Surah Fussilat - Thai Translation by King Fahad Quran Complex
حمٓ
ḥā mīm
Surah Fussilat, Verse 1
تَنزِيلٞ مِّنَ ٱلرَّحۡمَٰنِ ٱلرَّحِيمِ
(Xạlkurxān nī̂) pĕnkār prathān lng mā cāk phra p̄hū̂thrng kruṇā prānī p̄hū̂thrng mettā s̄emx
Surah Fussilat, Verse 2
كِتَٰبٞ فُصِّلَتۡ ءَايَٰتُهُۥ قُرۡءَانًا عَرَبِيّٗا لِّقَوۡمٖ يَعۡلَمُونَ
khạmp̣hīr̒ sụ̀ng xā yāt thậngh̄lāy dị̂ h̄ı̂ khả xṭhibāy wị̂ xỳāng la xeīyd pĕn xạl ku rxā np̣hā s̄ʹā xāh̄rạb s̄ảh̄rạb h̄mū̀ chn p̄hū̂ mī khwām rū̂
Surah Fussilat, Verse 3
بَشِيرٗا وَنَذِيرٗا فَأَعۡرَضَ أَكۡثَرُهُمۡ فَهُمۡ لَا يَسۡمَعُونَ
pĕnkār cæ̂ng k̄h̀āwdī læa pĕnkār tạkteụ̄xn tæ̀ s̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā p̄hinh̄lạngh̄ı̂ dạngnận phwk k̄heā cụng mị̀ dị̂yin
Surah Fussilat, Verse 4
وَقَالُواْ قُلُوبُنَا فِيٓ أَكِنَّةٖ مِّمَّا تَدۡعُونَآ إِلَيۡهِ وَفِيٓ ءَاذَانِنَا وَقۡرٞ وَمِنۢ بَيۡنِنَا وَبَيۡنِكَ حِجَابٞ فَٱعۡمَلۡ إِنَّنَا عَٰمِلُونَ
læa phwk k̄heā kl̀āw ẁā h̄ạwcı k̄hxng reā xyū̀ nı thī̀ pkpid cāk s̄ìng thī̀ phwk th̀ān cheiỵ chwn reā pị s̄ū̀ s̄ìng nận læa nı h̄ū k̄hxng reā k̆ h̄nwk læa rah̄ẁāng reā kạb th̀ān k̆ mī m̀ān kận xyū̀ dạngnận th̀ān cng thả (s̄ìng thī̀ th̀ān phụng krathả) t̄heid s̄ảh̄rạb phwk reā k̆ ca thả (tām thī̀ reā t̂xngkār ca krathả)
Surah Fussilat, Verse 5
قُلۡ إِنَّمَآ أَنَا۠ بَشَرٞ مِّثۡلُكُمۡ يُوحَىٰٓ إِلَيَّ أَنَّمَآ إِلَٰهُكُمۡ إِلَٰهٞ وَٰحِدٞ فَٱسۡتَقِيمُوٓاْ إِلَيۡهِ وَٱسۡتَغۡفِرُوهُۗ وَوَيۡلٞ لِّلۡمُشۡرِكِينَ
cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd c̄hạn k̆ khụ̄x s̄āmạỵ chn yeī̀yng phwk th̀ān tæ̀ dị̂ mī wa ḥīyˌ kæ̀ c̄hạn ẁā phracêā k̄hxng phwk th̀ān nận khụ̄x phracêā xngkh̒ deīyw dạngnận cng mùng trng s̄ū̀ phraxngkh̒ t̄heid læa cng k̄hxxp̣hạy t̀x phraxngkh̒ læa khwām wibạti cng mī tæ̀ brrdā p̄hū̂ tậng p̣hākhī
Surah Fussilat, Verse 6
ٱلَّذِينَ لَا يُؤۡتُونَ ٱلزَّكَوٰةَ وَهُم بِٱلۡأٓخِرَةِ هُمۡ كَٰفِرُونَ
brrdā p̄hū̂ mị̀ c̀āy sa kāt læa phwk k̄heā khụ̄x phwk pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̀x wạn prlok
Surah Fussilat, Verse 7
إِنَّ ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَعَمِلُواْ ٱلصَّـٰلِحَٰتِ لَهُمۡ أَجۡرٌ غَيۡرُ مَمۡنُونٖ
thæ̂cring brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā læa krathả khwām dī thậngh̄lāy s̄ảh̄rạb phwk k̄heā nận ca dị̂ rạb rāngwạl xỳāng mi k̄hād s̄āy
Surah Fussilat, Verse 8
۞قُلۡ أَئِنَّكُمۡ لَتَكۡفُرُونَ بِٱلَّذِي خَلَقَ ٱلۡأَرۡضَ فِي يَوۡمَيۡنِ وَتَجۡعَلُونَ لَهُۥٓ أَندَادٗاۚ ذَٰلِكَ رَبُّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd phwk th̀ān pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̀x phra p̄hū̂ s̄r̂āng p̄hæ̀ndin pheīyng nı s̄xng wạn læa phwk th̀ān tậng p̣hākhī khū̀kheīyng kạb phraxngkh̒ kranận h̄rụ̄x? Nạ̀n khụ̄x phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok
Surah Fussilat, Verse 9
