَ لَا يُؤۡمِنُونَ بِٱلۡأٓخِرَةِ زَيَّنَّا لَهُمۡ أَعۡمَٰلَهُمۡ فَهُمۡ يَعۡمَهُونَ
thæ̂cring brrdā p̄hū̂ mị̀ ṣ̄rạthṭhā t̀x wạn prlok nận reā dị̂ thảh̄ı̂ kār ngān k̄hxng phwk k̄heā s̄wyngām kæ̀ phwk k̄heā dạngnận phwk k̄heā ca ra h̄e rèr̀xn
Surah An-Naml, Verse 4
أُوْلَـٰٓئِكَ ٱلَّذِينَ لَهُمۡ سُوٓءُ ٱلۡعَذَابِ وَهُمۡ فِي ٱلۡأٓخِرَةِ هُمُ ٱلۡأَخۡسَرُونَ
chn h̄el̀ā nận phwk k̄heā ca dị̂ rạb kār lngthos̄ʹ xạn chạ̀wcĥā læa nı wạn prlok phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ k̄hādthun yìng
Surah An-Naml, Verse 5
وَإِنَّكَ لَتُلَقَّى ٱلۡقُرۡءَانَ مِن لَّدُنۡ حَكِيمٍ عَلِيمٍ
læa thæ̂cring cêā ca dị̂ rạb xạl ku rxā nx ỳāng næ̀nxn cāk phra p̄hū̂thrng prīchā ỵāṇ p̄hū̂thrng rxbrū̂
Surah An-Naml, Verse 6
إِذۡ قَالَ مُوسَىٰ لِأَهۡلِهِۦٓ إِنِّيٓ ءَانَسۡتُ نَارٗا سَـَٔاتِيكُم مِّنۡهَا بِخَبَرٍ أَوۡ ءَاتِيكُم بِشِهَابٖ قَبَسٖ لَّعَلَّكُمۡ تَصۡطَلُونَ
cng rảlụk meụ̄̀x mū sā kl̀āw kæ̀ khrxbkhrạw k̄hxng k̄heā ẁā “thæ̂cring c̄hạn h̄ĕn fị c̄hạn ca nả k̄h̀āw cāk thī̀ nạ̀n mā h̄ı̂ phwk th̀ān h̄rụ̄x c̄hạn ca nả khbpheling mā h̄ı̂ phwk th̀ān pheụ̄̀x phwk th̀ān ca dị̂ thảh̄ı̂ mạn xùn”
Surah An-Naml, Verse 7
فَلَمَّا جَآءَهَا نُودِيَ أَنۢ بُورِكَ مَن فِي ٱلنَّارِ وَمَنۡ حَوۡلَهَا وَسُبۡحَٰنَ ٱللَّهِ رَبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
khrận meụ̄̀x k̄heā mā t̄hụngthī̀ nạ̀n dị̂ mīs̄eīyng reīyk k̄hụ̂n ẁā “p̄hū̂ thī̀ xyū̀ nı fị læa p̄hū̂ thī̀ xyū̀ rxb «mạn ca dị̂ rạb khwām cảreiỵ læa mh̄ā bris̄uthṭhi̒ h̄æ̀ ngxạllxḥ̒ phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok
Surah An-Naml, Verse 8
يَٰمُوسَىٰٓ إِنَّهُۥٓ أَنَا ٱللَّهُ ٱلۡعَزِيزُ ٱلۡحَكِيمُ
“xô mū sā xěy! Thæ̂cring k̄ĥā khụ̄x xạllxḥ̒ p̄hū̂thrng xảnāc p̄hū̂thrng prīchā ỵāṇ
Surah An-Naml, Verse 9
وَأَلۡقِ عَصَاكَۚ فَلَمَّا رَءَاهَا تَهۡتَزُّ كَأَنَّهَا جَآنّٞ وَلَّىٰ مُدۡبِرٗا وَلَمۡ يُعَقِّبۡۚ يَٰمُوسَىٰ لَا تَخَفۡ إِنِّي لَا يَخَافُ لَدَيَّ ٱلۡمُرۡسَلُونَ
“Læa cng yon mị̂thêā k̄hxng cêā” meụ̄̀x k̄heā h̄ĕn mạn khelụ̄̀xnh̄ịw khl̂āy kạb ẁā mạn pĕn ngū k̄heā k̆ klạb h̄lạng h̄ạn læa mị̀ h̄ạn klạb mā xīk “xô mū sā xěy! Cêā xỳā klạw thæ̂cring brrdā r̀x sū lnận ca mị̀ klạw meụ̄̀x xyū̀ t̀xh̄n̂ā k̄ĥā”
Surah An-Naml, Verse 10
إِلَّا مَن ظَلَمَ ثُمَّ بَدَّلَ حُسۡنَۢا بَعۡدَ سُوٓءٖ فَإِنِّي غَفُورٞ رَّحِيمٞ
“wêntæ̀ p̄hū̂ xṭhrrm læ̂w k̄heā dị̂ pelī̀yn mā thảkhwām dī h̄lạngcāk thī̀ dị̂ thảkhwām chạ̀w pherāa thæ̂cring k̄ĥā nận pĕn p̄hū̂ xp̣hạy p̄hū̂ mettā s̄emx”
Surah An-Naml, Verse 11
وَأَدۡخِلۡ يَدَكَ فِي جَيۡبِكَ تَخۡرُجۡ بَيۡضَآءَ مِنۡ غَيۡرِ سُوٓءٖۖ فِي تِسۡعِ ءَايَٰتٍ إِلَىٰ فِرۡعَوۡنَ وَقَوۡمِهِۦٓۚ إِنَّهُمۡ كَانُواْ قَوۡمٗا فَٰسِقِينَ
“læa cng s̄xd mụ̄x k̄hxng cêā k̄hêāpị nı xk s̄eụ̄̂x k̄hxng cêā mạn ca xxk mā k̄hāw prāṣ̄cāk xạntrāy dı « (nī̀ khụ̄x s̄xng) nı kêā s̄ạỵỵāṇ (thī̀ cêā ca nả pị) yạng fir xeā n̒ læa phwkpĥxng k̄hxng k̄heā thæ̂cring phwk k̄heā pĕn h̄mū̀ chn p̄hū̂ f̄̀āf̄ụ̄n”
Surah An-Naml, Verse 12
فَلَمَّا جَآءَتۡهُمۡ ءَايَٰتُنَا مُبۡصِرَةٗ قَالُواْ هَٰذَا سِحۡرٞ مُّبِينٞ
meụ̄̀x s̄ạỵỵāṇ k̄hxng reā dị̂ mā prāk ḍ chạd cæ̂ng kæ̀ phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā “nī̀ khụ̄x weth mnt̒ khāt̄hā xạn cæ̀mcæ̂ng”
Surah An-Naml, Verse 13
وَجَحَدُواْ بِهَا وَٱسۡتَيۡقَنَتۡهَآ أَنفُسُهُمۡ ظُلۡمٗا وَعُلُوّٗاۚ فَٱنظُرۡ كَيۡفَ كَانَ عَٰقِبَةُ ٱلۡمُفۡسِدِينَ
læa phwk k̄heā dị̂ pt̩is̄eṭh mạn xỳāng yutiṭhrrm læa yèxh̄yìng thậng «thī̀ citcı k̄hxng phwk k̄heā cheụ̄̀x mạ̀n mạn dạngnận cng dūt̄heid ẁā bậnplāy k̄hxng brrdā p̄hū̂ b̀xnthảlāy nận ca pĕn chèn rị
Surah An-Naml, Verse 14
وَلَقَدۡ ءَاتَيۡنَا دَاوُۥدَ وَسُلَيۡمَٰنَ عِلۡمٗاۖ وَقَالَا ٱلۡحَمۡدُ لِلَّهِ ٱلَّذِي فَضَّلَنَا عَلَىٰ كَثِيرٖ مِّنۡ عِبَادِهِ ٱلۡمُؤۡمِنِينَ
læa doy næ̀nxn reā dị̂ h̄ı̂ khwām rū̂ kæ̀ dāwū d læa s̄u lạy mān læa k̄heā thậng s̄xng kl̀āw ẁā “brrdā kār s̄rrs̄eriỵ pĕn k̄hx ngxạllxḥ̒ p̄hū̂thrng pordprān kæ̀ reā h̄enụ̄x s̄̀wn māk k̄hxng pwng b̀āw k̄hxng phraxngkh̒ p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā thậngh̄lāy”
Surah An-Naml, Verse 15
وَوَرِثَ سُلَيۡمَٰنُ دَاوُۥدَۖ وَقَالَ يَـٰٓأَيُّهَا ٱلنَّاسُ عُلِّمۡنَا مَنطِقَ ٱلطَّيۡرِ وَأُوتِينَا مِن كُلِّ شَيۡءٍۖ إِنَّ هَٰذَا لَهُوَ ٱلۡفَضۡلُ ٱلۡمُبِينُ
læa s̄u lạy mān pĕn thāyāth k̄hx ngdāwūd læa k̄heā kl̀āw ẁā “mh̄āchn thậngh̄lāy xěy! Reā dị̂ rạb khwām rū̂ nı p̣hās̄ʹā k̄hxng nk læa reā dị̂ rạb thuk «s̄ìng thæ̂cring nī̀ khụ̄x khwām pordprān xạn thæ̂cring næ̀nxn”
