Surah Al-Jathiya - Thai Translation by King Fahad Quran Complex
حمٓ
ḥā mīm
Surah Al-Jathiya, Verse 1
تَنزِيلُ ٱلۡكِتَٰبِ مِنَ ٱللَّهِ ٱلۡعَزِيزِ ٱلۡحَكِيمِ
kār prathān lng mā k̄hx khạmp̣hīr̒ nī̂ cā kxạllxḥˌ p̄hū̂thrng xảnāc p̄hū̂thrng prīchā ỵāṇ
Surah Al-Jathiya, Verse 2
إِنَّ فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِ لَأٓيَٰتٖ لِّلۡمُؤۡمِنِينَ
thæ̂cring nı chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hæ̀ndin nận næ̀nxn ỳxm mī s̄ạỵỵāṇ h̄lākh̄lāy s̄ảh̄rạb brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā
Surah Al-Jathiya, Verse 3
وَفِي خَلۡقِكُمۡ وَمَا يَبُثُّ مِن دَآبَّةٍ ءَايَٰتٞ لِّقَوۡمٖ يُوقِنُونَ
læa nı kār bạngkeid phwk cêā læa s̄ìng thī̀ phraxngkh̒ thrng h̄ı̂ s̄ạtw̒ tæ̀la chnid phær̀ s̄aphạd xxk pị nận ỳxm pĕn s̄ạỵỵāṇ h̄lākh̄lāy s̄ảh̄rạb h̄mū̀ chn p̄hū̂ cheụ̄̀x mạ̀n
Surah Al-Jathiya, Verse 4
وَٱخۡتِلَٰفِ ٱلَّيۡلِ وَٱلنَّهَارِ وَمَآ أَنزَلَ ٱللَّهُ مِنَ ٱلسَّمَآءِ مِن رِّزۡقٖ فَأَحۡيَا بِهِ ٱلۡأَرۡضَ بَعۡدَ مَوۡتِهَا وَتَصۡرِيفِ ٱلرِّيَٰحِ ءَايَٰتٞ لِّقَوۡمٖ يَعۡقِلُونَ
læa kār s̄ạbpelī̀yn k̄hxng klāngkhụ̄n læa klāngwạn læa s̄ìng thī̀ xạllxḥˌ thrng h̄lạ̀ng lng mā cāk fāk f̂ā pheụ̄̀x pĕn pạccạy yạngchīph nận phraxngkh̒ thrng h̄ı̂ p̄hæ̀ndin mī chīwitchīwā doy n̂ả f̄n h̄lạngcāk kār h̄æ̂nglæ̂ng k̄hxng mạn læa kār pelī̀yn thiṣ̄thāng dein k̄hxng lm ỳxm pĕn s̄ạỵỵāṇ h̄lākh̄lāy s̄ảh̄rạb h̄mū̀ chn p̄hū̂ chı̂ s̄tipạỵỵā
Surah Al-Jathiya, Verse 5
تِلۡكَ ءَايَٰتُ ٱللَّهِ نَتۡلُوهَا عَلَيۡكَ بِٱلۡحَقِّۖ فَبِأَيِّ حَدِيثِۭ بَعۡدَ ٱللَّهِ وَءَايَٰتِهِۦ يُؤۡمِنُونَ
nạ̀n khụ̄x s̄ạỵỵāṇ t̀āng «k̄hx ngxạllxḥˌ sụ̀ng reā dị̂ s̄āṭhyāy s̄ạỵỵāṇ h̄el̀ā nận kæ̀ cêā d̂wy khwām cring læa s̄ạỵỵāṇ t̀āng «k̄hxng phraxngkh̒ thī̀ phwk k̄heā ca ṣ̄rạthṭhā kạn
Surah Al-Jathiya, Verse 6
وَيۡلٞ لِّكُلِّ أَفَّاكٍ أَثِيمٖ
khwām h̄āyna cng pras̄b dæ̀ thuk khn thī̀ pĕn p̄hū̂ koh̄k p̄hū̂ thảbāp māk
Surah Al-Jathiya, Verse 7
يَسۡمَعُ ءَايَٰتِ ٱللَّهِ تُتۡلَىٰ عَلَيۡهِ ثُمَّ يُصِرُّ مُسۡتَكۡبِرٗا كَأَن لَّمۡ يَسۡمَعۡهَاۖ فَبَشِّرۡهُ بِعَذَابٍ أَلِيمٖ
