Surah Al-Araf - Thai Translation by King Fahad Quran Complex
الٓمٓصٓ
xa lif lām mīm ṣ̄xd
Surah Al-Araf, Verse 1
كِتَٰبٌ أُنزِلَ إِلَيۡكَ فَلَا يَكُن فِي صَدۡرِكَ حَرَجٞ مِّنۡهُ لِتُنذِرَ بِهِۦ وَذِكۡرَىٰ لِلۡمُؤۡمِنِينَ
mī khạmp̣hīr̒ c̄hbạb h̄nụ̀ng sụ̀ng t̄hūk prathān lng mā kæ̀ cêā dạngnận cng xỳā h̄ı̂ khwām xụdxạd neụ̄̀xngcāk khạmp̣hīr̒ nận mī xyū̀ nı h̄ạwxk k̄hxng cêā thậngnī̂ pheụ̄̀x cêā ca dị̂ chı̂ khạmp̣hīr̒ nận tạkteụ̄xn(p̄hū̂khn) læa pheụ̄̀x pĕn k̄ĥx teụ̄xncı kæ̀ p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā thậngh̄lāy
Surah Al-Araf, Verse 2
ٱتَّبِعُواْ مَآ أُنزِلَ إِلَيۡكُم مِّن رَّبِّكُمۡ وَلَا تَتَّبِعُواْ مِن دُونِهِۦٓ أَوۡلِيَآءَۗ قَلِيلٗا مَّا تَذَكَّرُونَ
phwk cêā cng pt̩ibạti tām s̄ìng thī̀ t̄hūk prathān lng mā kæ̀ phwk cêā cāk phracêā k̄hxng phwk cêā t̄heid læa xỳā pt̩ibạti tām brrdā p̄hū̂ khûm khrxng dı«xụ̄̀n cāk phraxngkh̒ s̄̀wn n̂xy cāk phwk cêā thèānận h̄æla thī̀ ca rảlụk
Surah Al-Araf, Verse 3
وَكَم مِّن قَرۡيَةٍ أَهۡلَكۡنَٰهَا فَجَآءَهَا بَأۡسُنَا بَيَٰتًا أَوۡ هُمۡ قَآئِلُونَ
Læa kī̀ meụ̄xng læ̂w thī̀ reā dị̂ thảlāy mạn doythī̀ kār lngthos̄ʹ k̄hxng reā dị̂ māyạng meụ̄xng nận nı yām kh̀ảkhụ̄n h̄rụ̄x nı k̄hṇa thī̀ phwk k̄heā nxn phạkp̄h̀xn nı welā b̀āy
Surah Al-Araf, Verse 4
فَمَا كَانَ دَعۡوَىٰهُمۡ إِذۡ جَآءَهُم بَأۡسُنَآ إِلَّآ أَن قَالُوٓاْ إِنَّا كُنَّا ظَٰلِمِينَ
mi prākt̩ ẁā phwk k̄heā wingwxn k̄hx xụ̄̀n dı k̄hṇa thī̀ kār lngthos̄ʹ k̄hxng reā dị̂ māyạng phwk k̄heā nxkcāk kār thī̀ phwk k̄heā kl̀āw(s̄ārp̣hāph)ẁā thæ̂cring phwk k̄ĥā phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂ xṭhrrm
Surah Al-Araf, Verse 5
فَلَنَسۡـَٔلَنَّ ٱلَّذِينَ أُرۡسِلَ إِلَيۡهِمۡ وَلَنَسۡـَٔلَنَّ ٱلۡمُرۡسَلِينَ
næ̀nxn reā ca t̄hām brrdā p̄hū̂ thī̀ t̄hūk r̀x sūl pị yạng phwk k̄heā læa næ̀nxn reā ca t̄hām brrdā r̀x sūl thậngh̄lāy d̂wy
Surah Al-Araf, Verse 6
فَلَنَقُصَّنَّ عَلَيۡهِم بِعِلۡمٖۖ وَمَا كُنَّا غَآئِبِينَ
næ̀nxn reā ca nả khwām rū̂ mā lèā h̄ı̂ phwk k̄heā fạng læa reā mị̀ khey h̄āy pị h̄ịn
Surah Al-Araf, Verse 7
وَٱلۡوَزۡنُ يَوۡمَئِذٍ ٱلۡحَقُّۚ فَمَن ثَقُلَتۡ مَوَٰزِينُهُۥ فَأُوْلَـٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡمُفۡلِحُونَ
læa kār chạ̀ng pĕn khwām cring p̄hū̂ dı thī̀ trāchū k̄hxng k̄heā h̄nạk chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla khụ̄x p̄hū̂ thī̀ dị̂ rạb khwām s̄ảrĕc
Surah Al-Araf, Verse 8