وَجَعَلَ فِيهَا رَوَٰسِيَ مِن فَوۡقِهَا وَبَٰرَكَ فِيهَا وَقَدَّرَ فِيهَآ أَقۡوَٰتَهَا فِيٓ أَرۡبَعَةِ أَيَّامٖ سَوَآءٗ لِّلسَّآئِلِينَ
læa nı (p̄hæ̀ndin) nận phraxngkh̒ thrng thảh̄ı̂ theụ̄xkk̄heā tậng mạ̀n xyū̀ bn mạn læa thrng h̄ı̂ mī khwām cảreiỵ nı nận læa thrng kảh̄nd pạccạy yạngchīph k̄hxng mạn h̄ı̂ mī k̄hụ̂n nı nận nı raya welā 4 wạn xỳāng thạdtheīym kạn kæ̀ brrdā p̄hū̂ tị̀t̄hām
Surah Fussilat, Verse 10
ثُمَّ ٱسۡتَوَىٰٓ إِلَى ٱلسَّمَآءِ وَهِيَ دُخَانٞ فَقَالَ لَهَا وَلِلۡأَرۡضِ ٱئۡتِيَا طَوۡعًا أَوۡ كَرۡهٗا قَالَتَآ أَتَيۡنَا طَآئِعِينَ
læ̂w phraxngkh̒ thrng mùng s̄ū̀ fāk f̂ā k̄hṇa thī̀ mạn pĕn xị h̄mxk phraxngkh̒ cụng trạs̄ kæ̀ chận f̂ā læa p̄hæ̀ndin ẁā cêā thậng s̄xng cng mā ca doy tĕmcı h̄rụ̄x mị̀ tĕmcı k̆tām mạn thậng s̄xng kl̀āw ẁā k̄ĥā phraxngkh̒ mā xỳāng tĕmcı læ̂w
Surah Fussilat, Verse 11
فَقَضَىٰهُنَّ سَبۡعَ سَمَٰوَاتٖ فِي يَوۡمَيۡنِ وَأَوۡحَىٰ فِي كُلِّ سَمَآءٍ أَمۡرَهَاۚ وَزَيَّنَّا ٱلسَّمَآءَ ٱلدُّنۡيَا بِمَصَٰبِيحَ وَحِفۡظٗاۚ ذَٰلِكَ تَقۡدِيرُ ٱلۡعَزِيزِ ٱلۡعَلِيمِ
Dạngnận phraxngkh̒ thrng s̄r̂āng mạn s̄ảrĕc pĕn chận f̂ā thậng cĕd nı raya welā 2 wạn læa thrng kảh̄nd nı thuk chận f̂ā h̄n̂āthī̀ k̄hxng mạn læa dị̂ pradạb tĥxngf̂ā h̄æ̀ng lok nī̂ d̂wy dwngdāw thậngh̄lāy læa pĕnkār p̂xngkạn (h̄ı̂ pĥn cā kchạyt̩xn) nạ̀n khụ̄x kār kảh̄nd h̄æ̀ng phra p̄hū̂thrng xảnāc p̄hū̂thrng rxbrū̂
Surah Fussilat, Verse 12
فَإِنۡ أَعۡرَضُواْ فَقُلۡ أَنذَرۡتُكُمۡ صَٰعِقَةٗ مِّثۡلَ صَٰعِقَةِ عَادٖ وَثَمُودَ
tæ̀ t̄ĥā phwk k̄heā p̄hinh̄lạngh̄ı̂ k̆ cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd ẁā c̄hạn k̄hx teụ̄xn phwk th̀ān (h̄ı̂ ralụk t̄hụng khwām h̄āyna yeī̀yng khwām h̄āyna k̄hxng phwk x́ād læa phwk sa mūd)
Surah Fussilat, Verse 13
إِذۡ جَآءَتۡهُمُ ٱلرُّسُلُ مِنۢ بَيۡنِ أَيۡدِيهِمۡ وَمِنۡ خَلۡفِهِمۡ أَلَّا تَعۡبُدُوٓاْ إِلَّا ٱللَّهَۖ قَالُواْ لَوۡ شَآءَ رَبُّنَا لَأَنزَلَ مَلَـٰٓئِكَةٗ فَإِنَّا بِمَآ أُرۡسِلۡتُم بِهِۦ كَٰفِرُونَ
cng rảlụk meụ̄̀x brrdā r̀x sūl dị̂ māyạng phwk k̄heā (reīyk r̂xng cheiỵ chwn) cāk thāng k̄ĥāng h̄n̂ā phwk k̄heā læa cāk thāng k̄ĥāng h̄lạng phwk k̄heā (doy kl̀āw)ẁā phwk th̀ān xỳā dị̂ kheārph p̣hạkdī p̄hū̂ dı nxk cā kxạllxḥˌ phwk k̄heā kl̀āw ẁā h̄āk phracêā k̄hxng reā thrng pras̄ngkh̒ næ̀nxn phraxngkh̒ ca t̂xng s̄̀ng ma lā xik aḥˌ lng mā dạngnận reā cụng pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā nı s̄ìng thī̀ phwk th̀ān t̄hūk s̄̀ng mā
Surah Fussilat, Verse 14
فَأَمَّا عَادٞ فَٱسۡتَكۡبَرُواْ فِي ٱلۡأَرۡضِ بِغَيۡرِ ٱلۡحَقِّ وَقَالُواْ مَنۡ أَشَدُّ مِنَّا قُوَّةًۖ أَوَلَمۡ يَرَوۡاْ أَنَّ ٱللَّهَ ٱلَّذِي خَلَقَهُمۡ هُوَ أَشَدُّ مِنۡهُمۡ قُوَّةٗۖ وَكَانُواْ بِـَٔايَٰتِنَا يَجۡحَدُونَ
s̄̀wn phwk x́ād nận phwk k̄heā dị̂ h̄yìng p̄hyxng nı p̄hæ̀ndin doy mị̀ pĕn ṭhrrm læa phwk k̄heā kl̀āw ẁā p̄hū̂ dı ca mī phlạng k̄hêmk̄hæ̆ng kẁā phwk reā? Phwk k̄heā mị̀ h̄ĕn dxk h̄rụ̄x ẁā thæ̂ cring xạllxḥˌ p̄hū̂thrng s̄r̂āng phwk k̄heā nận thrng phlạng k̄hêmk̄hæ̆ng kẁā phwk k̄heā tæ̀ phwk k̄heā k̆ yạng khng pt̩is̄eṭh s̄ạỵỵāṇ t̀āng «k̄hxng reā