K̄heā dị̂ fạng xā yāt (xạlkurxān) k̄hx ngxạllxḥˌ t̄hūk s̄āṭhyāy kæ̀ k̄heā læ̂w k̄heā k̆ dụ̄̂x rận xỳāng yas̄o prah̄nụ̀ng ẁā k̄heā mị̀ khey fạng xā yā tmā k̀xn ley dạngnận cng cæ̂ng k̄h̀āw kæ̀ k̄heā t̄hụng kār lngthos̄ʹ xạn cĕbpwd
Surah Al-Jathiya, Verse 8
وَإِذَا عَلِمَ مِنۡ ءَايَٰتِنَا شَيۡـًٔا ٱتَّخَذَهَا هُزُوًاۚ أُوْلَـٰٓئِكَ لَهُمۡ عَذَابٞ مُّهِينٞ
læa meụ̄̀x k̄heā dị̂ thrāb s̄ìng dı cāk xā yāt k̄hxng reā k̄heā k̆ t̄hụ̄x xeā xā yā tnận «pĕnkār l̂xleīyn chn h̄el̀ā nī̂ s̄ảh̄rạb phwk k̄heā ca dị̂ rạb kār lngthos̄ʹ xạn xạpyṣ̄
Surah Al-Jathiya, Verse 9
مِّن وَرَآئِهِمۡ جَهَنَّمُۖ وَلَا يُغۡنِي عَنۡهُم مَّا كَسَبُواْ شَيۡـٔٗا وَلَا مَا ٱتَّخَذُواْ مِن دُونِ ٱللَّهِ أَوۡلِيَآءَۖ وَلَهُمۡ عَذَابٌ عَظِيمٌ
beụ̄̂xngh̄n̂ā phwk k̄heā khụ̄x nrk ỵaḥạn mạn læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā k̄hwnk̄hwāy wị̂ ca mị̀ xảnwy prayochn̒ xạn dı kæ̀ phwk k̄heā dị̂ læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā yụdt̄hụ̄x xeā pĕn p̄hū̂ khûmkhrxng xụ̄̀n cā kxạllxḥˌ k̆ ca mị̀ xảnwy prayochn̒ chèn kạn læa s̄ảh̄rạb phwk k̄heā ca dị̂ rạb kār lngthos̄ʹ xỳāng h̄ıỵ̀ h̄lwng
Surah Al-Jathiya, Verse 10
هَٰذَا هُدٗىۖ وَٱلَّذِينَ كَفَرُواْ بِـَٔايَٰتِ رَبِّهِمۡ لَهُمۡ عَذَابٞ مِّن رِّجۡزٍ أَلِيمٌ
nī̀ khụ̄x næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng s̄̀wn brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̀x xā yāt (xạlkurxān) h̄æ̀ng phracêā k̄hxng phwk k̄heā s̄ảh̄rạb phwk k̄heā ca dị̂ rạb kār lngthos̄ʹ xạn mh̄ạnt̒ xỳāng cĕbpwd
Surah Al-Jathiya, Verse 11
۞ٱللَّهُ ٱلَّذِي سَخَّرَ لَكُمُ ٱلۡبَحۡرَ لِتَجۡرِيَ ٱلۡفُلۡكُ فِيهِ بِأَمۡرِهِۦ وَلِتَبۡتَغُواْ مِن فَضۡلِهِۦ وَلَعَلَّكُمۡ تَشۡكُرُونَ
xạllxḥˌ khụ̄x p̄hū̂thrng thảh̄ı̂ thale pĕn prayochn̒ s̄ảh̄rạb phwk cêā pheụ̄̀x h̄ı̂ reụ̄x dein s̄muthr læ̀n pị tām ǹānn̂ả doy phra bạỵchā k̄hxng phraxngkh̒ læa pheụ̄̀x phwk cêā ca dị̂ s̄æwngh̄ā khwām pordprān k̄hxng phraxngkh̒ læa pheụ̄̀x phwk cêā ca dị̂ k̄hxbkhuṇ
Surah Al-Jathiya, Verse 12
وَسَخَّرَ لَكُم مَّا فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَمَا فِي ٱلۡأَرۡضِ جَمِيعٗا مِّنۡهُۚ إِنَّ فِي ذَٰلِكَ لَأٓيَٰتٖ لِّقَوۡمٖ يَتَفَكَّرُونَ
