Surah At-Tahrim - Thai Translation by King Fahad Quran Complex
يَـٰٓأَيُّهَا ٱلنَّبِيُّ لِمَ تُحَرِّمُ مَآ أَحَلَّ ٱللَّهُ لَكَۖ تَبۡتَغِي مَرۡضَاتَ أَزۡوَٰجِكَۚ وَٱللَّهُ غَفُورٞ رَّحِيمٞ
xô na bī xěy thảmị cêā cụng h̄̂ām s̄ìng thī̀ xạllxḥˌ dị̂ thrng xnumạti kæ̀ cêā pheụ̄̀x s̄æwngh̄ā khwām phụng phxcı brrdā p̣hriyā k̄hxng cêā lèā? Læa xạllxḥˌ nận pĕn p̄hū̂thrng xp̣hạy p̄hū̂thrng mettā
Surah At-Tahrim, Verse 1
قَدۡ فَرَضَ ٱللَّهُ لَكُمۡ تَحِلَّةَ أَيۡمَٰنِكُمۡۚ وَٱللَّهُ مَوۡلَىٰكُمۡۖ وَهُوَ ٱلۡعَلِيمُ ٱلۡحَكِيمُ
næ̀ nx nxạllxḥˌ dị̂ thrng kảh̄nd kæ̀ phwk cêā læ̂w nı kār kæ̂ khả s̄ābān k̄hxng phwk cêā læa xạllxḥˌ pĕn p̄hū̂thrng khûmkhrxng phwk cêā læa phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng rxbrū̂ p̄hū̂thrng prīchā ỵāṇ
Surah At-Tahrim, Verse 2
وَإِذۡ أَسَرَّ ٱلنَّبِيُّ إِلَىٰ بَعۡضِ أَزۡوَٰجِهِۦ حَدِيثٗا فَلَمَّا نَبَّأَتۡ بِهِۦ وَأَظۡهَرَهُ ٱللَّهُ عَلَيۡهِ عَرَّفَ بَعۡضَهُۥ وَأَعۡرَضَ عَنۢ بَعۡضٖۖ فَلَمَّا نَبَّأَهَا بِهِۦ قَالَتۡ مَنۡ أَنۢبَأَكَ هَٰذَاۖ قَالَ نَبَّأَنِيَ ٱلۡعَلِيمُ ٱلۡخَبِيرُ
Læa cng rảlụk k̄hṇa thī̀ th̀ān na bī dị̂ bxk khwām lạb reụ̄̀xng h̄nụ̀ng kæ̀ p̣hriyā bāng khn k̄hxng k̄heā khrận meụ̄̀x nāng dị̂ bxk lèā reụ̄̀xng nī̂ (kæ̀ khn xụ̄̀n) læa xạllxḥˌ dị̂ thrng cæ̂ng reụ̄̀xng nī̂ kæ̀ k̄heā (th̀ān nabī) k̄heā k̆dị̂ cæ̂ng bāng s̄̀wn k̄hxng reụ̄̀xng nī̂ læa mị̀ cæ̂ng bāng s̄̀wn khrận meụ̄̀x k̄heā (th̀ān nabī) dị̂ cæ̂ng reụ̄̀xng nī̂ kæ̀ nāng nāng dị̂ kl̀āw ẁā khır bxk lèā reụ̄̀xng nī̂ kæ̀ th̀ān? K̄heā (th̀ān nabī) kl̀āw ẁā phra p̄hū̂thrng rxbrū̂ phra p̄hū̂thrng trah̄nạk yìng thrng cæ̂ng kæ̀ c̄hạn
Surah At-Tahrim, Verse 3
إِن تَتُوبَآ إِلَى ٱللَّهِ فَقَدۡ صَغَتۡ قُلُوبُكُمَاۖ وَإِن تَظَٰهَرَا عَلَيۡهِ فَإِنَّ ٱللَّهَ هُوَ مَوۡلَىٰهُ وَجِبۡرِيلُ وَصَٰلِحُ ٱلۡمُؤۡمِنِينَۖ وَٱلۡمَلَـٰٓئِكَةُ بَعۡدَ ذَٰلِكَ ظَهِيرٌ