Surah Fussilat, Verse 15
فَأَرۡسَلۡنَا عَلَيۡهِمۡ رِيحٗا صَرۡصَرٗا فِيٓ أَيَّامٖ نَّحِسَاتٖ لِّنُذِيقَهُمۡ عَذَابَ ٱلۡخِزۡيِ فِي ٱلۡحَيَوٰةِ ٱلدُّنۡيَاۖ وَلَعَذَابُ ٱلۡأٓخِرَةِ أَخۡزَىٰۖ وَهُمۡ لَا يُنصَرُونَ
dạngnận reā dị̂ s̄̀ng lm phāyu thī̀ h̄nāw h̄en̆b mīs̄eīyng kụkk̂xng māyạng phwk k̄heā nı h̄lāy wạn h̄æ̀ng khwām h̄āyna pheụ̄̀x reā ca h̄ı̂ phwk k̄heā lîm kār lngthos̄ʹ xạn ǹā xạb yṣ̄ nı chīwit h̄æ̀ng lok nī̂ læa næ̀nxn kār lngthos̄ʹ h̄æ̀ng prlok nận ỳxm xạpyṣ̄ yìng kẁā læa phwk k̄heā ca mị̀ dị̂ rạb khwām ch̀wyh̄elụ̄x
Surah Fussilat, Verse 16
وَأَمَّا ثَمُودُ فَهَدَيۡنَٰهُمۡ فَٱسۡتَحَبُّواْ ٱلۡعَمَىٰ عَلَى ٱلۡهُدَىٰ فَأَخَذَتۡهُمۡ صَٰعِقَةُ ٱلۡعَذَابِ ٱلۡهُونِ بِمَا كَانُواْ يَكۡسِبُونَ
læa s̄̀wn phwk sa mūd nận reā dị̂ chī̂næa thāng h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā tæ̀ phwk k̄heā chxb leụ̄xk xeākār tābxd mākkẁā kār xyū̀ nı næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng dạngnận khwām h̄āyna h̄æ̀ng kār lngthos̄ʹ thī̀ ǹā xds̄ū k̆dị̂ khr̀ā phwk k̄heā tām thī̀ phwk k̄heā dị̂ s̄æwngh̄ā xeā wị̂
Surah Fussilat, Verse 17
وَنَجَّيۡنَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَكَانُواْ يَتَّقُونَ
læa reā dị̂ ch̀wy brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā læa brrdā p̄hū̂ yảkerng h̄ı̂ rxdpĥn (cāk kār lngthos̄ʹ nận)
Surah Fussilat, Verse 18
وَيَوۡمَ يُحۡشَرُ أَعۡدَآءُ ٱللَّهِ إِلَى ٱلنَّارِ فَهُمۡ يُوزَعُونَ
læa (cng rảlụk t̄hụng) wạn h̄nụ̀ng sụ̀ng meụ̄̀x h̄el̀ā ṣ̄ạtrū k̄hx ngxạllxḥˌ ca t̄hūk chumnum k̄hêā s̄ū̀ fị nrk læa phwk k̄heā ca t̄hūk cạd t̄hæw «
Surah Fussilat, Verse 19
حَتَّىٰٓ إِذَا مَا جَآءُوهَا شَهِدَ عَلَيۡهِمۡ سَمۡعُهُمۡ وَأَبۡصَٰرُهُمۡ وَجُلُودُهُم بِمَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ
Cnkrathạ̀ng meụ̄̀x phwk k̄heā mā t̄hụng nrk h̄ū k̄hxng phwk k̄heā læa tā k̄hxng phwk k̄heā læa p̄hiwh̄nạng k̄hxng phwk k̄heā k̆ ca pĕn phyān khạdkĥān phwk k̄heā tām thī̀ phwk k̄heā dị̂ krathả wị̂
Surah Fussilat, Verse 20
وَقَالُواْ لِجُلُودِهِمۡ لِمَ شَهِدتُّمۡ عَلَيۡنَاۖ قَالُوٓاْ أَنطَقَنَا ٱللَّهُ ٱلَّذِيٓ أَنطَقَ كُلَّ شَيۡءٖۚ وَهُوَ خَلَقَكُمۡ أَوَّلَ مَرَّةٖ وَإِلَيۡهِ تُرۡجَعُونَ
læa phwk k̄heā kl̀āw kæ̀ p̄hiwh̄nạng k̄hxng phwk k̄heā ẁā thảmị phwk cêā cụng pĕn phyān khạdkĥān kæ̀ reā l̀a? Phwk mạn kl̀āw ẁā xạllxḥˌ thrng h̄ı̂ reā phūd sụ̀ng phraxngkh̒ thrng h̄ı̂ rū̂ thuk s̄ìng thī̀ phūd læa phraxngkh̒ thrng s̄r̂āng phwk cêā pĕn khrậng ræk læa yạng phraxngkh̒ thèānận thī̀ phwk cêā ca t̄hūk nả klạb pị
Surah Fussilat, Verse 21
وَمَا كُنتُمۡ تَسۡتَتِرُونَ أَن يَشۡهَدَ عَلَيۡكُمۡ سَمۡعُكُمۡ وَلَآ أَبۡصَٰرُكُمۡ وَلَا جُلُودُكُمۡ وَلَٰكِن ظَنَنتُمۡ أَنَّ ٱللَّهَ لَا يَعۡلَمُ كَثِيرٗا مِّمَّا تَعۡمَلُونَ