læa phraxngkh̒ thrng thảh̄ı̂ s̄ìng thī̀ xyū̀ nı chận f̂ā thậngh̄lāy læa s̄ìng thī̀ xyū̀ nı p̄hæ̀ndin pĕn prayochn̒ kæ̀ phwk cêā thậngh̄md nī̂ mā cāk phraxngkh̒ thæ̂cring nı kār nận næ̀nxn ỳxm pĕn s̄ạỵỵāṇ s̄ảh̄rạb h̄mū̀ chn p̄hū̂ khır̀khrwỵ
Surah Al-Jathiya, Verse 13
قُل لِّلَّذِينَ ءَامَنُواْ يَغۡفِرُواْ لِلَّذِينَ لَا يَرۡجُونَ أَيَّامَ ٱللَّهِ لِيَجۡزِيَ قَوۡمَۢا بِمَا كَانُواْ يَكۡسِبُونَ
cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd kæ̀ brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā h̄ı̂ phwk k̄heā xp̣hạy kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ mị̀ h̄wạng nı wạn thậngh̄lāy k̄hx ngxạllxḥˌ pheụ̄̀x phraxngkh̒ ca thrng txbthæn kæ̀ h̄mū̀ chn tām thī̀ phwk k̄heā dị̂ k̄hwnk̄hwāy xeā wị̂
Surah Al-Jathiya, Verse 14
مَنۡ عَمِلَ صَٰلِحٗا فَلِنَفۡسِهِۦۖ وَمَنۡ أَسَآءَ فَعَلَيۡهَاۖ ثُمَّ إِلَىٰ رَبِّكُمۡ تُرۡجَعُونَ
p̄hū̂ dı krathả khwām dī k̆ ca dị̂kæ̀tạw k̄hxng k̄heā xeng læa p̄hū̂ dı krathả khwām chạ̀w k̆ ca tkh̄nạk kæ̀ tạw k̄hxng k̄heā xeng læ̂w phwk cêā ỳxm ca klạb pị h̄ā phracêā k̄hxng phwk cêā
Surah Al-Jathiya, Verse 15
وَلَقَدۡ ءَاتَيۡنَا بَنِيٓ إِسۡرَـٰٓءِيلَ ٱلۡكِتَٰبَ وَٱلۡحُكۡمَ وَٱلنُّبُوَّةَ وَرَزَقۡنَٰهُم مِّنَ ٱلطَّيِّبَٰتِ وَفَضَّلۡنَٰهُمۡ عَلَى ٱلۡعَٰلَمِينَ
læa doy næ̀nxn reā dị̂ prathān khạmp̣hīr̒ læa k̄ĥx chī̂k̄hād tạds̄in læa kār pĕn na bī kæ̀ wngṣ̄̒wān k̄hxng xis̄ rx xīl læa reā dị̂ h̄ı̂ pạccạy yạngchīph cāk s̄ìng dī«kæ̀ phwk k̄heā læa reā dị̂ ykỳxng phwk k̄heā h̄ı̂ h̄enụ̄x prachāchāti thậngh̄lāy nı yukh nận
Surah Al-Jathiya, Verse 16
وَءَاتَيۡنَٰهُم بَيِّنَٰتٖ مِّنَ ٱلۡأَمۡرِۖ فَمَا ٱخۡتَلَفُوٓاْ إِلَّا مِنۢ بَعۡدِ مَا جَآءَهُمُ ٱلۡعِلۡمُ بَغۡيَۢا بَيۡنَهُمۡۚ إِنَّ رَبَّكَ يَقۡضِي بَيۡنَهُمۡ يَوۡمَ ٱلۡقِيَٰمَةِ فِيمَا كَانُواْ فِيهِ يَخۡتَلِفُونَ
Læa reā dị̂ prathān h̄lạkṭ̄hān xạn chạd cæ̂ng thậngh̄lāy kæ̀ phwk k̄heā keī̀yw kạb reụ̄̀xng nī̂ phwk k̄heā midị̂ k̄hạdyæ̂ng kạn wêntæ̀ h̄lạkkār dị̂ mī khwām rū̂ māyạng phwk k̄heā læ̂wtæ̀ neụ̄̀xngcāk khwām ris̄ʹyā rah̄ẁāng phwk k̄heā kạnxeng thæ̂cring phracêā ca thrng tạds̄in rah̄ẁāng phwk k̄heā nı wạn ki yā maḥˌ nı s̄ìng thī̀ phwk k̄heā dị̂ k̄hạdyæ̂ng kạn nı reụ̄̀xng nận