Surah An-Naml, Verse 16
وَحُشِرَ لِسُلَيۡمَٰنَ جُنُودُهُۥ مِنَ ٱلۡجِنِّ وَٱلۡإِنسِ وَٱلطَّيۡرِ فَهُمۡ يُوزَعُونَ
læa phịr̀phl k̄hxng k̄heā thī̀ pĕn ỵi nm nus̄ʹy̒ læa nk dị̂ t̄hūk h̄ı̂ mā chun nu m t̀xh̄n̂ā s̄u lạy mān læa phwk k̄heā t̄hūk cạd h̄ı̂ pĕn rabeīyb
Surah An-Naml, Verse 17
حَتَّىٰٓ إِذَآ أَتَوۡاْ عَلَىٰ وَادِ ٱلنَّمۡلِ قَالَتۡ نَمۡلَةٞ يَـٰٓأَيُّهَا ٱلنَّمۡلُ ٱدۡخُلُواْ مَسَٰكِنَكُمۡ لَا يَحۡطِمَنَّكُمۡ سُلَيۡمَٰنُ وَجُنُودُهُۥ وَهُمۡ لَا يَشۡعُرُونَ
cnkrathạ̀ng meụ̄̀x phwk k̄heā dị̂ mā t̄hụng thùng thī̀ mī md māk md tạw h̄nụ̀ng dị̂ phūd ẁā “xô phwk md xěy! Phwk cêā cng k̄hêāpị nı rạng k̄hxng phwk cêā t̄heid pheụ̄̀x ẁā s̄u lạy mān læa phịr̀phl k̄hxng k̄heā ca dị̂ mị̀ bdk̄hyī̂ phwk cêā doythī̀ phwk k̄heā mị̀rū̂ tạw”
Surah An-Naml, Verse 18
فَتَبَسَّمَ ضَاحِكٗا مِّن قَوۡلِهَا وَقَالَ رَبِّ أَوۡزِعۡنِيٓ أَنۡ أَشۡكُرَ نِعۡمَتَكَ ٱلَّتِيٓ أَنۡعَمۡتَ عَلَيَّ وَعَلَىٰ وَٰلِدَيَّ وَأَنۡ أَعۡمَلَ صَٰلِحٗا تَرۡضَىٰهُ وَأَدۡخِلۡنِي بِرَحۡمَتِكَ فِي عِبَادِكَ ٱلصَّـٰلِحِينَ
K̄heā (s̄u lạy mān) yîm kæm h̄ạwreāa t̀x khả phūd k̄hxng mạn læa kl̀āw ẁā “k̄ĥā tæ̀ phrap̄hū̂pĕncêāk̄hxng k̄ĥā phraxngkh̒ k̄hx phraxngkh̒ thrng pord prathān kæ k̄ĥā phraxngkh̒ pheụ̄̀x h̄ı̂ k̄ĥā phraxngkh̒ k̄hxbkhuṇ t̀x khwām pordprān k̄hxng phraxngkh̒ th̀ān sụ̀ng phraxngkh̒ th̀ān dị̂ thrng pordprān kæ̀ k̄ĥā phraxngkh̒ læa bidā mārdā k̄hxng k̄ĥā phraxngkh̒ læa h̄ı̂ k̄ĥā phraxngkh̒ krathả khwām dī pheụ̄̀x h̄ı̂ phraxngkh̒ thrng phx phrathạy mạn læa thrng h̄ı̂ k̄ĥā phraxngkh̒ k̄hêā xyū̀ nı khwām mettā k̄hxng phraxngkh̒ nı h̄mū̀ pwng b̀āw k̄hxng phraxngkh̒ thī̀ dī thậngh̄lāy”
Surah An-Naml, Verse 19
وَتَفَقَّدَ ٱلطَّيۡرَ فَقَالَ مَالِيَ لَآ أَرَى ٱلۡهُدۡهُدَ أَمۡ كَانَ مِنَ ٱلۡغَآئِبِينَ
læa k̄heā dị̂ trwc dū f̄ūng nk læ̂w kl̀āw k̄hụ̂n ẁā “thảmị c̄hạn cụng mị̀ h̄ĕn ḥud ḥud tæ̀ẁā mạn h̄āy pị h̄ịn
Surah An-Naml, Verse 20
لَأُعَذِّبَنَّهُۥ عَذَابٗا شَدِيدًا أَوۡ لَأَاْذۡبَحَنَّهُۥٓ أَوۡ لَيَأۡتِيَنِّي بِسُلۡطَٰنٖ مُّبِينٖ
“næ̀nxn c̄hạn ca lngthos̄ʹ mạn d̂wy kār lngthos̄ʹ xỳāng s̄āh̄ạs̄ h̄rụ̄x c̄hạn ca ḳh̀ā mạn xỳāng næ̀nxn h̄rụ̄x h̄ı̂ mạn nả h̄lạkṭ̄hān xạn chạd cæ̂ng mā h̄ı̂ c̄hạn”
Surah An-Naml, Verse 21
فَمَكَثَ غَيۡرَ بَعِيدٖ فَقَالَ أَحَطتُ بِمَا لَمۡ تُحِطۡ بِهِۦ وَجِئۡتُكَ مِن سَبَإِۭ بِنَبَإٖ يَقِينٍ
mạn h̄āy pị chạ̀w khrū̀ (læ̂wk lạb mā) mạn dị̂ kl̀āw ẁā “c̄hạn dị̂ pị trwc phb s̄ìng thī̀ th̀ān mị̀rū̂ læa c̄hạn dị̂ nả k̄h̀āw xạn næ̀nxn cāk s̄aba māyạng th̀ān
Surah An-Naml, Verse 22
إِنِّي وَجَدتُّ ٱمۡرَأَةٗ تَمۡلِكُهُمۡ وَأُوتِيَتۡ مِن كُلِّ شَيۡءٖ وَلَهَا عَرۡشٌ عَظِيمٞ
“c̄hạn dị̂ phb h̄ỵing khn h̄nụ̀ng pkkhrxng phwk k̄heā læa nāng mī thuk s̄ìng læa nāng mī bạllạngk̒ xạn h̄ıỵ̀ to”
Surah An-Naml, Verse 23
وَجَدتُّهَا وَقَوۡمَهَا يَسۡجُدُونَ لِلشَّمۡسِ مِن دُونِ ٱللَّهِ وَزَيَّنَ لَهُمُ ٱلشَّيۡطَٰنُ أَعۡمَٰلَهُمۡ فَصَدَّهُمۡ عَنِ ٱلسَّبِيلِ فَهُمۡ لَا يَهۡتَدُونَ
“læa c̄hạn dị̂ phb nāng læa h̄mū̀ chn k̄hxng nāng s̄ạkkāra būchā dwng xāthity̒ xụ̄̀n cā kxạllxḥ̒ læa mār chạy ḍxn dị̂ thảh̄ı̂ kār ngān k̄hxng phwk k̄heā pĕn k̄hxngdī ngām kæ̀ phwk k̄heā læa dị̂ kīdkạn phwk k̄heā xxk cāk næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng dạngnận phwk k̄heā cụng mị̀ dị̂ xyū̀ nı næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng”
Surah An-Naml, Verse 24
أَلَّاۤ يَسۡجُدُواْۤ لِلَّهِ ٱلَّذِي يُخۡرِجُ ٱلۡخَبۡءَ فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِ وَيَعۡلَمُ مَا تُخۡفُونَ وَمَا تُعۡلِنُونَ
thảmị phwk k̄heā mị̀ s̄uỵū d t̀x xạllxḥ̒ p̄hū̂nả xxk mā sụ̀ng s̄ìng thī̀ s̀xn rên xyū̀ nı chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hæ̀ndin læa thrng rxbrū̂ s̄ìng thī̀ phwk cêā pidbạng læa s̄ìng thī̀ phwk cêā peidp̄hey
Surah An-Naml, Verse 25
ٱللَّهُ لَآ إِلَٰهَ إِلَّا هُوَ رَبُّ ٱلۡعَرۡشِ ٱلۡعَظِيمِ۩
xạllxḥ̒ mị̀mī phracêā xụ̄̀n dı nxkcāk phraxngkh̒ phracêā h̄æ̀ng bạllạngk̒ xạn yìng h̄ıỵ̀
Surah An-Naml, Verse 26
۞قَالَ سَنَنظُرُ أَصَدَقۡتَ أَمۡ كُنتَ مِنَ ٱلۡكَٰذِبِينَ
k̄heā kl̀āw ẁā “reā ca khxy dū ẁā cêā phūd cring h̄rụ̄x cêā xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ kl̀āw thĕc”
Surah An-Naml, Verse 27
ٱذۡهَب بِّكِتَٰبِي هَٰذَا فَأَلۡقِهۡ إِلَيۡهِمۡ ثُمَّ تَوَلَّ عَنۡهُمۡ فَٱنظُرۡ مَاذَا يَرۡجِعُونَ
“cêā cng nả s̄ār k̄hxng c̄hạn nī̂ læa s̄̀ng mạn h̄ı̂ phwk k̄heā læ̂w t̄hxy xxk h̄̀āng cāk phwk k̄heā dạngnận cng khxy dū ẁā phwk k̄heā ca txb klạb mā ẁā xỳāngrị?”