læa phwk cêā k̆ mị̀ khey pid pạng (kār thảkhwām chạ̀w) ẁā h̄ū k̄hxng phwk cêā læa tā k̄hxng phwk cêā læa p̄hiwh̄nạng k̄hxng phwk cêā ca pĕn phyān khạdkĥān phwk cêā tæ̀ phwk cêā nụk khid ẁā xạllxḥˌ mị̀ thrng rxbrū̂ s̄̀wn māk nı s̄ìng thī̀ phwk cêā krathả
Surah Fussilat, Verse 22
وَذَٰلِكُمۡ ظَنُّكُمُ ٱلَّذِي ظَنَنتُم بِرَبِّكُمۡ أَرۡدَىٰكُمۡ فَأَصۡبَحۡتُم مِّنَ ٱلۡخَٰسِرِينَ
læa nạ̀n læa kār nụkkhid k̄hxng phwk cêā sụ̀ng phwk cêā nụkkhid t̀x phracêā k̄hxng phwk cêā nận pĕnkār thảh̄ı̂ phwk cêā pras̄b khwām h̄āyna læ̂w phwk cêā k̆ klāy pĕn p̄hū̂ k̄hādthun
Surah Fussilat, Verse 23
فَإِن يَصۡبِرُواْ فَٱلنَّارُ مَثۡوٗى لَّهُمۡۖ وَإِن يَسۡتَعۡتِبُواْ فَمَا هُم مِّنَ ٱلۡمُعۡتَبِينَ
dạngnận h̄āk phwk k̄heā xdthn (t̀x kār lngthos̄ʹ) dị̂ fị nrk k̆ khụ̄x thī̀ phảnạk k̄hxng phwk k̄heā læa t̄ĥā phwk k̄heā wingwxn k̄hx khwām pordprān phwk k̄heā k̆ ca mị̀ dị̂ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ dị̂ rạb khwām pordprān
Surah Fussilat, Verse 24
۞وَقَيَّضۡنَا لَهُمۡ قُرَنَآءَ فَزَيَّنُواْ لَهُم مَّا بَيۡنَ أَيۡدِيهِمۡ وَمَا خَلۡفَهُمۡ وَحَقَّ عَلَيۡهِمُ ٱلۡقَوۡلُ فِيٓ أُمَمٖ قَدۡ خَلَتۡ مِن قَبۡلِهِم مِّنَ ٱلۡجِنِّ وَٱلۡإِنسِۖ إِنَّهُمۡ كَانُواْ خَٰسِرِينَ
læa reā dị̂ kảh̄nd s̄h̄āy wị̂ s̄ảh̄rạb phwk k̄heā læ̂w phwk k̄heā k̆ thảh̄ı̂ s̄ìng thī̀ xyū̀ k̄ĥāng h̄n̂ā k̄hxng phwk k̄heā læa s̄ìng thī̀ xyū̀ beụ̄̂xng h̄nạng k̄hxng phwk k̄heā h̄ı̂ pĕn thī̀ lùmh̄lng kæ̀ phwk k̄heā dạngnận phra prakāṣ̄it (kār lngthos̄ʹ) kæ̀ prachāchāti t̀āng «k̄hxng phwk ỵin læa mnus̄ʹy̒ thī̀ dị̂ l̀wnglạb pị k̀xn h̄n̂ā phwk k̄heā nận k̆ pĕnkār s̄ās̄m kæ̀ phwk k̄heā læ̂w thæ̂cring phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ k̄hādthun
Surah Fussilat, Verse 25
وَقَالَ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ لَا تَسۡمَعُواْ لِهَٰذَا ٱلۡقُرۡءَانِ وَٱلۡغَوۡاْ فِيهِ لَعَلَّكُمۡ تَغۡلِبُونَ
læa brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā dị̂ kl̀āw ẁā phwk th̀ān xỳā fạng xạlkurxān nī̂ tæ̀ cng thả s̄eīyng xụkthụk nı k̄hṇa nận h̄wạng ẁā phwk th̀ān ca mī chạychna
Surah Fussilat, Verse 26
فَلَنُذِيقَنَّ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ عَذَابٗا شَدِيدٗا وَلَنَجۡزِيَنَّهُمۡ أَسۡوَأَ ٱلَّذِي كَانُواْ يَعۡمَلُونَ
læa næ̀nxn reā ca txbthæn phwk k̄heā tām khwām chạ̀w thī̀ phwk k̄heā dị̂ krathả wị̂
Surah Fussilat, Verse 27
ذَٰلِكَ جَزَآءُ أَعۡدَآءِ ٱللَّهِ ٱلنَّارُۖ لَهُمۡ فِيهَا دَارُ ٱلۡخُلۡدِ جَزَآءَۢ بِمَا كَانُواْ بِـَٔايَٰتِنَا يَجۡحَدُونَ
nạ̀n khụ̄x kār txbthæn kæ̀ h̄el̀ā ṣ̄ạtrū k̄hx ngxạllxḥˌ khụ̄x fị nrk s̄ảh̄rạb phwk k̄heā ca phảnạk xyū̀ nı nrk nận tlxd kāl pĕnkār txbthæn tām thī̀ phwk k̄heā pt̩is̄eṭh s̄ạỵỵāṇ t̀āng «k̄hxng reā
Surah Fussilat, Verse 28
وَقَالَ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ رَبَّنَآ أَرِنَا ٱلَّذَيۡنِ أَضَلَّانَا مِنَ ٱلۡجِنِّ وَٱلۡإِنسِ نَجۡعَلۡهُمَا تَحۡتَ أَقۡدَامِنَا لِيَكُونَا مِنَ ٱلۡأَسۡفَلِينَ