Surah Al-Jathiya, Verse 17
ثُمَّ جَعَلۡنَٰكَ عَلَىٰ شَرِيعَةٖ مِّنَ ٱلۡأَمۡرِ فَٱتَّبِعۡهَا وَلَا تَتَّبِعۡ أَهۡوَآءَ ٱلَّذِينَ لَا يَعۡلَمُونَ
læ̂w reā dị̂ tậng cêā h̄ı̂ xyū̀ bn næwthāng h̄nụ̀ng nı reụ̄̀xng k̄hxng ṣ̄ās̄nā thī̀thæ̂ cring dạngnận cng pt̩ibạti tām næwthāng nận læa xỳā dị̂ pt̩ibạti tām xārmṇ̒ t̀ả k̄hxng brrdā p̄hū̂ mị̀rū̂
Surah Al-Jathiya, Verse 18
إِنَّهُمۡ لَن يُغۡنُواْ عَنكَ مِنَ ٱللَّهِ شَيۡـٔٗاۚ وَإِنَّ ٱلظَّـٰلِمِينَ بَعۡضُهُمۡ أَوۡلِيَآءُ بَعۡضٖۖ وَٱللَّهُ وَلِيُّ ٱلۡمُتَّقِينَ
thæ̂cring phwk k̄heā mị̀ xāc ca ch̀wy cêā h̄ı̂ pĥn cā kxạllxḥˌ tæ̀ xỳāng dı læa thæ̂cring phwk xṭhrrm nận t̀āng k̆ pĕn mitr sụ̀ng kạnlæakạn tæ̀ xạllxḥˌ nận thrng pĕn p̄hū̂ khûmkhrxng brrdā p̄hū̂ yảkerng
Surah Al-Jathiya, Verse 19
هَٰذَا بَصَـٰٓئِرُ لِلنَّاسِ وَهُدٗى وَرَحۡمَةٞ لِّقَوۡمٖ يُوقِنُونَ
xạlkurxān nī̂ pĕn s̄ængs̄ẁāng kæ̀ mwl mnus̄ʹy̒ læa pĕn næwthāng thī̀ t̄hūk t̂xng læa khwām mettā kæ̀ h̄mū̀ chn thī̀ mī khwām cheụ̄̀x mạ̀n
Surah Al-Jathiya, Verse 20
أَمۡ حَسِبَ ٱلَّذِينَ ٱجۡتَرَحُواْ ٱلسَّيِّـَٔاتِ أَن نَّجۡعَلَهُمۡ كَٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَعَمِلُواْ ٱلصَّـٰلِحَٰتِ سَوَآءٗ مَّحۡيَاهُمۡ وَمَمَاتُهُمۡۚ سَآءَ مَا يَحۡكُمُونَ
h̄rụ̄x brrdā p̄hū̂ thī̀ krathả khwām chạ̀w khid h̄rụ̄x ẁā reā ca thảh̄ı̂ phwk k̄heā pĕn chèn kạb brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā læa krathả khwām dī thậngh̄lāy h̄ı̂ thèātheīym kạn thậng nı welā mī chīwit k̄hxng phwk k̄heā læa kār tāy k̄hxng phwk k̄heā s̄ìng thī̀ phwk k̄heā tạds̄in nận mạn chạ̀w thæ̂ «
Surah Al-Jathiya, Verse 21
وَخَلَقَ ٱللَّهُ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضَ بِٱلۡحَقِّ وَلِتُجۡزَىٰ كُلُّ نَفۡسِۭ بِمَا كَسَبَتۡ وَهُمۡ لَا يُظۡلَمُونَ
læa xạllxḥˌ thrng s̄r̂āng chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hæ̀ndin d̂wy khwām theī̀yngṭhrrm læa pheụ̄̀x thuk «chīwit (thuk khn) ca dị̂ rạb kār txbthæn tām thī̀ dị̂ k̄hwn k̄hwy xeā wị̂ læa phwk k̄heā ca mị̀ t̄hūk xṭhrrm tæ̀ xỳāng dı
Surah Al-Jathiya, Verse 22