h̄āk cêā thậng s̄xng klạbneụ̄̂xklạbtạw k̄hxxp̣hạy thos̄ʹ t̀xạ llxḥˌ (k̆ ca pĕnkār dī kæ̀ cêā thậng s̄xng) pherāa næ̀nxn h̄ạwcı k̄hxng cêā thậng s̄xng k̆ xonx̀xn xyū̀ læ̂w tæ̀ h̄āk cêā thậng s̄xng r̀wm kạn t̀xt̂ān k̄heā (th̀ān nabī) thæ̂ cring xạllxḥˌ phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng khûmkhrxng k̄heā xīk thậng ỵib rīl læa brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā thī̀ dī «læa nxkcāk nận ma lā xik aḥˌ k̆ yạng pĕn p̄hū̂ ch̀wyh̄elụ̄x s̄nạbs̄nun xīk d̂wy
Surah At-Tahrim, Verse 4
عَسَىٰ رَبُّهُۥٓ إِن طَلَّقَكُنَّ أَن يُبۡدِلَهُۥٓ أَزۡوَٰجًا خَيۡرٗا مِّنكُنَّ مُسۡلِمَٰتٖ مُّؤۡمِنَٰتٖ قَٰنِتَٰتٖ تَـٰٓئِبَٰتٍ عَٰبِدَٰتٖ سَـٰٓئِحَٰتٖ ثَيِّبَٰتٖ وَأَبۡكَارٗا
h̄āk k̄heā h̄ỳā phwk nāng bāngthī phracêā k̄hxng k̄heā ca thrng pelī̀ynpælng h̄ı̂ kæ̀ k̄heā mī p̣hriyā thī̀ dī kẁā phwk nāng pĕn h̄ỵing thī̀ nxbn̂xm t̄h̀xm tn pĕn h̄ỵing p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā pĕn h̄ỵing p̄hū̂ p̣hạkdī pĕn h̄ỵing p̄hū̂ k̄hx lukæ̀thos̄ʹ pĕn h̄ỵing p̄hū̂ mạ̀n t̀x kā rxi bā daḥˌ pĕn h̄ỵing p̄hū̂ mạ̀n t̀x kā rt̄hụ̄xṣ̄i lxd pĕn h̄ỵing thī̀ pĕn h̄m̂āy læa thī̀ pĕn h̄ỵing s̄āw
Surah At-Tahrim, Verse 5
يَـٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ قُوٓاْ أَنفُسَكُمۡ وَأَهۡلِيكُمۡ نَارٗا وَقُودُهَا ٱلنَّاسُ وَٱلۡحِجَارَةُ عَلَيۡهَا مَلَـٰٓئِكَةٌ غِلَاظٞ شِدَادٞ لَّا يَعۡصُونَ ٱللَّهَ مَآ أَمَرَهُمۡ وَيَفۡعَلُونَ مَا يُؤۡمَرُونَ
xô brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā xěy cng khûmkhrxng tạw k̄hxng phwk cêā læa khrxbkhrạw k̄hxng phwk cêā h̄ı̂ pĥn cāk fị nrk pherāa cheụ̄̂xpheling k̄hxng mạn khụ̄x mnus̄ʹy̒ læa k̂xn h̄in mī ma lā xik aḥˌ p̄hū̂ k̄hæ̆ngkr̂āw h̄āỵ khxy f̄êā rạks̄ʹā mạn xyū̀ phwk k̄heā ca mị̀ f̄̀ā f̄ụ̄n xạllxḥˌ nı s̄ìng thī̀ phraxngkh̒ thrng bạỵchā kæ̀ phwk k̄heā læa phwk k̄heā ca pt̩ibạti tām thī̀ t̄hūk bạỵchā
Surah At-Tahrim, Verse 6
يَـٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ لَا تَعۡتَذِرُواْ ٱلۡيَوۡمَۖ إِنَّمَا تُجۡزَوۡنَ مَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ
xô brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā xěy wạn nī̂ phwk cêā xỳā dị̂ kæ̂tạw ley tæ̀ẁā phwk cêā ca t̄hūk txbthæn tām thī̀ phwk cêā dị̂ krathả wị̂