وَمَنۡ خَفَّتۡ مَوَٰزِينُهُۥ فَأُوْلَـٰٓئِكَ ٱلَّذِينَ خَسِرُوٓاْ أَنفُسَهُم بِمَا كَانُواْ بِـَٔايَٰتِنَا يَظۡلِمُونَ
læa p̄hū̂ dı thī̀ trāchū k̄hxng k̄heā beā chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla khụ̄x p̄hū̂ thī̀ k̀x khwām k̄hādthun h̄ı̂ kæ̀tạw k̄hxng phwk k̄heā xeng neụ̄̀xngcāk kār thī̀ phwk k̄heā midị̂ h̄ı̂ khwām pĕn ṭhrrm kæ̀ brrdā xongkār k̄hxng reā
Surah Al-Araf, Verse 9
وَلَقَدۡ مَكَّنَّـٰكُمۡ فِي ٱلۡأَرۡضِ وَجَعَلۡنَا لَكُمۡ فِيهَا مَعَٰيِشَۗ قَلِيلٗا مَّا تَشۡكُرُونَ
læa thæ̂cring nận reā dị̂ h̄ı̂ phwk cêā mī thī̀ phảnạk xyū̀ nı p̄hæ̀ndin læa reā dị̂ h̄ı̂ mī k̄hụ̂n kæ̀ phwk cêā sụ̀ng brrdā kherụ̄̀xng yạngchīph nı p̄hụ̄n p̄hæ̀ndin nận s̄̀wn n̂xy k̄hxng phwk cêā thèānận thī̀ k̄hxbkhuṇ
Surah Al-Araf, Verse 10
وَلَقَدۡ خَلَقۡنَٰكُمۡ ثُمَّ صَوَّرۡنَٰكُمۡ ثُمَّ قُلۡنَا لِلۡمَلَـٰٓئِكَةِ ٱسۡجُدُواْ لِأٓدَمَ فَسَجَدُوٓاْ إِلَّآ إِبۡلِيسَ لَمۡ يَكُن مِّنَ ٱلسَّـٰجِدِينَ
læa thæ̂cring reā dị̂ bạngkeid phwk cêā læ̂w reā dị̂ h̄ı̂ phwk cêā pĕn rūpr̀āng læ̂w reā dị̂ kl̀āw kæ̀ mlā xik aḥ̒ ẁā cng s̄u yūd kæ̀ xādạ m t̄heid læ̂w phwk k̄heā k̆ s̄u yū dkạn nxk cā kxib lis̄ thèānận mi prākt̩ ẁā mạn xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ s̄u yūd
Surah Al-Araf, Verse 11
قَالَ مَا مَنَعَكَ أَلَّا تَسۡجُدَ إِذۡ أَمَرۡتُكَۖ قَالَ أَنَا۠ خَيۡرٞ مِّنۡهُ خَلَقۡتَنِي مِن نَّارٖ وَخَلَقۡتَهُۥ مِن طِينٖ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā xarị thī̀ k̄hạdk̄hwāng cêā mi h̄ı̂ cêā s̄u yūd k̄hṇa thī̀ k̄ĥā dị̂ chı̂ cêā mạn kl̀āw ẁā k̄ĥā phraxngkh̒ dī kẁā k̄heā doythī̀ phraxngkh̒ thrng bạngkeid k̄ĥā phraxngkh̒ cā fị læa dị̂ bạngkeid k̄heā cāk din
Surah Al-Araf, Verse 12
قَالَ فَٱهۡبِطۡ مِنۡهَا فَمَا يَكُونُ لَكَ أَن تَتَكَبَّرَ فِيهَا فَٱخۡرُجۡ إِنَّكَ مِنَ ٱلصَّـٰغِرِينَ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā cng lng cāk s̄wn nận pị s̄eīy mị̀ s̄mkhwr kæ̀ cêā thī̀ ca thả xoh̄ạng nı nận cng xxk pị h̄ı̂ pĥn thæ̂cring cêā nận xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ t̀ảt̂xy
Surah Al-Araf, Verse 13
قَالَ أَنظِرۡنِيٓ إِلَىٰ يَوۡمِ يُبۡعَثُونَ
mạn kl̀āw ẁā pord p̄h̀xnp̄hạn k̄ĥā phraxngkh̒ cnt̄hụng wạn thī̀ phwk k̄heā t̄hūk h̄ı̂ fụ̄̂n khụ̄nchīph d̂wy t̄heid
Surah Al-Araf, Verse 14
قَالَ إِنَّكَ مِنَ ٱلۡمُنظَرِينَ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā thæ̂cring cêā xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ thī̀ dị̂ rạb kār p̄h̀xnp̄hạn
Surah Al-Araf, Verse 15