أَفَرَءَيۡتَ مَنِ ٱتَّخَذَ إِلَٰهَهُۥ هَوَىٰهُ وَأَضَلَّهُ ٱللَّهُ عَلَىٰ عِلۡمٖ وَخَتَمَ عَلَىٰ سَمۡعِهِۦ وَقَلۡبِهِۦ وَجَعَلَ عَلَىٰ بَصَرِهِۦ غِشَٰوَةٗ فَمَن يَهۡدِيهِ مِنۢ بَعۡدِ ٱللَّهِۚ أَفَلَا تَذَكَّرُونَ
cêā khey h̄ĕn p̄hū̂ thī̀ yụdt̄hụ̄x xeā xārmṇ̒ t̀ả k̄hxng k̄heā pĕn phracêā k̄hxng k̄heā b̂āng h̄ịm? Læa xạllxḥˌ ca thrng h̄ı̂ k̄heā h̄lng thāng d̂wy kār rxbrū̂ (k̄hxng phraxngkh̒) læa thrng p̄hnụk kār kār fạng k̄hxng k̄heā læa h̄ạwcı k̄hxng k̄heā læa thrng thảh̄ı̂ mī s̄ìng bdbạng dwngtā k̄hxng k̄heā dạngnận p̄hū̂ dı lèā ca chī̂næa kæ̀ k̄heā h̄lạng cā kxạllxḥˌ phwk cêā midị̂ khır̀khrwỵ kạn dxk h̄rụ̄x
Surah Al-Jathiya, Verse 23
وَقَالُواْ مَا هِيَ إِلَّا حَيَاتُنَا ٱلدُّنۡيَا نَمُوتُ وَنَحۡيَا وَمَا يُهۡلِكُنَآ إِلَّا ٱلدَّهۡرُۚ وَمَا لَهُم بِذَٰلِكَ مِنۡ عِلۡمٍۖ إِنۡ هُمۡ إِلَّا يَظُنُّونَ
Læa phwk k̄heā kl̀āw ẁā mị̀mī chīwit xụ̄̀n dı dxk nxkcāk kār mī chīwit k̄hxng reā nı lok nī̂ reā ca tāy pị læa reā ca mī chīwit xyū̀ læa mị̀mī s̄ìng dı ca mā thảlāy reā dị̂ (h̄ı̂ reā tāy) nxkcāk kāl welā thèānận s̄ảh̄rạb phwk k̄heā mị̀mī khwām rū̂ nı reụ̄̀xng nận dxk nxkcāk phwk k̄heā deā xeng thèānận
Surah Al-Jathiya, Verse 24
وَإِذَا تُتۡلَىٰ عَلَيۡهِمۡ ءَايَٰتُنَا بَيِّنَٰتٖ مَّا كَانَ حُجَّتَهُمۡ إِلَّآ أَن قَالُواْ ٱئۡتُواْ بِـَٔابَآئِنَآ إِن كُنتُمۡ صَٰدِقِينَ
læa meụ̄̀x xā yā t t̀āng «xạn chạd cæ̂ng k̄hxng reā t̄hūk s̄āṭhyāy kæ̀ phwk k̄heā k̄ĥx k̄hạdyæ̂ng k̄hxng phwk k̄heā k̆ mị̀mī xarị nxkcāk phwk k̄heā ca kl̀āw ẁā cng nả brrphburus̄ʹ k̄hxng reā h̄ı̂ khụ̄nchīph klạb mā h̄āk phwk th̀ān pĕn p̄hū̂ s̄ạty̒ cring
Surah Al-Jathiya, Verse 25
قُلِ ٱللَّهُ يُحۡيِيكُمۡ ثُمَّ يُمِيتُكُمۡ ثُمَّ يَجۡمَعُكُمۡ إِلَىٰ يَوۡمِ ٱلۡقِيَٰمَةِ لَا رَيۡبَ فِيهِ وَلَٰكِنَّ أَكۡثَرَ ٱلنَّاسِ لَا يَعۡلَمُونَ
cng kl̀āw t̄heid muḥạmmạd xạllxḥˌ thrng h̄ı̂ phwk th̀ān mī chīwit k̄hụ̂n mā læa thrng h̄ı̂ phwk th̀ān tāy pị læ̂w phraxngkh̒ ca thrng rwbrwm phwk th̀ān nı wạn ki yā maḥˌ xỳāng mị̀mī k̄ĥx s̄ngs̄ạy dı «nı reụ̄̀xng nận tæ̀ s̄̀wn māk k̄hxng mnus̄ʹy̒ mị̀rū̂
Surah Al-Jathiya, Verse 26
وَلِلَّهِ مُلۡكُ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِۚ وَيَوۡمَ تَقُومُ ٱلسَّاعَةُ يَوۡمَئِذٖ يَخۡسَرُ ٱلۡمُبۡطِلُونَ