Surah At-Tahrim, Verse 7
يَـٰٓأَيُّهَا ٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ تُوبُوٓاْ إِلَى ٱللَّهِ تَوۡبَةٗ نَّصُوحًا عَسَىٰ رَبُّكُمۡ أَن يُكَفِّرَ عَنكُمۡ سَيِّـَٔاتِكُمۡ وَيُدۡخِلَكُمۡ جَنَّـٰتٖ تَجۡرِي مِن تَحۡتِهَا ٱلۡأَنۡهَٰرُ يَوۡمَ لَا يُخۡزِي ٱللَّهُ ٱلنَّبِيَّ وَٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ مَعَهُۥۖ نُورُهُمۡ يَسۡعَىٰ بَيۡنَ أَيۡدِيهِمۡ وَبِأَيۡمَٰنِهِمۡ يَقُولُونَ رَبَّنَآ أَتۡمِمۡ لَنَا نُورَنَا وَٱغۡفِرۡ لَنَآۖ إِنَّكَ عَلَىٰ كُلِّ شَيۡءٖ قَدِيرٞ
Xô brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā xěy cng k̄hx lukæ̀thos̄ʹ dæ̀ xạllxḥˌ d̂wy kār lukæ̀thos̄ʹ xỳāng cringcạng t̄heid bāngthī phracêā k̄hxng phwk cêā ca lbl̂āng khwām p̄hid k̄hxng phwk cêā xxk cāk phwk cêā læa ca thrng h̄ı̂ phwk cêā k̄hêā s̄wn s̄wrrkh̒ h̄lākh̄lāy ṇ beụ̄̂xng l̀āng s̄wn s̄wrrkh̒ nận mī lản̂ả h̄lāy s̄āy h̄ịl p̄h̀ān wạn thī̀ xạllxḥˌ ca mị̀ thrng thả h̄ı̂ nabī læa brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā r̀wm kạb k̄heā t̂xng xạpyṣ̄ s̄ængs̄ẁāng k̄hxng phwk k̄heā ca s̄̀xng ĉā pị beụ̄̂xngh̄n̂ā k̄hxng phwk k̄heā læa thāng beụ̄̂xng k̄hwā k̄hxng phwk k̄heā phwk k̄heā ca kl̀āw ẁā k̄ĥā tæ̀ phracêā k̄hxng reā k̄hx phraxngkh̒ dị̂ thrng pord thảh̄ı̂ s̄ængs̄ẁāng k̄hxng reā xyū̀ kạb reā tlxd pị læa thrng yk thos̄ʹ h̄ı̂ kæ̀ reā thæ̂cring phraxngkh̒ th̀ān pĕn p̄hū̂thrng xānup̣hāph h̄enụ̄x thuk s̄ìng
Surah At-Tahrim, Verse 8
يَـٰٓأَيُّهَا ٱلنَّبِيُّ جَٰهِدِ ٱلۡكُفَّارَ وَٱلۡمُنَٰفِقِينَ وَٱغۡلُظۡ عَلَيۡهِمۡۚ وَمَأۡوَىٰهُمۡ جَهَنَّمُۖ وَبِئۡسَ ٱلۡمَصِيرُ
xô na bī xěy cng t̀xs̄ū̂ kạb phwk pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā læa phwk mu nā fikī n læa cng k̄hæ̆ngkr̂āw kạb phwk k̄heā pherāa thī̀ phảnạk k̄hxng phwk k̄heā khụ̄x nrk læa mạn pĕn thāng klạb thī̀ chạ̀wcĥā yìng
Surah At-Tahrim, Verse 9