Læa brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā kl̀āw ẁā k̄ĥā tæ̀ phra ĉā k̄hxng reā dị̂ pord h̄ı̂ reā dị̂ h̄ĕn thậng s̄xng h̄æ̀ng h̄mū̀ ỵin læa mnus̄ʹy̒ p̄hū̂ sụ̀ng thảh̄ı̂ reā h̄lng thāng pheụ̄̀x thī̀ reā ca h̄ı̂ mạn thậng s̄xng xyū̀ tı̂thêā k̄hxng reā pheụ̄̀x ẁā mạn thậng s̄xng ca dị̂ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ lew thrām yìng
Surah Fussilat, Verse 29
إِنَّ ٱلَّذِينَ قَالُواْ رَبُّنَا ٱللَّهُ ثُمَّ ٱسۡتَقَٰمُواْ تَتَنَزَّلُ عَلَيۡهِمُ ٱلۡمَلَـٰٓئِكَةُ أَلَّا تَخَافُواْ وَلَا تَحۡزَنُواْ وَأَبۡشِرُواْ بِٱلۡجَنَّةِ ٱلَّتِي كُنتُمۡ تُوعَدُونَ
thæ̂cring brrdā p̄hū̂ kl̀āw ẁā xạllxḥˌ khụ̄x phracêā k̄hxng phwk reā læ̂w phwk k̄heā k̆ yụ̄nh̄yạd tām khả kl̀āw nận ma lā kika ḥˌ ca lng mā h̄ā phwk k̄heā (doy kl̀āw kạb phwk k̄heā ẁā) phwk th̀ān xỳā h̄wād klạw læa xỳā ṣ̄er̂ā s̄ld cı tæ̀ cng t̂xnrạb k̄h̀āwdī khụ̄x s̄wn s̄wrrkh̒ sụ̀ng phwk cêā dị̂ t̄hūk s̄ạỵỵā wị̂
Surah Fussilat, Verse 30
نَحۡنُ أَوۡلِيَآؤُكُمۡ فِي ٱلۡحَيَوٰةِ ٱلدُّنۡيَا وَفِي ٱلۡأٓخِرَةِۖ وَلَكُمۡ فِيهَا مَا تَشۡتَهِيٓ أَنفُسُكُمۡ وَلَكُمۡ فِيهَا مَا تَدَّعُونَ
phwk reā pĕn p̄hū̂ xārạkk̄hā phwk th̀ān thậng nı kār mī chīwit xyū̀ nı lok nī̂ læa prlok læa s̄ảh̄rạb phwk th̀ān nı s̄wn s̄wrrkh̒ nận ca dị̂ s̄ìng thī̀ citcı k̄hxng phwk th̀ān prārt̄hnā læa s̄ảh̄rạb phwk th̀ān nı s̄wn s̄wrrkh̒ nận ca dị̂ nı s̄ìng thī̀ phwk th̀ān reīyk r̂xng
Surah Fussilat, Verse 31
نُزُلٗا مِّنۡ غَفُورٖ رَّحِيمٖ
pĕnkār t̂xnrạb d̂wy khwām mettā cāk phra p̄hū̂thrng xp̣hạy p̄hū̂thrng mettā s̄emx
Surah Fussilat, Verse 32
وَمَنۡ أَحۡسَنُ قَوۡلٗا مِّمَّن دَعَآ إِلَى ٱللَّهِ وَعَمِلَ صَٰلِحٗا وَقَالَ إِنَّنِي مِنَ ٱلۡمُسۡلِمِينَ
læa p̄hū̂ dı lèā ca mī khả phūd thī̀ dī leiṣ̄ yìng pị kẁā p̄hū̂ cheiỵ chwn pị s̄ū̀ xạllxḥˌ læa k̄heā pt̩ibạti ngān thī̀ dī læa kl̀āw ẁā thæ̂cring c̄hạn pĕn khn h̄nụ̀ng nı brrdā p̄hū̂ nxbn̂xm
Surah Fussilat, Verse 33
وَلَا تَسۡتَوِي ٱلۡحَسَنَةُ وَلَا ٱلسَّيِّئَةُۚ ٱدۡفَعۡ بِٱلَّتِي هِيَ أَحۡسَنُ فَإِذَا ٱلَّذِي بَيۡنَكَ وَبَيۡنَهُۥ عَدَٰوَةٞ كَأَنَّهُۥ وَلِيٌّ حَمِيمٞ
læa khwām dī læa khwām chạ̀w nận h̄ā thèātheīym kạn mị̀ cêā cng k̄hạb lị̀ (khwām chạ̀w) d̂wy s̄ìng thī̀ mạndī kẁā læ̂w meụ̄̀x nận p̄hū̂ thī̀ rah̄ẁāng cêā kạb rah̄ẁāng k̄heā khey pĕn xri kạn k̆ ca klạbklāy pĕn yeī̀yng mitr thī̀ s̄nith kạn
Surah Fussilat, Verse 34
وَمَا يُلَقَّىٰهَآ إِلَّا ٱلَّذِينَ صَبَرُواْ وَمَا يُلَقَّىٰهَآ إِلَّا ذُو حَظٍّ عَظِيمٖ
læa mị̀mī p̄hū̂ dı dị̂ rạb mạn (khuṇṭhrrm dạng kl̀āw) nxkcāk brrdā p̄hū̂ xdthn læa ca mị̀mī p̄hū̂ dı rạb mạn nxkcāk p̄hū̂ thī̀ mī chokh lāp̣h xạn h̄ıỵ̀ h̄lwng
Surah Fussilat, Verse 35
وَإِمَّا يَنزَغَنَّكَ مِنَ ٱلشَّيۡطَٰنِ نَزۡغٞ فَٱسۡتَعِذۡ بِٱللَّهِۖ إِنَّهُۥ هُوَ ٱلسَّمِيعُ ٱلۡعَلِيمُ
læa h̄ākẁā kār yuh̄æỳ dı «cā kchạyt̩x nmā yạ̀w yu cêā k̄hêā k̆ cng k̄hx khwām khûm khrxng t̀x xạllxḥˌ t̄heid thæ̂cring phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng dị̂yin p̄hū̂thrng rxbrū̂
Surah Fussilat, Verse 36