læa xảnāc dĕdk̄hād h̄æ̀ng chận f̂ā thậngh̄lāy læa p̄hæ̀ndin nận pĕn k̄hx ngxạllxḥˌ wạn h̄æ̀ng yām xws̄ān ca keid k̄hụ̂n nı wạn nận brrdā p̄hū̂ kl̀āw thĕc ca k̄hādthun xỳāng ỳxyyạb
Surah Al-Jathiya, Verse 27
وَتَرَىٰ كُلَّ أُمَّةٖ جَاثِيَةٗۚ كُلُّ أُمَّةٖ تُدۡعَىٰٓ إِلَىٰ كِتَٰبِهَا ٱلۡيَوۡمَ تُجۡزَوۡنَ مَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ
læa cêā ca h̄ĕn (klùm chn) thuk chāti xyū̀ nı s̄p̣hāph khukk̄hèā thuk chnchāti ca t̄hūk reīyk mā tām bạnthụk k̄hxng tn wạn nī̂ phwk cêā ca dị̂ rạb kār txbthæn tām thī̀ phwk cêā dị̂ krathả wị̂
Surah Al-Jathiya, Verse 28
هَٰذَا كِتَٰبُنَا يَنطِقُ عَلَيۡكُم بِٱلۡحَقِّۚ إِنَّا كُنَّا نَسۡتَنسِخُ مَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ
nī̂ khụ̄x bạnthụk k̄hxng reā ca phūd t̄hụng reụ̄̀xng k̄hxng phwk cêā d̂wy khwām cring thæ̂cring reā dị̂ h̄ı̂ bạnthụk wị̂ tām thī̀ phwk cêā dị̂ krathả wị̂
Surah Al-Jathiya, Verse 29
فَأَمَّا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَعَمِلُواْ ٱلصَّـٰلِحَٰتِ فَيُدۡخِلُهُمۡ رَبُّهُمۡ فِي رَحۡمَتِهِۦۚ ذَٰلِكَ هُوَ ٱلۡفَوۡزُ ٱلۡمُبِينُ
dạngnận s̄̀wn brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā læa krathả khwām dī thậngh̄lāy phracêā k̄hxng phwk cêāk̄hxng phwk k̄heā k̆ ca thrng h̄ı̂ phwk k̄heā k̄hêā xyū̀ nı khwām mettā k̄hxng phraxngkh̒ nạ̀n khụ̄x khwām s̄ảrĕc xạn chạd cæ̂ng
Surah Al-Jathiya, Verse 30
وَأَمَّا ٱلَّذِينَ كَفَرُوٓاْ أَفَلَمۡ تَكُنۡ ءَايَٰتِي تُتۡلَىٰ عَلَيۡكُمۡ فَٱسۡتَكۡبَرۡتُمۡ وَكُنتُمۡ قَوۡمٗا مُّجۡرِمِينَ
læa s̄̀wn brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā nận xā yā t t̀āng «k̄hxng k̄ĥā midị̂ t̄hūk s̄āṭhyāy kæ̀ phwk cêā dxk h̄rụ̄x? Tæ̀ phwk cêā xwd xoh̄ạng læa phwk cêā pĕn h̄mū̀ chn p̄hū̂ krathả p̄hid
Surah Al-Jathiya, Verse 31
وَإِذَا قِيلَ إِنَّ وَعۡدَ ٱللَّهِ حَقّٞ وَٱلسَّاعَةُ لَا رَيۡبَ فِيهَا قُلۡتُم مَّا نَدۡرِي مَا ٱلسَّاعَةُ إِن نَّظُنُّ إِلَّا ظَنّٗا وَمَا نَحۡنُ بِمُسۡتَيۡقِنِينَ