Surah An-Naml, Verse 28
قَالَتۡ يَـٰٓأَيُّهَا ٱلۡمَلَؤُاْ إِنِّيٓ أُلۡقِيَ إِلَيَّ كِتَٰبٞ كَرِيمٌ
(Phra rāchinī) thrng kl̀āw ẁā “xô h̄mū̀ briphār thậngh̄lāy xěy! Næ̀thæ̂ s̄ār xạn mī keīyrti t̄hūk nả mā h̄ı̂ c̄hạn”
Surah An-Naml, Verse 29
إِنَّهُۥ مِن سُلَيۡمَٰنَ وَإِنَّهُۥ بِسۡمِ ٱللَّهِ ٱلرَّحۡمَٰنِ ٱلرَّحِيمِ
“Thæ̂cring mạn mā cāk s̄u lạy mān læa thæ̂cring mạn reìm ẁā d̂wy phranām k̄hx ngxạllxḥ̒ p̄hū̂thrng kruṇā prānī p̄hū̂thrng mettā s̄emx”
Surah An-Naml, Verse 30
أَلَّا تَعۡلُواْ عَلَيَّ وَأۡتُونِي مُسۡلِمِينَ
“phwk th̀ān xỳā yèxh̄yìng t̀x c̄hạn læa cng mā h̄ā c̄hạn xỳāng nxbn̂xm”
Surah An-Naml, Verse 31
قَالَتۡ يَـٰٓأَيُّهَا ٱلۡمَلَؤُاْ أَفۡتُونِي فِيٓ أَمۡرِي مَا كُنتُ قَاطِعَةً أَمۡرًا حَتَّىٰ تَشۡهَدُونِ
phranāng thrng kl̀āw ẁā “xô h̄mū̀ brih̄ār thậngh̄lāy xěy! Cng h̄ı̂ k̄ĥx chī̂k̄hād kæ̀ c̄hạn nı reụ̄̀xng k̄hxng c̄hạn c̄hạn mị̀ xāc ca tạds̄incı nı kickār dı cnkẁā phwk th̀ān ca xyū̀ r̀wm d̂wy”
Surah An-Naml, Verse 32
قَالُواْ نَحۡنُ أُوْلُواْ قُوَّةٖ وَأُوْلُواْ بَأۡسٖ شَدِيدٖ وَٱلۡأَمۡرُ إِلَيۡكِ فَٱنظُرِي مَاذَا تَأۡمُرِينَ
phwk k̄heā kl̀āw ẁā “reā pĕn phwk thī̀ mī phlạng læa pĕn phwk thī̀ mī kảlạng rb k̄hĕm k̄hæ̆ng s̄ảh̄rạb phra bạỵchā nận pĕn k̄hxng phranāng dạngnận phranāng dị̂ pord trụktrxng dū s̄ìng dı thī̀ phranāng ca thrng bạỵchā”
Surah An-Naml, Verse 33
قَالَتۡ إِنَّ ٱلۡمُلُوكَ إِذَا دَخَلُواْ قَرۡيَةً أَفۡسَدُوهَا وَجَعَلُوٓاْ أَعِزَّةَ أَهۡلِهَآ أَذِلَّةٗۚ وَكَذَٰلِكَ يَفۡعَلُونَ
phranāng thrng kl̀āw ẁā “thæ̂cring h̄el̀ā ks̄ʹạtriy̒ nận meụ̄̀x k̄hêāpị nı meụ̄xng dı k̆ thảlāy mạn læa thảh̄ı̂ brrdā p̄hū̂ mī xảnāc k̄hxng meụ̄xng nận pĕn p̄hū̂ t̀ảt̂xy læa chèn nận h̄æla phwk k̄heā krathả kạn”
Surah An-Naml, Verse 34
وَإِنِّي مُرۡسِلَةٌ إِلَيۡهِم بِهَدِيَّةٖ فَنَاظِرَةُۢ بِمَ يَرۡجِعُ ٱلۡمُرۡسَلُونَ
“læa thæ̂cring c̄hạn ca s̄̀ng k̄hxngkảnạl pị h̄ı̂ phwk k̄heā læ̂w c̄hạn ca f̄êākhxy dū ẁā p̄hū̂ thī̀ t̄hūk s̄̀ng pị nận ca klạb mā xỳāngrị?”