وَمِنۡ ءَايَٰتِهِ ٱلَّيۡلُ وَٱلنَّهَارُ وَٱلشَّمۡسُ وَٱلۡقَمَرُۚ لَا تَسۡجُدُواْ لِلشَّمۡسِ وَلَا لِلۡقَمَرِ وَٱسۡجُدُواْۤ لِلَّهِۤ ٱلَّذِي خَلَقَهُنَّ إِن كُنتُمۡ إِيَّاهُ تَعۡبُدُونَ
læa s̄̀wn h̄nụ̀ng cāk s̄ạỵỵāṇ thậngh̄lāy k̄hxng phraxngkh̒ khụ̄x kār mī klāngkhụ̄n læa klāngwạn læa dwng xāthity̒ læa dwng cạnthr̒ phwk cêā xỳā dị̂ s̄uỵū d tæ̀ xạllxḥˌ phra p̄hū̂thrng s̄r̂āng phwk mạn h̄āk phwk cêā ca kheārph p̣hạkdī dæ̀ phraxngkh̒ thèānận
Surah Fussilat, Verse 37
فَإِنِ ٱسۡتَكۡبَرُواْ فَٱلَّذِينَ عِندَ رَبِّكَ يُسَبِّحُونَ لَهُۥ بِٱلَّيۡلِ وَٱلنَّهَارِ وَهُمۡ لَا يَسۡـَٔمُونَ۩
Tæ̀ t̄ĥā phwk k̄heā h̄yìng yas̄o kranận k̆ dī brrdā p̄hū̂ thī̀ xyū̀ ṇ thī̀ phracêā k̄hxng cêā (ma lā xik aḥˌ) k̆ ca sæ̀ŝxng s̄dudī phraxngkh̒ thậng klāngkhụ̄n læa klāngwạn doythī̀ phwk k̄heā ca mị̀ h̄enụ̄̀xyh̄ǹāy
Surah Fussilat, Verse 38
وَمِنۡ ءَايَٰتِهِۦٓ أَنَّكَ تَرَى ٱلۡأَرۡضَ خَٰشِعَةٗ فَإِذَآ أَنزَلۡنَا عَلَيۡهَا ٱلۡمَآءَ ٱهۡتَزَّتۡ وَرَبَتۡۚ إِنَّ ٱلَّذِيٓ أَحۡيَاهَا لَمُحۡيِ ٱلۡمَوۡتَىٰٓۚ إِنَّهُۥ عَلَىٰ كُلِّ شَيۡءٖ قَدِيرٌ
læa s̄̀wn h̄nụ̀ng cāk s̄ạỵỵāṇ thậngh̄lāy k̄hxng phraxngkh̒ khụ̄x cêā ca h̄ĕn p̄hæ̀ndin h̄æ̂ng krạng t̀x meụ̄̀x phraxngkh̒ thrng h̄lạ̀ng n̂ả f̄n lng mā bn mạn mạn k̆ ca mī chīwitchīwā læa h̄ı̂ phụ̄ch p̄hl thæ̂cring p̄hū̂ sụ̀ng h̄ı̂ mạn mī chīwit k̄hụ̂n mā nận k̆ ca thrng h̄ı̂ chīwit kæ̀ khn tāy dị̂ xỳāng næ̀nxn thæ̂cring phraxngkh̒ nận pĕn p̄hū̂thrng xnup̣hāph h̄enụ̄x thuk s̄ìng
Surah Fussilat, Verse 39
إِنَّ ٱلَّذِينَ يُلۡحِدُونَ فِيٓ ءَايَٰتِنَا لَا يَخۡفَوۡنَ عَلَيۡنَآۗ أَفَمَن يُلۡقَىٰ فِي ٱلنَّارِ خَيۡرٌ أَم مَّن يَأۡتِيٓ ءَامِنٗا يَوۡمَ ٱلۡقِيَٰمَةِۚ ٱعۡمَلُواْ مَا شِئۡتُمۡ إِنَّهُۥ بِمَا تَعۡمَلُونَ بَصِيرٌ
thæ̂cring brrdā p̄hū̂ bidbeụ̄xn thậngh̄lāy k̄hxng reā phwk k̄heā ca mị̀ s̀xn rên pị cāk reā dị̂ p̄hū̂ thī̀ t̄hūk yon lng nı nrk ca dī kẁā h̄rụ̄x p̄hū̂ thī̀mā xỳāng plxdp̣hạy nı wạn ki yā maḥˌ? Cng thả tām s̄ìng thī̀ phwk cêā prārt̄hnā t̄heid thæ̂cring phraxngkh̒ thrng rū̂h̄ĕn nı s̄ìng thī̀ phwk cêā krathả
Surah Fussilat, Verse 40
إِنَّ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ بِٱلذِّكۡرِ لَمَّا جَآءَهُمۡۖ وَإِنَّهُۥ لَكِتَٰبٌ عَزِيزٞ
thæ̂cring brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̀x k̄ĥx tạkteụ̄xn (xạlkurxān) meụ̄̀x dị̂ mī māyạng phwk k̄heā læa thæ̂ cring xạlkurxān pĕn khạmp̣hīr̒ thī̀ mī xảnāc yìng
Surah Fussilat, Verse 41
لَّا يَأۡتِيهِ ٱلۡبَٰطِلُ مِنۢ بَيۡنِ يَدَيۡهِ وَلَا مِنۡ خَلۡفِهِۦۖ تَنزِيلٞ مِّنۡ حَكِيمٍ حَمِيدٖ
khwām thĕc cāk k̄ĥāng h̄n̂ā læa cāk k̄ĥāng h̄lạng ca mị̀ khụ̄b khlān k̄hêā pị s̄ū̀ xạlkurxān dị̂ (pherāa) pĕnkār prathān cāk phra p̄hū̂thrng prīchā ỵāṇ p̄hū̂thrng dị̂ rạb kār s̄rrs̄eriỵ
Surah Fussilat, Verse 42
مَّا يُقَالُ لَكَ إِلَّا مَا قَدۡ قِيلَ لِلرُّسُلِ مِن قَبۡلِكَۚ إِنَّ رَبَّكَ لَذُو مَغۡفِرَةٖ وَذُو عِقَابٍ أَلِيمٖ