læa meụ̄̀x dị̂ mī kār kl̀āw ẁā thæ̂cring s̄ạỵỵā k̄hx ngxạllxḥˌ nận pĕn khwām cring læa yām xws̄ān nận mị̀mī k̄ĥx s̄ngs̄ạy dı «nı reụ̄̀xng nận phwk cêā k̆ ca kl̀āw ẁā reā mị̀rū̂ ẁā yām xws̄ān khụ̄x xarị? Reā khid ẁā mạn michı̀ xarị ley nxkcāk pĕnkār deā thèānận læa reā midị̂ pĕn p̄hū̂ cheụ̄̀x mạ̀n nı reụ̄̀xng nī̂
Surah Al-Jathiya, Verse 32
وَبَدَا لَهُمۡ سَيِّـَٔاتُ مَا عَمِلُواْ وَحَاقَ بِهِم مَّا كَانُواْ بِهِۦ يَسۡتَهۡزِءُونَ
Læa khwām chạ̀w thī̀ phwk k̄heā dị̂ krathả xeā wị̂ ca pĕn thī̀ pracạks̄ʹ̒ kæ̀ phwk k̄heā læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā khey yeāa yêy wị̂ nận h̄̂xml̂xm phwk k̄heā
Surah Al-Jathiya, Verse 33
وَقِيلَ ٱلۡيَوۡمَ نَنسَىٰكُمۡ كَمَا نَسِيتُمۡ لِقَآءَ يَوۡمِكُمۡ هَٰذَا وَمَأۡوَىٰكُمُ ٱلنَّارُ وَمَا لَكُم مِّن نَّـٰصِرِينَ
læa ca mīs̄eīyng kl̀āw k̄hụ̂n ẁā wạn nī̂ reā ca lụ̄m phwk cêā chèn thī̀ phwk cêā dị̂ lụ̄m kār phb nı wạn nī̂ k̄hxng phwk cêā læa nrk khụ̄x thī̀ phảnạk k̄hxng phwk cêā læa s̄ảh̄rạb phwk cêā ca mị̀mī p̄hū̂ ch̀wyh̄elụ̄x
Surah Al-Jathiya, Verse 34
ذَٰلِكُم بِأَنَّكُمُ ٱتَّخَذۡتُمۡ ءَايَٰتِ ٱللَّهِ هُزُوٗا وَغَرَّتۡكُمُ ٱلۡحَيَوٰةُ ٱلدُّنۡيَاۚ فَٱلۡيَوۡمَ لَا يُخۡرَجُونَ مِنۡهَا وَلَا هُمۡ يُسۡتَعۡتَبُونَ
chèn nận h̄æla pherāa phwk cêā dị̂ yụdt̄hụ̄x xeā xā yā t t̀āng «k̄hx ngxạllxḥˌ pĕnkār l̂xleīyn læa chīwit nı lok dun yā nī̂ dị̂ l̀xlwng phwk cêā dạngnận wạn nī̂ phwk k̄hêā ca mị̀ t̄hūk nả xxk cāk nrk nận læa phwk k̄hêā ca mị̀ t̄hūk k̄hxr̂xng h̄ı̂ klạb pị kæ̂tạw pheụ̄̀x k̄hx k̄hmā thos̄ʹ
Surah Al-Jathiya, Verse 35
فَلِلَّهِ ٱلۡحَمۡدُ رَبِّ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَرَبِّ ٱلۡأَرۡضِ رَبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
c̄hanận mwl kār s̄rrs̄eriỵ pĕn k̄hx ngxạllxḥˌ phracêā h̄æ̀ng chận f̂ā thậngh̄lāy læa phracêā h̄æ̀ng p̄hæ̀ndin nī̂ phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok
Surah Al-Jathiya, Verse 36
وَلَهُ ٱلۡكِبۡرِيَآءُ فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِۖ وَهُوَ ٱلۡعَزِيزُ ٱلۡحَكِيمُ
khwām yìng h̄ıỵ̀ nı chận f̂ā thậngh̄lāy læa nı p̄hæ̀ndin nī̂ pĕn krrm s̄ithṭhi k̄hx ngxạllxḥˌ thèānận læa phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng xảnāc p̄hū̂thrng prīchā ỵāṇ
Surah Al-Jathiya, Verse 37