Surah An-Naml, Verse 35
فَلَمَّا جَآءَ سُلَيۡمَٰنَ قَالَ أَتُمِدُّونَنِ بِمَالٖ فَمَآ ءَاتَىٰنِۦَ ٱللَّهُ خَيۡرٞ مِّمَّآ ءَاتَىٰكُمۚ بَلۡ أَنتُم بِهَدِيَّتِكُمۡ تَفۡرَحُونَ
Meụ̄̀x phwk k̄heā dị̂ k̄hêā phb s̄u lạy mān læ̂w k̄heā(s̄u lạy mān) kl̀āw ẁā “phwk th̀ān ca nả thrạphy̒s̄in mā kảnạl kæ̀ reā h̄rụ̄x? S̄ìng thī̀ xạllxḥ̒ thrng prathān h̄ı̂ kæ̀ c̄hạnnận dī yìng kẁā s̄ìng thī̀ phraxngkh̒ prathān h̄ı̂ kæ̀ phwk th̀ān tæ̀ phwk th̀ān dīcı t̀x k̄hxngkảnạl k̄hxng phwk th̀ān
Surah An-Naml, Verse 36
ٱرۡجِعۡ إِلَيۡهِمۡ فَلَنَأۡتِيَنَّهُم بِجُنُودٖ لَّا قِبَلَ لَهُم بِهَا وَلَنُخۡرِجَنَّهُم مِّنۡهَآ أَذِلَّةٗ وَهُمۡ صَٰغِرُونَ
“cng klạb pị yạng phwk k̄heā pherāa næ̀nxn reā ca nả phịr̀phl pị yạng phwk k̄heā doythī̀ phwk k̄heā mị̀mī kảlạng thī̀ ca t̀xt̂ān mạn dị̂ læa næ̀nxn reā ca h̄ı̂ phwk k̄heā xxk cāk thī̀ nạ̀n xỳāng xạpyṣ̄ læa phwk k̄heā ca pĕn p̄hū̂ t̀ảt̂xy
Surah An-Naml, Verse 37
قَالَ يَـٰٓأَيُّهَا ٱلۡمَلَؤُاْ أَيُّكُمۡ يَأۡتِينِي بِعَرۡشِهَا قَبۡلَ أَن يَأۡتُونِي مُسۡلِمِينَ
k̄heā (s̄u lạy mān) kl̀āw ẁā “xô h̄mū̀ briphār thậngh̄lāy xěy! P̄hū̂ dı nı h̄mū̀ phwk th̀ān ca nả bạllạngk̒ k̄hxng nāng māyạng c̄hạn k̀xn thī̀ phwk k̄heā ca mā h̄ā c̄hạn xỳāng p̄hū̂ nxbn̂xm”
Surah An-Naml, Verse 38
قَالَ عِفۡرِيتٞ مِّنَ ٱلۡجِنِّ أَنَا۠ ءَاتِيكَ بِهِۦ قَبۡلَ أَن تَقُومَ مِن مَّقَامِكَۖ وَإِنِّي عَلَيۡهِ لَقَوِيٌّ أَمِينٞ
p̄hū̂ prīchā s̄āmārt̄h l̂ảleiṣ̄ khn h̄nụ̀ng k̄hxng phwk ỵin dị̂ kl̀āw ẁā “c̄hạn ca nả mạn mā s̄enx th̀ān k̀xn thī̀ th̀ān ca luk k̄hụ̂n cāk thī̀nạ̀ng k̄hxng th̀ān læa thæ̂cring c̄hạn pĕn p̄hū̂ mī phlạng læa wị̂ wāngcı dị̂ nı reụ̄̀xng nī̂”
Surah An-Naml, Verse 39
قَالَ ٱلَّذِي عِندَهُۥ عِلۡمٞ مِّنَ ٱلۡكِتَٰبِ أَنَا۠ ءَاتِيكَ بِهِۦ قَبۡلَ أَن يَرۡتَدَّ إِلَيۡكَ طَرۡفُكَۚ فَلَمَّا رَءَاهُ مُسۡتَقِرًّا عِندَهُۥ قَالَ هَٰذَا مِن فَضۡلِ رَبِّي لِيَبۡلُوَنِيٓ ءَأَشۡكُرُ أَمۡ أَكۡفُرُۖ وَمَن شَكَرَ فَإِنَّمَا يَشۡكُرُ لِنَفۡسِهِۦۖ وَمَن كَفَرَ فَإِنَّ رَبِّي غَنِيّٞ كَرِيمٞ
P̄hū̂ thī̀ mī khwām rū̂ nı reụ̄̀xng khạmp̣hīr̒ kl̀āw ẁā “c̄hạn ca nả mạn mā s̄enx th̀ān chạ̀w phribtādeīyw” meụ̄̀x k̄heā (s̄u lạy mān) h̄ĕn mạn wāng mạ̀nkhng xyū̀ t̀xh̄n̂ā k̄heā k̄heā kl̀āw ẁā “nī̀ neụ̄̀xngcāk khwām pordprān k̄hxng phracêā k̄hxng c̄hạn pheụ̄̀x phraxngkh̒ ca dị̂ thrng thds̄xb c̄hạn ẁā c̄hạn ktạỵỵū h̄rụ̄x nerkhuṇ læa p̄hū̂ dı ktạỵỵū thæ̂cring k̄heā k̆ ktạỵỵū t̀x tạw k̄heā xeng læa p̄hū̂ dı nerkhuṇ thæ̂cring phracêā k̄hxng c̄hạnnận pĕn p̄hū̂thrng mạ̀ngmī p̄hū̂thrng xeụ̄̂xfeụ̄̂x p̄heụ̄̀xp̄hæ̀ yìng”
Surah An-Naml, Verse 40
قَالَ نَكِّرُواْ لَهَا عَرۡشَهَا نَنظُرۡ أَتَهۡتَدِيٓ أَمۡ تَكُونُ مِنَ ٱلَّذِينَ لَا يَهۡتَدُونَ
k̄heā kl̀āw ẁā “phwk th̀ān cng dạdpælng bạllạngk̒ k̄hxng phranāng pheụ̄̀x dū si ẁā phranāng ca cả mạn dị̂ h̄rụ̄x phranāng ca xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ cả mạn mị̀ dị̂”
Surah An-Naml, Verse 41
فَلَمَّا جَآءَتۡ قِيلَ أَهَٰكَذَا عَرۡشُكِۖ قَالَتۡ كَأَنَّهُۥ هُوَۚ وَأُوتِينَا ٱلۡعِلۡمَ مِن قَبۡلِهَا وَكُنَّا مُسۡلِمِينَ
khrận meụ̄̀x phranāng dị̂ mā t̄hụng k̆dị̂ thūl phranāng ẁā “bạllạngk̒ k̄hxng phranāng h̄emụ̄xn xỳāng nī̂ h̄rụ̄x?” Phranāng trạs̄ ẁā “mạn khl̂āy xỳāng nī̂ h̄æla” læa reā dị̂ rạb khwām rū̂ mā k̀xn nāng læa reā dị̂ pĕn mus̄lim mā k̀xn nāng
Surah An-Naml, Verse 42
وَصَدَّهَا مَا كَانَت تَّعۡبُدُ مِن دُونِ ٱللَّهِۖ إِنَّهَا كَانَتۡ مِن قَوۡمٖ كَٰفِرِينَ
læa kār thī̀ nāng dị̂ s̄ạkkāra būchā xụ̄̀n cā kxạllxḥˌ dị̂ h̄ạn h̄̀āng nāng xxk pị thæ̂cring nāng xyū̀ nı h̄mū̀ chn p̄hū̂ pt̩is̄eṭh
Surah An-Naml, Verse 43
قِيلَ لَهَا ٱدۡخُلِي ٱلصَّرۡحَۖ فَلَمَّا رَأَتۡهُ حَسِبَتۡهُ لُجَّةٗ وَكَشَفَتۡ عَن سَاقَيۡهَاۚ قَالَ إِنَّهُۥ صَرۡحٞ مُّمَرَّدٞ مِّن قَوَارِيرَۗ قَالَتۡ رَبِّ إِنِّي ظَلَمۡتُ نَفۡسِي وَأَسۡلَمۡتُ مَعَ سُلَيۡمَٰنَ لِلَّهِ رَبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
dị̂ mīs̄eīyng kl̀āw kæ̀ nāng ẁā “pord k̄hêāpị nı wạng t̄heid” khrận meụ̄̀x nāng h̄ĕn mạn nāng khid ẁā mạn pĕn s̄ra thī̀ pĕn h̄̂wng n̂ả læa nāng dị̂ leik h̄n̂ā k̄hæ̆ng k̄hxng nāng k̄heā (s̄u lạy mān) kl̀āw ẁā “mạn pĕn wạng thảh̄ı̂ rābreīyb d̂wy kra cāk” nāng dị̂ kl̀āw ẁā “k̄ĥā tæ̀ phracêā k̄hxng c̄hạn thæ̂cring c̄hạn dị̂ xṭhrrm kæ̀tạw c̄hạn xeng læa c̄hạn k̄hxn xb n̂xm pt̩ibạti tām s̄u lạy mān pheụ̄̀x xạllxḥ̒ phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok”
Surah An-Naml, Verse 44