mị̀mī s̄ìng dı thī̀ t̄hūk kl̀āw kæ̀ cêā wêntæ̀ dị̂ mī kār kl̀āw k̄hụ̂n læ̂w kæ̀ brrdā r̀x sūl k̀xn h̄n̂ā cêā thæ̂cring phracêā k̄hxng cêā nận næ̀nxn phraxngkh̒ thrng pĕn p̄hū̂ xp̣hạy læa thrng pĕn p̄hū̂ lngthos̄ʹ xỳāng cĕbpwd
Surah Fussilat, Verse 43
وَلَوۡ جَعَلۡنَٰهُ قُرۡءَانًا أَعۡجَمِيّٗا لَّقَالُواْ لَوۡلَا فُصِّلَتۡ ءَايَٰتُهُۥٓۖ ءَا۬عۡجَمِيّٞ وَعَرَبِيّٞۗ قُلۡ هُوَ لِلَّذِينَ ءَامَنُواْ هُدٗى وَشِفَآءٞۚ وَٱلَّذِينَ لَا يُؤۡمِنُونَ فِيٓ ءَاذَانِهِمۡ وَقۡرٞ وَهُوَ عَلَيۡهِمۡ عَمًىۚ أُوْلَـٰٓئِكَ يُنَادَوۡنَ مِن مَّكَانِۭ بَعِيدٖ
læa mātr ẁā reā dị̂ pra thā nxạl ku rxā nmā pĕn p̣hās̄ʹā t̀āng chāti næ̀nxn phwk k̄heā ca kl̀āw ẁā thảmị xā yāt thậngh̄lāy k̄hx ngxạlkurxān cụng mị̀ chạd cæ̂ng lèā? (Xạlkurxān) pĕn p̣hās̄ʹā t̀āng chāti læa (nabī) pĕn khn xāh̄rạb kranận h̄rụ̄x? Cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd xạlkurxān nận pĕn næwthāng thī̀ theī̀yngṭhrrm læa pĕnkār bảbạd kæ̀ brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā s̄̀wn brrdā p̄hū̂ mị̀ ṣ̄rạthṭhā nận xạlkurxān ca thảh̄ı̂ h̄ū k̄hxng phwk k̄heā h̄nwk læa nạy tā k̄hxng phwk k̄heā bxd chn h̄el̀ā nī̂ ca t̄hūk r̂xng reīyk cāk s̄t̄hān thī̀ xạn kịl
Surah Fussilat, Verse 44
وَلَقَدۡ ءَاتَيۡنَا مُوسَى ٱلۡكِتَٰبَ فَٱخۡتُلِفَ فِيهِۚ وَلَوۡلَا كَلِمَةٞ سَبَقَتۡ مِن رَّبِّكَ لَقُضِيَ بَيۡنَهُمۡۚ وَإِنَّهُمۡ لَفِي شَكّٖ مِّنۡهُ مُرِيبٖ
Læa doy næ̀nxn reā dị̂ prathān khạmp̣hīr̒ tæ̀ dị̂ keid mī kār k̄hạdyæ̂ng kạn k̄hụ̂n nı nận læa mātrṭ̄hān ẁā khả kl̀āw h̄nụ̀ng cāk phracêā k̄hxng cêā midị̂ t̄hūk bạnthụk wị̂ k̀xn læ̂w k̆ khngca t̄hūk tạds̄in rah̄ẁāng phwk k̄heā xỳāng næ̀nxn læa thæ̂cring phwk k̄heā nận xyū̀ nı kār khlāngkhælng s̄ngs̄ạy cāk nı khạmp̣hīr̒ nận
Surah Fussilat, Verse 45
مَّنۡ عَمِلَ صَٰلِحٗا فَلِنَفۡسِهِۦۖ وَمَنۡ أَسَآءَ فَعَلَيۡهَاۗ وَمَا رَبُّكَ بِظَلَّـٰمٖ لِّلۡعَبِيدِ
p̄hū̂ dı krathả khwām dī k̆ ca dị̂kæ̀ tạw k̄hxng k̄heā læa p̄hū̂ dı krathả khwām chạ̀w k̆ ca dị̂kæ̀ tạw k̄hxng k̄heā xeng læa phracêā k̄hxng cêā nận mi thrng xṭhrrm t̀x pwng b̀āw k̄hxng phraxngkh̒
Surah Fussilat, Verse 46
۞إِلَيۡهِ يُرَدُّ عِلۡمُ ٱلسَّاعَةِۚ وَمَا تَخۡرُجُ مِن ثَمَرَٰتٖ مِّنۡ أَكۡمَامِهَا وَمَا تَحۡمِلُ مِنۡ أُنثَىٰ وَلَا تَضَعُ إِلَّا بِعِلۡمِهِۦۚ وَيَوۡمَ يُنَادِيهِمۡ أَيۡنَ شُرَكَآءِي قَالُوٓاْ ءَاذَنَّـٰكَ مَامِنَّا مِن شَهِيدٖ
khwām rū̂ h̄æ̀ng yām xws̄ān nận t̄hūk x̂āng klạb pị yạng phraxngkh̒ mị̀mī p̄hl mị̂ dı xxk mā cāk pelụ̄xk k̄hxng mạn læa mị̀mī h̄ỵing dı xûm khrrp̣h̒ h̄rụ̄x khlxd thārk xxk mā wêntæ̀ d̂wy khwām rxbrū̂ k̄hxng phraxngkh̒ læa wạn thī̀ phraxngkh̒ thrng r̂xng reīyk phwk k̄heā ẁā h̄ịn lèā p̣hākhī thậngh̄lāy k̄hxng k̄ĥā phwk k̄heā ca kl̀āw ẁā reā k̄hx yụ̄nyạn t̀x phraxngkh̒ ẁā mị̀mī p̄hū̂ dı nı h̄mū̀ phwk reā pĕn phyān dị̂
Surah Fussilat, Verse 47
وَضَلَّ عَنۡهُم مَّا كَانُواْ يَدۡعُونَ مِن قَبۡلُۖ وَظَنُّواْ مَا لَهُم مِّن مَّحِيصٖ
læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā wingwxn krāb h̄ịŵ dị̂ telid h̄nī pị cāk phwk k̄heā læa phwk k̄heā cheụ̄̀x mạ̀n ẁā phwk k̄heā nận mị̀mī thāng thī̀ ca h̄lb h̄nī pị dị̂