ضَرَبَ ٱللَّهُ مَثَلٗا لِّلَّذِينَ كَفَرُواْ ٱمۡرَأَتَ نُوحٖ وَٱمۡرَأَتَ لُوطٖۖ كَانَتَا تَحۡتَ عَبۡدَيۡنِ مِنۡ عِبَادِنَا صَٰلِحَيۡنِ فَخَانَتَاهُمَا فَلَمۡ يُغۡنِيَا عَنۡهُمَا مِنَ ٱللَّهِ شَيۡـٔٗا وَقِيلَ ٱدۡخُلَا ٱلنَّارَ مَعَ ٱلدَّـٰخِلِينَ
xạllxḥˌ thrng yk xuthāh̄rṇ̒ kæ̀ brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̄hụng p̣hriyā k̄hxng nūh̄ˌ læa p̣hriyā k̄hxng lū́t̩ nāng thậng s̄xng xyū̀ p̣hāy tı̂ kār pkkhrxng k̄hxng b̀āw thī̀ dī thậng s̄xng nı h̄mū̀ pwng b̀āw k̄hxng reā tæ̀ nāng thậng s̄xng dị̂ thryṣ̄ t̀x k̄heā thậng s̄xng h̄ı̂ pĥn cāk kār lng thos̄ʹā k̄hx ngxạllxḥˌ tæ̀ prakār dı cụng mīs̄eīyng kl̀āw k̄hụ̂n ẁā cêā thậng s̄xng cng k̄hêāpị nı fị nrk phr̂xm kạb brrdā p̄hū̂ thī̀ k̄hêāpị nı mạn
Surah At-Tahrim, Verse 10
وَضَرَبَ ٱللَّهُ مَثَلٗا لِّلَّذِينَ ءَامَنُواْ ٱمۡرَأَتَ فِرۡعَوۡنَ إِذۡ قَالَتۡ رَبِّ ٱبۡنِ لِي عِندَكَ بَيۡتٗا فِي ٱلۡجَنَّةِ وَنَجِّنِي مِن فِرۡعَوۡنَ وَعَمَلِهِۦ وَنَجِّنِي مِنَ ٱلۡقَوۡمِ ٱلظَّـٰلِمِينَ
læa xạllxḥˌ thrng yk xuthāh̄rṇ̒ kæ̀ brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā t̄hụng p̣hriyā k̄hxng fir xeā nˌ meụ̄̀x nāng dị̂ kl̀āw ẁā k̄ĥā tæ̀ phracêā k̄hxng k̄ĥā phraxngkh̒ k̄hx phraxngkh̒ thrng pord s̄r̂āng b̂ān h̄lạng h̄nụ̀ng h̄ı̂ kæ̀ k̄ĥā phraxngkh̒ ṇ thī̀ phraxngkh̒ th̀ān nı s̄wn s̄wrrkh̒ læa thrng pord ch̀wy k̄ĥā phraxngkh̒ h̄ı̂ pĥn cāk fir xeā nˌ læa kārk ra thả k̄hxng k̄heā læa thrng pord ch̀wy k̄ĥā phraxngkh̒ h̄ı̂ pĥn cāk h̄mū̀ chn p̄hū̂ xṭhrrm
Surah At-Tahrim, Verse 11
وَمَرۡيَمَ ٱبۡنَتَ عِمۡرَٰنَ ٱلَّتِيٓ أَحۡصَنَتۡ فَرۡجَهَا فَنَفَخۡنَا فِيهِ مِن رُّوحِنَا وَصَدَّقَتۡ بِكَلِمَٰتِ رَبِّهَا وَكُتُبِهِۦ وَكَانَتۡ مِنَ ٱلۡقَٰنِتِينَ
læa mạryạm butrī k̄hx ngxi mrxn p̄hū̂ sụ̀ng rạks̄ʹā phrh̄mcārī k̄hxng nāng læ̂w reā dị̂ pèā wiỵỵāṇ k̄hxng reā k̄hêāpị nı nāng læa nāng dị̂ ṣ̄rạthṭhā t̀x bạỵỵạti t̀āng «h̄æ̀ng phracêā k̄hxng nāng læa (dị̂ ṣ̄rạthṭhā t̀x) khạmp̣hīr̒ t̀āng «k̄hxng phraxngkh̒ læa nāng cụng xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ nxbn̂xm p̣hạkdī thậngh̄lāy
Surah At-Tahrim, Verse 12