وَلَقَدۡ أَرۡسَلۡنَآ إِلَىٰ ثَمُودَ أَخَاهُمۡ صَٰلِحًا أَنِ ٱعۡبُدُواْ ٱللَّهَ فَإِذَا هُمۡ فَرِيقَانِ يَخۡتَصِمُونَ
læa doy næ̀nxn reā dị̂ s̄̀ng phī̀n̂xng khn h̄nụ̀ng k̄hxng phwk k̄heā khụ̄x ṣ̄x læa ḥ̒ pị yạng(h̄mū̀ chn k̄hxng) s̄ʹamūd doy h̄ı̂ phwk k̄heā kheārph p̣hạkdī t̀x xạllxḥ̒ læ̂w phwk k̄heā dị̂ bæ̀ng xxk pĕn s̄xng phwk læ̂w tôt̄heīyng kạn
Surah An-Naml, Verse 45
قَالَ يَٰقَوۡمِ لِمَ تَسۡتَعۡجِلُونَ بِٱلسَّيِّئَةِ قَبۡلَ ٱلۡحَسَنَةِۖ لَوۡلَا تَسۡتَغۡفِرُونَ ٱللَّهَ لَعَلَّكُمۡ تُرۡحَمُونَ
k̄heā (ṣ̄x læa ḥ̒) kl̀āw ẁā “xô h̄mū̀ chn k̄hxng c̄hạn xěy! Thảmị phwk th̀ān cụng rīb rèng h̄ākhwām chạ̀w k̀xn khwām dī lèā? Thảmị phwk th̀ān cụng mị̀ k̄hx xp̣hạy t̀x xạllxḥ̒ pheụ̄̀x phwk th̀ān ca dị̂ rạb khwām mettā”
Surah An-Naml, Verse 46
قَالُواْ ٱطَّيَّرۡنَا بِكَ وَبِمَن مَّعَكَۚ قَالَ طَـٰٓئِرُكُمۡ عِندَ ٱللَّهِۖ بَلۡ أَنتُمۡ قَوۡمٞ تُفۡتَنُونَ
Phwk k̄heā kl̀āw ẁā “phwk reā dị̂ pras̄b chokh r̂āy pherāa th̀ān læa p̄hū̂ thī̀ r̀wm kạb th̀ān” k̄heā (ṣ̄x læa ḥ̒) kl̀āw ẁā “chokh r̂āy k̄hxng phwk th̀ān xyū̀ thī̀ xạllxḥ̒ yìng kẁā nận phwk th̀ān pĕn h̄mū̀ chn thī̀ t̄hūk thds̄xb”
Surah An-Naml, Verse 47
وَكَانَ فِي ٱلۡمَدِينَةِ تِسۡعَةُ رَهۡطٖ يُفۡسِدُونَ فِي ٱلۡأَرۡضِ وَلَا يُصۡلِحُونَ
læa nı meụ̄xng nận mī kêā khn thī̀ pĕn p̄hū̂ b̀xnthảlāy nı p̄hæ̀ndin læa phwk k̄heā mị̀ pĕn p̄hū̂ fụ̄̂nfū kār thả dī
Surah An-Naml, Verse 48
قَالُواْ تَقَاسَمُواْ بِٱللَّهِ لَنُبَيِّتَنَّهُۥ وَأَهۡلَهُۥ ثُمَّ لَنَقُولَنَّ لِوَلِيِّهِۦ مَا شَهِدۡنَا مَهۡلِكَ أَهۡلِهِۦ وَإِنَّا لَصَٰدِقُونَ
phwk k̄heā kl̀āw ẁā “cng r̀wm kạn s̄ābān d̂wy phranām k̄hx ngxạllxḥ̒ næ̀nxn phwk reā terīym thī̀ ca thảr̂āy k̄heā læa khrxbkhrạw k̄hxng k̄heā nı welā klāngkhụ̄n læ̂w reā k̆ ca kl̀āw kæ̀ thāyāth k̄hxng k̄heā ẁā reā mị̀rū̂h̄ĕn khwām phināṣ̄ k̄hxng khrxbkhrạw k̄hxng k̄heā læa thæ̂cring reā nận pĕn p̄hū̂ s̄ạtw̒ cring”
Surah An-Naml, Verse 49
وَمَكَرُواْ مَكۡرٗا وَمَكَرۡنَا مَكۡرٗا وَهُمۡ لَا يَشۡعُرُونَ
læa phwk k̄heā dị̂ wāngp̄hæn læa reā k̆dị̂ wāngp̄hæn doythī̀ phwk k̄heā mị̀rū̂ s̄ụk tạw
Surah An-Naml, Verse 50
فَٱنظُرۡ كَيۡفَ كَانَ عَٰقِبَةُ مَكۡرِهِمۡ أَنَّا دَمَّرۡنَٰهُمۡ وَقَوۡمَهُمۡ أَجۡمَعِينَ
dạngnận cng khxy dūt̄heid p̄hl s̄udtĥāy h̄æ̀ng p̄hæn kārṇ̒ k̄hxng phwk k̄heā ca pĕn chèn rị kl̀āw khụ̄x reā dị̂ thảlāy l̂āng phwk k̄heā læa h̄mū̀ chn k̄hxng phwk k̄heā rwm thậngh̄md
Surah An-Naml, Verse 51
فَتِلۡكَ بُيُوتُهُمۡ خَاوِيَةَۢ بِمَا ظَلَمُوٓاْۚ إِنَّ فِي ذَٰلِكَ لَأٓيَةٗ لِّقَوۡمٖ يَعۡلَمُونَ
dạngnận nạ̀n khụ̄x b̂ān k̄hxng phwk k̄heā k̆ ẁāng pel̀ā thậngnī̂ pherāa phwk k̄heā xṭhrrm thæ̂cring nı kār nī̂ ỳxm pĕn s̄ạỵỵāṇ h̄nụ̀ng xỳāng næ̀nxn s̄ảh̄rạb h̄mū̀ chn thī̀ rū̂
Surah An-Naml, Verse 52
وَأَنجَيۡنَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَكَانُواْ يَتَّقُونَ
læa reā dị̂ ch̀wy brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā læa phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ yảkerng h̄ı̂ rxdpĥn
Surah An-Naml, Verse 53
وَلُوطًا إِذۡ قَالَ لِقَوۡمِهِۦٓ أَتَأۡتُونَ ٱلۡفَٰحِشَةَ وَأَنتُمۡ تُبۡصِرُونَ
læa (cng rảlụk t̄hụng) lūt̩ meụ̄̀x k̄heā kl̀āw kæ̀ h̄mū̀ chn k̄hxng k̄heā ẁā “phwk th̀ān krathả kār lāmk thậng«thī̀ phwk th̀ān rū̂ h̄ĕn xyū̀ kranận h̄rụ̄x
Surah An-Naml, Verse 54
أَئِنَّكُمۡ لَتَأۡتُونَ ٱلرِّجَالَ شَهۡوَةٗ مِّن دُونِ ٱلنِّسَآءِۚ بَلۡ أَنتُمۡ قَوۡمٞ تَجۡهَلُونَ
“thæ̂cring phwk th̀ān s̄ms̄ū̀ phwk p̄hū̂chāy d̂wy tạṇh̄ā thæn phwk p̄hū̂h̄ỵing kranận h̄rụ̄x? Yìng kẁā nận phwk th̀ān pĕn h̄mū̀ chn thī̀ ngò k̄helā”
Surah An-Naml, Verse 55
۞فَمَا كَانَ جَوَابَ قَوۡمِهِۦٓ إِلَّآ أَن قَالُوٓاْ أَخۡرِجُوٓاْ ءَالَ لُوطٖ مِّن قَرۡيَتِكُمۡۖ إِنَّهُمۡ أُنَاسٞ يَتَطَهَّرُونَ
dạngnận khả txb k̄hxng h̄mū̀ chn k̄hxng k̄heā mị̀ pĕn xỳāng xụ̄̀n nxkcāk kl̀āw ẁā “cng h̄ı̂ tra kūl k̄hxng lūt̩ xxk cāk h̄mū̀b̂ān k̄hxng phwk th̀ān thæ̂cring phwk k̄heā pĕn h̄mū̀ chn p̄hū̂ bris̄uthṭhi̒”
Surah An-Naml, Verse 56
فَأَنجَيۡنَٰهُ وَأَهۡلَهُۥٓ إِلَّا ٱمۡرَأَتَهُۥ قَدَّرۡنَٰهَا مِنَ ٱلۡغَٰبِرِينَ
læ̂w reā dị̂ ch̀wy k̄heā læa briwār k̄hxng k̄heā h̄ı̂ rxdpĥn wêntæ̀ p̣hrryā k̄hxng k̄heā reā dị̂ kảh̄nd h̄ı̂ nāng xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ t̄hūk thảlāy
Surah An-Naml, Verse 57
وَأَمۡطَرۡنَا عَلَيۡهِم مَّطَرٗاۖ فَسَآءَ مَطَرُ ٱلۡمُنذَرِينَ
læa reā dị̂ h̄ı̂ h̄̀ā f̄n tklng māb nph wk k̄heā dạngnận f̄n k̄hxng brrdā p̄hū̂ t̄hūk tạkteụ̄xn mạn chạ̀wcĥā s̄eīy nī̀ krarị
Surah An-Naml, Verse 58