Surah Fussilat, Verse 48
لَّا يَسۡـَٔمُ ٱلۡإِنسَٰنُ مِن دُعَآءِ ٱلۡخَيۡرِ وَإِن مَّسَّهُ ٱلشَّرُّ فَيَـُٔوسٞ قَنُوطٞ
mnus̄ʹy̒ ca mị̀ beụ̄̀x h̄ǹāy t̀x kār wingwxn k̄hx khwām dī tæ̀ meụ̄̀x khwām thukk̄h̒ yāk pras̄b kæ̀ phwk k̄heā k̄hêā k̄heā k̆ ca tĥxt̄hxy h̄mdxālạy
Surah Fussilat, Verse 49
وَلَئِنۡ أَذَقۡنَٰهُ رَحۡمَةٗ مِّنَّا مِنۢ بَعۡدِ ضَرَّآءَ مَسَّتۡهُ لَيَقُولَنَّ هَٰذَا لِي وَمَآ أَظُنُّ ٱلسَّاعَةَ قَآئِمَةٗ وَلَئِن رُّجِعۡتُ إِلَىٰ رَبِّيٓ إِنَّ لِي عِندَهُۥ لَلۡحُسۡنَىٰۚ فَلَنُنَبِّئَنَّ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ بِمَا عَمِلُواْ وَلَنُذِيقَنَّهُم مِّنۡ عَذَابٍ غَلِيظٖ
læa meụ̄̀x reā dị̂ h̄ı̂ k̄heā lîm rs̄ khwām mettā cāk reā h̄lạngcāk khwām thukk̄h̒ yāk dị̂ pras̄b kæ̀ k̄heā næ̀nxn k̄heā k̆ ca kl̀āw ẁā nī̀ khụ̄x khwām s̄āmārt̄h k̄hxng c̄hạn læa c̄hạn mị̀ khid ẁā yām xws̄ān nận ca keid k̄hụ̂n tæ̀ t̄ĥā c̄hạn t̄hūk s̄̀ng klạb pị yạng phracêā k̄hxng c̄hạn næ̀nxn c̄hạn ca mī khuṇ khwām dī ṇ thī̀ phraxngkh̒ dạngnận reā (xạllxḥˌ) ca h̄ı̂ brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā dị̂ rū̂h̄ĕn nı s̄ìng thī̀ phwk k̄heā dị̂ krathả wị̂ læa næ̀nxn reā ca h̄ı̂ phwk k̄heā dị̂ lîm rs̄ kār lngthos̄ʹ xạn runræng
Surah Fussilat, Verse 50
وَإِذَآ أَنۡعَمۡنَا عَلَى ٱلۡإِنسَٰنِ أَعۡرَضَ وَنَـَٔا بِجَانِبِهِۦ وَإِذَا مَسَّهُ ٱلشَّرُّ فَذُو دُعَآءٍ عَرِيضٖ
læa meụ̄̀x reā dị̂ h̄ı̂ khwām pordprān kæ̀ mnus̄ʹy̒ k̄heā k̆ h̄einh̄̀āng læa plīktạw xxk pị k̄ĥāng «læa meụ̄̀x khwām thukk̄h̒ pras̄b kæ̀ k̄heā k̄heā k̆ pĕn p̄hū̂ wingwxn k̄hx xỳāng yụ̄dyeụ̄̂x
Surah Fussilat, Verse 51
قُلۡ أَرَءَيۡتُمۡ إِن كَانَ مِنۡ عِندِ ٱللَّهِ ثُمَّ كَفَرۡتُم بِهِۦ مَنۡ أَضَلُّ مِمَّنۡ هُوَ فِي شِقَاقِۭ بَعِيدٖ
Cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd phwk th̀ān mị̀ h̄ĕn dxk h̄rụ̄x ẁā t̄ĥā xạl ku rxā nmā cā kxạllxḥˌ læ̂w phwk th̀ān pt̩is̄eṭh thī̀ ca ṣ̄rạthṭhā t̀x xạlkurxān khır lèā ca h̄lng thāng māk pị kẁā p̄hū̂ thī̀ xyū̀ nı kār tækyæk xỳāng liblạb
Surah Fussilat, Verse 52
سَنُرِيهِمۡ ءَايَٰتِنَا فِي ٱلۡأٓفَاقِ وَفِيٓ أَنفُسِهِمۡ حَتَّىٰ يَتَبَيَّنَ لَهُمۡ أَنَّهُ ٱلۡحَقُّۗ أَوَلَمۡ يَكۡفِ بِرَبِّكَ أَنَّهُۥ عَلَىٰ كُلِّ شَيۡءٖ شَهِيدٌ
reā ca h̄ı̂ phwk k̄heā dị̂ h̄ĕn s̄ạỵỵāṇ thậngh̄lāy k̄hxng reā nı k̄hxbk̄het xạn kịl phôn læa nı tạw k̄hxng phwk k̄heā xeng cnkrathạ̀ng ca pĕn pracạks̄ʹ̒ kæ̀ phwk k̄heā ẁā xạlkurxān nận pĕn khwām cring yạng mị̀ phx pheīyng xīk h̄rụ̄x thī̀ phracêā k̄hxng cêā nận thrng pĕn phyān t̀x thuk s̄ìng
Surah Fussilat, Verse 53
أَلَآ إِنَّهُمۡ فِي مِرۡيَةٖ مِّن لِّقَآءِ رَبِّهِمۡۗ أَلَآ إِنَّهُۥ بِكُلِّ شَيۡءٖ مُّحِيطُۢ
phụng rū̂ t̄heid ẁā thæ̂cring phwk k̄heā xyū̀ nı kār s̄ngs̄ạy keī̀yw kạb kār phbphra cêāk̄hxng phwk k̄heā phụng rū̂ t̄heid ẁā thæ̂cring phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng l̂xm thuk «s̄ìng wị̂
Surah Fussilat, Verse 54