قُلِ ٱلۡحَمۡدُ لِلَّهِ وَسَلَٰمٌ عَلَىٰ عِبَادِهِ ٱلَّذِينَ ٱصۡطَفَىٰٓۗ ءَآللَّهُ خَيۡرٌ أَمَّا يُشۡرِكُونَ
Cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) brrdā kār s̄rrs̄eriỵ pĕn s̄ithṭhi k̄hx ngxạllxḥ̒ læa khwām ṣ̄ānti cng mī dæ̀ pwng b̀āw k̄hxng phraxngkh̒ p̄hū̂ sụ̀ng phraxngkh̒ thrng khạdleụ̄xk læ̂w xạllxḥ̒ dī kẁā h̄rụ̄x s̄ìng thī̀ phwk k̄heā tậng pĕn p̣hākhī (cew̆d)
Surah An-Naml, Verse 59
أَمَّنۡ خَلَقَ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضَ وَأَنزَلَ لَكُم مِّنَ ٱلسَّمَآءِ مَآءٗ فَأَنۢبَتۡنَا بِهِۦ حَدَآئِقَ ذَاتَ بَهۡجَةٖ مَّا كَانَ لَكُمۡ أَن تُنۢبِتُواْ شَجَرَهَآۗ أَءِلَٰهٞ مَّعَ ٱللَّهِۚ بَلۡ هُمۡ قَوۡمٞ يَعۡدِلُونَ
h̄rụ̄x p̄hū̂ dı lèā thī̀ s̄r̂āng chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hæ̀ndin læa thrng h̄lạ̀ng n̂ả cāk fāk f̂ā kæ̀ phwk cêā læ̂w reā dị̂ h̄ı̂ s̄wn t̀āng «ngxkngey xỳāng s̄wyngām phwk cêā k̆ mị̀ s̄āmārt̄h thī̀ ca thảh̄ı̂ t̂nmị̂ ngxkngey k̄hụ̂n mā dị̂ ca mī phracêā xụ̄̀n khū̀kheīyng kạb xạllxḥ̒ xīk h̄rụ̄x?Pel̀ā dxk! Phwk k̄heā pĕn h̄mū̀ chn p̄hū̂ tậng p̣hākhī
Surah An-Naml, Verse 60
أَمَّن جَعَلَ ٱلۡأَرۡضَ قَرَارٗا وَجَعَلَ خِلَٰلَهَآ أَنۡهَٰرٗا وَجَعَلَ لَهَا رَوَٰسِيَ وَجَعَلَ بَيۡنَ ٱلۡبَحۡرَيۡنِ حَاجِزًاۗ أَءِلَٰهٞ مَّعَ ٱللَّهِۚ بَلۡ أَكۡثَرُهُمۡ لَا يَعۡلَمُونَ
h̄rụ̄x p̄hū̂ dı lèā thī̀ thảh̄ı̂ p̄hæ̀ndin pĕn thī̀ phảnạk læa thrng h̄ı̂ mī lản̂ả h̄lāy s̄āy h̄ịl rah̄ẁāng mạn læa thrng thảh̄ı̂ p̣hūk̄heā yụd mạ̀n s̄ảh̄rạb mạn læa thrng thảh̄ı̂ mī thī̀ kận rah̄ẁāng ǹānn̂ả thậng s̄xng ca mī phracêā xụ̄̀n dı khū̀kheīyng kạb xạllxḥ̒ xīk h̄rụ̄x pel̀ā dxk! S̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā mị̀rū̂
Surah An-Naml, Verse 61
أَمَّن يُجِيبُ ٱلۡمُضۡطَرَّ إِذَا دَعَاهُ وَيَكۡشِفُ ٱلسُّوٓءَ وَيَجۡعَلُكُمۡ خُلَفَآءَ ٱلۡأَرۡضِۗ أَءِلَٰهٞ مَّعَ ٱللَّهِۚ قَلِيلٗا مَّا تَذَكَّرُونَ
h̄rụ̄x p̄hū̂ dı lèā ca txb rạb p̄hū̂ r̂xngthukk̄h̒ meụ̄̀x k̄heā wingwxn k̄hx t̀x phraxngkh̒ læa thrng pldpelụ̄̂xng khwām chạ̀w r̂āy nận læa thrng thảh̄ı̂ phwk cêā pĕn p̄hū̂ pkkhrxng p̄hæ̀ndin ca mī phracêā xụ̄̀n khū̀kheīyng kạb xạllxḥ̒ xīk h̄rụ̄x? S̄̀wn n̂xy thèānận thī̀ phwk cêā ca khır̀khrwỵ”
Surah An-Naml, Verse 62
أَمَّن يَهۡدِيكُمۡ فِي ظُلُمَٰتِ ٱلۡبَرِّ وَٱلۡبَحۡرِ وَمَن يُرۡسِلُ ٱلرِّيَٰحَ بُشۡرَۢا بَيۡنَ يَدَيۡ رَحۡمَتِهِۦٓۗ أَءِلَٰهٞ مَّعَ ٱللَّهِۚ تَعَٰلَى ٱللَّهُ عَمَّا يُشۡرِكُونَ
h̄rụ̄x p̄hū̂ dı lèā ca chī̂næa thāng kæ̀ phwk cêā nı khwām mụ̄d thụb k̄hxng p̄hæ̀ndin læa ǹānn̂ả læa p̄hū̂ dı thrng s̄̀ng lm cæ̂ng k̄h̀āwdī th̀āmklāng khwām mettā k̄hxng phraxngkh̒ ca mī phracêā xụ̄̀n khū̀kheīyng kạb xạllxḥ̒ xīk h̄rụ̄x? Xạllxḥ̒ thrng s̄ūngs̄̀ng h̄enụ̄x s̄ìng thī̀ phwk k̄heā tậng p̣hākhī
Surah An-Naml, Verse 63
أَمَّن يَبۡدَؤُاْ ٱلۡخَلۡقَ ثُمَّ يُعِيدُهُۥ وَمَن يَرۡزُقُكُم مِّنَ ٱلسَّمَآءِ وَٱلۡأَرۡضِۗ أَءِلَٰهٞ مَّعَ ٱللَّهِۚ قُلۡ هَاتُواْ بُرۡهَٰنَكُمۡ إِن كُنتُمۡ صَٰدِقِينَ
h̄rụ̄x p̄hū̂ dı lèā ca reìm nı kār s̄r̂āng læ̂w thrng h̄ı̂ mạn keid k̄hụ̂n mā xīk khrậng h̄nụ̀ng læa p̄hū̂ dı thrng prathān pạccạy yạngchīph kæ̀ phwk cêā cāk fāk f̂ā læa p̄hæ̀ndin ca mī phracêā xụ̄̀n khū̀kheīyng kạb xạllxḥ̒ xīk h̄rụ̄x? Cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) “cng nả h̄lạkṭ̄hān k̄hxng phwk th̀ān mā h̄āk phwk th̀ān pĕn p̄hū̂ s̄ạty̒ cring”
Surah An-Naml, Verse 64
قُل لَّا يَعۡلَمُ مَن فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِ ٱلۡغَيۡبَ إِلَّا ٱللَّهُۚ وَمَا يَشۡعُرُونَ أَيَّانَ يُبۡعَثُونَ
cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) “mị̀mī p̄hū̂ dı nı chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hæ̀ndin ca rū̂ nı s̄ìng pĥn ỵāṇ wis̄ạy nxk cā kxạllxḥ̒ læa phwk k̄heā ca mị̀rū̂ ẁā meụ̄̀x dı phwk k̄heā ca t̄hūk h̄ı̂ fụ̄̂n khụ̄nchīph”
Surah An-Naml, Verse 65
بَلِ ٱدَّـٰرَكَ عِلۡمُهُمۡ فِي ٱلۡأٓخِرَةِۚ بَلۡ هُمۡ فِي شَكّٖ مِّنۡهَاۖ بَلۡ هُم مِّنۡهَا عَمُونَ
Tæ̀ẁā khwām rū̂ k̄hxng phwk k̄heā keī̀yw kạb prlok nận dị̂ t̄hụngthī̀ s̄ud læ̂w h̄rụ̄x? Thậng «thī̀ phwk k̄heā xyū̀ nı kār s̄ngs̄ạy nı reụ̄̀xng k̄hxng mạn yìng kẁā nận phwk k̄heā yạng tābxd t̀x reụ̄̀xng nận xīk d̂wy
Surah An-Naml, Verse 66
وَقَالَ ٱلَّذِينَ كَفَرُوٓاْ أَءِذَا كُنَّا تُرَٰبٗا وَءَابَآؤُنَآ أَئِنَّا لَمُخۡرَجُونَ
brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā kl̀āw kạn ẁā “nı meụ̄̀x reā læa brrphburus̄ʹ k̄hxng reā pĕn din læ̂w ca h̄ı̂ t̄hūk xxk mā xīk xỳāng næ̀nxn kranận h̄rụ̄x?”
Surah An-Naml, Verse 67
لَقَدۡ وُعِدۡنَا هَٰذَا نَحۡنُ وَءَابَآؤُنَا مِن قَبۡلُ إِنۡ هَٰذَآ إِلَّآ أَسَٰطِيرُ ٱلۡأَوَّلِينَ
Doy næ̀nxn reā dị̂ t̄hūk s̄ạỵỵā nı reụ̄̀xng nī̂ mā k̀xn thậng reā læa brrphburus̄ʹ k̄hxng reā reụ̄̀xng nī̂ michı̀ xarị xụ̄̀n nxkcāk pĕn nithān koh̄k s̄mạy k̀xn «”
Surah An-Naml, Verse 68
قُلۡ سِيرُواْ فِي ٱلۡأَرۡضِ فَٱنظُرُواْ كَيۡفَ كَانَ عَٰقِبَةُ ٱلۡمُجۡرِمِينَ
cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) “phwk th̀ān cng th̀xngtheī̀yw pị nı p̄hæ̀ndin læ̂w cng dū ẁā p̄hl s̄udtĥāy k̄hxng p̄hū̂ krathả p̄hid nận pĕn xỳāngrị”
Surah An-Naml, Verse 69
وَلَا تَحۡزَنۡ عَلَيۡهِمۡ وَلَا تَكُن فِي ضَيۡقٖ مِّمَّا يَمۡكُرُونَ
læa cêā xỳā ṣ̄er̂ā ṣ̄ok t̀x phwk k̄heā læa cêā xỳā khạbcı nı s̄ìng thī̀ phwk k̄heā wāngp̄hæn xubāy
Surah An-Naml, Verse 70
وَيَقُولُونَ مَتَىٰ هَٰذَا ٱلۡوَعۡدُ إِن كُنتُمۡ صَٰدِقِينَ
læa phwk k̄heā kl̀āw ẁā “meụ̄̀x dı lèā s̄ạỵỵā nī̂ (ca mā t̄hụng) h̄āk phwk th̀ān s̄ạtw̒ cring”
Surah An-Naml, Verse 71
قُلۡ عَسَىٰٓ أَن يَكُونَ رَدِفَ لَكُم بَعۡضُ ٱلَّذِي تَسۡتَعۡجِلُونَ
cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) “h̄wạng ẁā bāng xỳāng thī̀ phwk th̀ān rīb rèng (h̄ı̂ mạn keid k̄hụ̂n) nận kảlạng tām h̄lạng kıl̂ phwk th̀ān k̄hêā mā læ̂w”
Surah An-Naml, Verse 72
وَإِنَّ رَبَّكَ لَذُو فَضۡلٍ عَلَى ٱلنَّاسِ وَلَٰكِنَّ أَكۡثَرَهُمۡ لَا يَشۡكُرُونَ
læa thæ̂cring phracêā k̄hxng cêā nận næ̀nxn phraxngkh̒ thrng pĕn p̄hū̂ pordprān t̀x pwng mnus̄ʹy̒ tæ̀ s̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā mị̀ pĕn p̄hū̂ k̄hxbkhuṇ
Surah An-Naml, Verse 73
وَإِنَّ رَبَّكَ لَيَعۡلَمُ مَا تُكِنُّ صُدُورُهُمۡ وَمَا يُعۡلِنُونَ
læa thæ̂cring phracêā k̄hxng cêā nận næ̀nxn phraxngkh̒ thrng rxbrū̂ s̄ìng thī̀ h̄ạwxk k̄hxng phwk k̄heā pkpid xyū̀ læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā peidp̄hey
Surah An-Naml, Verse 74
وَمَا مِنۡ غَآئِبَةٖ فِي ٱلسَّمَآءِ وَٱلۡأَرۡضِ إِلَّا فِي كِتَٰبٖ مُّبِينٍ
læa mị̀mī s̄ìng dı ca s̀xn rên thậng nı chận f̂ā læa p̄hæ̀ndin wêntæ̀ ẁā mạn xyū̀ nı bạnthụk xạn chạd cæ̂ng
Surah An-Naml, Verse 75
إِنَّ هَٰذَا ٱلۡقُرۡءَانَ يَقُصُّ عَلَىٰ بَنِيٓ إِسۡرَـٰٓءِيلَ أَكۡثَرَ ٱلَّذِي هُمۡ فِيهِ يَخۡتَلِفُونَ
thæ̂ cring xạlkurxān nī̂ ca bxk lèā kæ̀ wngṣ̄̒wān k̄hxng xis̄ rx xīl s̄̀wn māk sụ̀ng phwk k̄heā k̄hạdyæ̂ng kạn
Surah An-Naml, Verse 76
وَإِنَّهُۥ لَهُدٗى وَرَحۡمَةٞ لِّلۡمُؤۡمِنِينَ
læa thæ̂cring mạn (xạlkurxān) pĕn næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng læa khwām mettā kæ̀ brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā
Surah An-Naml, Verse 77
إِنَّ رَبَّكَ يَقۡضِي بَيۡنَهُم بِحُكۡمِهِۦۚ وَهُوَ ٱلۡعَزِيزُ ٱلۡعَلِيمُ
thæ̂cring phracêā k̄hxng cêā ca thrng tạds̄in rah̄ẁāng phwk k̄heā d̂wy k̄ĥx winicc̄hạy (thī̀ yutiṭhrrm) k̄hxng phraxngkh̒ læa phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng xảnāc p̄hū̂thrng rxbrū̂
Surah An-Naml, Verse 78
فَتَوَكَّلۡ عَلَى ٱللَّهِۖ إِنَّكَ عَلَى ٱلۡحَقِّ ٱلۡمُبِينِ
dạngnận cêā cng mxbh̄māy t̀x xạllxḥ̒ thæ̂cring cêā nận xyū̀ bn s̄ạcṭhrrm xạn chạd cæ̂ng
Surah An-Naml, Verse 79
إِنَّكَ لَا تُسۡمِعُ ٱلۡمَوۡتَىٰ وَلَا تُسۡمِعُ ٱلصُّمَّ ٱلدُّعَآءَ إِذَا وَلَّوۡاْ مُدۡبِرِينَ
Thæ̂cring cêā ca mị̀ thảh̄ı̂ khn tāy dị̂yin læa ca mị̀ thảh̄ı̂ khn h̄ū h̄nwk dị̂yin kār reīyk r̂xng cheiỵ chwn meụ̄̀x phwk k̄heā h̄ạn h̄lạng klạb
Surah An-Naml, Verse 80
وَمَآ أَنتَ بِهَٰدِي ٱلۡعُمۡيِ عَن ضَلَٰلَتِهِمۡۖ إِن تُسۡمِعُ إِلَّا مَن يُؤۡمِنُ بِـَٔايَٰتِنَا فَهُم مُّسۡلِمُونَ
læa cêā midị̂ pĕn p̄hū̂ chī̂næa næwthāng kæ̀ khn tābxd h̄ı̂ xxk cāk khwām h̄lng p̄hid k̄hxng phwk k̄heā cêā ca mị̀ thảh̄ı̂ p̄hū̂ dı dị̂yin nxkcāk p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā t̀x xongkār t̀āng «k̄hxng reā doythī̀ phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ nxbn̂xm
Surah An-Naml, Verse 81
۞وَإِذَا وَقَعَ ٱلۡقَوۡلُ عَلَيۡهِمۡ أَخۡرَجۡنَا لَهُمۡ دَآبَّةٗ مِّنَ ٱلۡأَرۡضِ تُكَلِّمُهُمۡ أَنَّ ٱلنَّاسَ كَانُواْ بِـَٔايَٰتِنَا لَا يُوقِنُونَ
læa meụ̄̀x phra dảrạs̄ keid k̄hụ̂n kæ̀ phwk k̄heā reā dị̂ h̄ı̂ s̄ạtw̒ xxk mā cāk p̄hæ̀ndin kæ̀ phwk k̄heā pheụ̄̀x kl̀āw kæ̀ phwk k̄heā ẁā thæ̂cring pwng mnus̄ʹy̒ nận mị̀ yxm cheụ̄̀x mạ̀n t̀x xongkār thậngh̄lāy k̄hxng reā
Surah An-Naml, Verse 82
وَيَوۡمَ نَحۡشُرُ مِن كُلِّ أُمَّةٖ فَوۡجٗا مِّمَّن يُكَذِّبُ بِـَٔايَٰتِنَا فَهُمۡ يُوزَعُونَ
læa (cng rảlụk t̄hụng) wạn thī̀ reā ca reīyk cāk thuk «chāti mā chumnum kạn pĕn h̄mū̀ khṇa cāk p̄hū̂ thī̀ pt̩is̄eṭh xongkār thậngh̄lāy k̄hxng reā doythī̀ phwk k̄heā ca t̄hūk cạd pĕnk lùm «
Surah An-Naml, Verse 83
حَتَّىٰٓ إِذَا جَآءُو قَالَ أَكَذَّبۡتُم بِـَٔايَٰتِي وَلَمۡ تُحِيطُواْ بِهَا عِلۡمًا أَمَّاذَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ
cnkrathạ̀ng meụ̄̀x phwk k̄heā dị̂ mā t̄hụng phraxngkh̒ trạs̄ ẁā “phwk cêā dị̂ pt̩is̄eṭh xongkār thậngh̄lāy k̄hxng reā kranận h̄rụ̄x? Doythī̀ phwk cêā midị̂ rxbrū̂ mạn ley h̄rụ̄x ẁā xarị lèā thī̀ phwk cêā krathả pị?”
Surah An-Naml, Verse 84
وَوَقَعَ ٱلۡقَوۡلُ عَلَيۡهِم بِمَا ظَلَمُواْ فَهُمۡ لَا يَنطِقُونَ
Læa h̄lạkṭ̄hān dị̂ prākt̩ k̄hụ̂n kæ̀ phwk k̄heā neụ̄̀xngcāk phwk k̄heā dị̂ xṭhrrm dạngnận phwk k̄heā cụng mị̀ dị̂
Surah An-Naml, Verse 85
أَلَمۡ يَرَوۡاْ أَنَّا جَعَلۡنَا ٱلَّيۡلَ لِيَسۡكُنُواْ فِيهِ وَٱلنَّهَارَ مُبۡصِرًاۚ إِنَّ فِي ذَٰلِكَ لَأٓيَٰتٖ لِّقَوۡمٖ يُؤۡمِنُونَ
phwk k̄heā midị̂ phicārṇā dū h̄rụ̄x ẁā thæ̂cring reā dị̂ h̄ı̂ klāngkhụ̄n wị̂ s̄ảh̄rạb phwk k̄heā dị̂ phạkp̄h̀xn læa klāngwạn h̄ı̂ h̄ĕn s̄ængs̄ẁāng thæ̂cring nı kār nận ỳxm pĕn s̄ạỵỵāṇ māk h̄lāy s̄ảh̄rạb h̄mū̀ chn p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā
Surah An-Naml, Verse 86
وَيَوۡمَ يُنفَخُ فِي ٱلصُّورِ فَفَزِعَ مَن فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَمَن فِي ٱلۡأَرۡضِ إِلَّا مَن شَآءَ ٱللَّهُۚ وَكُلٌّ أَتَوۡهُ دَٰخِرِينَ
læa (cng rảlụk t̄hụng) wạn thī̀ s̄ạngk̄h̒ ca t̄hūk pèā k̄hụ̂n dạngnận p̄hū̂ thī̀ xyū̀ nı chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hū̂ thī̀ xyū̀ nı p̄hæ̀ndin ca tụ̄̀n trah̄nk wêntæ̀ p̄hū̂ thī̀ phraxngkh̒ thrng pras̄ngkh̒ læa thậngh̄md dị̂ mā h̄ā phraxngkh̒ nı s̄p̣hāph p̄hū̂ t̄h̀xm tn
Surah An-Naml, Verse 87
وَتَرَى ٱلۡجِبَالَ تَحۡسَبُهَا جَامِدَةٗ وَهِيَ تَمُرُّ مَرَّ ٱلسَّحَابِۚ صُنۡعَ ٱللَّهِ ٱلَّذِيٓ أَتۡقَنَ كُلَّ شَيۡءٍۚ إِنَّهُۥ خَبِيرُۢ بِمَا تَفۡعَلُونَ
læa cêā ca h̄ĕn k̄hunk̄heā thậngh̄lāy cêā ca keid ẁā mạn tid næ̀n xyū̀ kạb thī̀ tæ̀ mạn l̀xng lxy pị chèn kār l̀x lxy k̄hxng meḳh (nạ̀n khụ̄x)kār ngān k̄hx ngxạllxḥ̒ sụ̀ng phraxngkh̒ thrng thả thuk s̄ìng xỳāng reīybr̂xy thæ̂cring phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng trah̄nạk nı s̄ìng thī̀ phwk cêā krathả
Surah An-Naml, Verse 88
مَن جَآءَ بِٱلۡحَسَنَةِ فَلَهُۥ خَيۡرٞ مِّنۡهَا وَهُم مِّن فَزَعٖ يَوۡمَئِذٍ ءَامِنُونَ
p̄hū̂ dı nả mā sụ̀ng khwām dī k̄heā ca dị̂ rạb khwām dī mākkẁā nận læa nı wạn nận phwk k̄heā ca pĕn p̄hū̂ plxdp̣hạy cāk kār tụ̄̀n trah̄nk
Surah An-Naml, Verse 89
وَمَن جَآءَ بِٱلسَّيِّئَةِ فَكُبَّتۡ وُجُوهُهُمۡ فِي ٱلنَّارِ هَلۡ تُجۡزَوۡنَ إِلَّا مَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ
Læa p̄hū̂ dı nả mā sụ̀ng khwām chạ̀w bıh̄n̂ā k̄hxng phwk k̄heā ca t̄hūk yon klîng lng pị nı fị nrk phwk cêā ca mị̀ t̄hūk txbthæn nxkcāk s̄ìng thī̀ phwk cêā dị̂ pt̩ibạti xeā wị̂
Surah An-Naml, Verse 90
إِنَّمَآ أُمِرۡتُ أَنۡ أَعۡبُدَ رَبَّ هَٰذِهِ ٱلۡبَلۡدَةِ ٱلَّذِي حَرَّمَهَا وَلَهُۥ كُلُّ شَيۡءٖۖ وَأُمِرۡتُ أَنۡ أَكُونَ مِنَ ٱلۡمُسۡلِمِينَ
(cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd) “thæ̂cring c̄hạn dị̂ rạb bạỵchā ẁā cng kheārph p̣hạkdī phracêā h̄æ̀ng meụ̄xng nī̂ sụ̀ng phraxngkh̒ thrng thảh̄ı̂ mạn pĕn thī̀ t̂xng h̄̂ām læa thuks̄ìngthukxỳāng pĕn s̄ithṭhi k̄hxng phraxngkh̒ læa c̄hạn dị̂ rạb bạỵchā h̄ı̂ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ nxbn̂xm”
Surah An-Naml, Verse 91
وَأَنۡ أَتۡلُوَاْ ٱلۡقُرۡءَانَۖ فَمَنِ ٱهۡتَدَىٰ فَإِنَّمَا يَهۡتَدِي لِنَفۡسِهِۦۖ وَمَن ضَلَّ فَقُلۡ إِنَّمَآ أَنَا۠ مِنَ ٱلۡمُنذِرِينَ
læa c̄hạn dị̂ rạb phra bạỵchā h̄ı̂ x̀ā nxạlkurxān” dạngnận p̄hū̂ dı dị̂ tām næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng thæ̂cring k̄heā k̆ ca dảnein tām næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng pheụ̄̀x tạw k̄hxng k̄heā xeng læa p̄hū̂ dı h̄lng p̄hid k̆ cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) “thæ̂cring c̄hạn pĕn pheīyng p̄hū̂ h̄nụ̀ng nı h̄mū̀ p̄hū̂ tạkteụ̄xn”
Surah An-Naml, Verse 92
وَقُلِ ٱلۡحَمۡدُ لِلَّهِ سَيُرِيكُمۡ ءَايَٰتِهِۦ فَتَعۡرِفُونَهَاۚ وَمَا رَبُّكَ بِغَٰفِلٍ عَمَّا تَعۡمَلُونَ
læa cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) “brrdā kār s̄rrs̄eriỵ pĕn k̄hx ngxạllxḥ̒ phraxngkh̒ ca thrng h̄ı̂ phwk cêā h̄ĕn s̄ạỵỵāṇ thậngh̄lāy k̄hxng phraxngkh̒ læ̂w phwk cêā k̆ ca rū̂cạk kạn” læa phracêā k̄hxng cêā midị̂ pĕn p̄hū̂thrng pheikc̄hey t̀x s̄ìng thī̀ phwk cêā krathả
Surah An-Naml, Verse 93