قَالَ فَبِمَآ أَغۡوَيۡتَنِي لَأَقۡعُدَنَّ لَهُمۡ صِرَٰطَكَ ٱلۡمُسۡتَقِيمَ
Mạn kl̀āw ẁā d̂wy h̄etu thī̀ phraxngkh̒ dị̂ thrng h̄ı̂ k̄ĥā phraxngkh̒ tk xyū̀ nı khwām h̄lng p̄hid næ̀nxn k̄ĥā phraxngkh̒ ca nạ̀ng k̄hwāng kận phwk k̄heā sụ̀ng thāng xạn theī̀yngtrng k̄hxng phraxngkh̒
Surah Al-Araf, Verse 16
ثُمَّ لَأٓتِيَنَّهُم مِّنۢ بَيۡنِ أَيۡدِيهِمۡ وَمِنۡ خَلۡفِهِمۡ وَعَنۡ أَيۡمَٰنِهِمۡ وَعَن شَمَآئِلِهِمۡۖ وَلَا تَجِدُ أَكۡثَرَهُمۡ شَٰكِرِينَ
læ̂w k̄ĥā phraxngkh̒ ca māyạng phwk k̄heā cāk beụ̄̂xngh̄n̂ā k̄hxng phwk k̄heā læa cāk beụ̄̂xngh̄lạng k̄hxng phwk k̄heā læa cāk beụ̄̂xng k̄hwā k̄hxng phwk k̄heā læa cāk beụ̄̂xng ŝāy k̄hxng phwk k̄heā læa phraxngkh̒ ca mị̀ phb ẁā s̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā nận pĕn p̄hū̂ k̄hxbkhuṇ
Surah Al-Araf, Verse 17
قَالَ ٱخۡرُجۡ مِنۡهَا مَذۡءُومٗا مَّدۡحُورٗاۖ لَّمَن تَبِعَكَ مِنۡهُمۡ لَأَمۡلَأَنَّ جَهَنَّمَ مِنكُمۡ أَجۡمَعِينَ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā cng xxk cāk s̄wn nận pị nı ṭ̄hāna p̄hū̂ t̄hūk titeīyn læa t̄hūk k̄hạb lị̀ k̄ĥā s̄ābān ẁā p̄hū̂ dı nı h̄mū̀ phwk k̄heā thī̀ pt̩ibạti tām cêā k̄ĥā ca brrcu h̄ı̂ tĕm ỵaḥạnnạm thậng cāk phwk cêā d̂wy thậngh̄md
Surah Al-Araf, Verse 18
وَيَـٰٓـَٔادَمُ ٱسۡكُنۡ أَنتَ وَزَوۡجُكَ ٱلۡجَنَّةَ فَكُلَا مِنۡ حَيۡثُ شِئۡتُمَا وَلَا تَقۡرَبَا هَٰذِهِ ٱلشَّجَرَةَ فَتَكُونَا مِنَ ٱلظَّـٰلِمِينَ
læa phraxngkh̒ trạs̄ ẁā xādạ m xěy! Thậng cêā læa khū̀khrxng cêā cng xyū̀ nı s̄wn s̄wrrkh̒ nận t̄heid læ̂w cng brip̣hokh ṇ thī̀ dı k̆dị̂ thī̀ cêā thậng s̄xng pras̄ngkh̒ læa cêā thậng s̄xng xỳā k̄hêā kıl̂ t̂nmị̂ t̂n nī̂(mi chèn nận læ̂w) cêā thậng s̄xng ca klāy pĕn p̄hū̂ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ thī̀ xṭhrrm
Surah Al-Araf, Verse 19
فَوَسۡوَسَ لَهُمَا ٱلشَّيۡطَٰنُ لِيُبۡدِيَ لَهُمَا مَا وُۥرِيَ عَنۡهُمَا مِن سَوۡءَٰتِهِمَا وَقَالَ مَا نَهَىٰكُمَا رَبُّكُمَا عَنۡ هَٰذِهِ ٱلشَّجَرَةِ إِلَّآ أَن تَكُونَا مَلَكَيۡنِ أَوۡ تَكُونَا مِنَ ٱلۡخَٰلِدِينَ
læ̂w chạy t̩x nk̆ dị̂ krasibkrasāb kæ̀ thậng s̄xng nận pheụ̄̀x thī̀ ca p̄hey kæ̀ k̄heā thậng s̄xng sụ̀ng s̄ìng thī̀ t̄hūk pidbạng kæ̀ k̄heā thậng s̄xng wị̂ xạn dị̂kæ̀ s̄ìng xạn t̄hụng laxāy k̄hxng k̄heā thậng s̄xng læa mạn dị̂ kl̀āw ẁā phracêā k̄hxng th̀ān thậng s̄xng midị̂ thrng h̄wngh̄̂ām th̀ān thậng s̄xng sụ̀ng t̂nmị̂ t̂n nī̂(pherāa xụ̄̀n dı) nxkcāk kār thī̀ th̀ān thậng s̄xng ca klāy pĕn ma lā xik aḥ̒ h̄rụ̄x mị̀ k̆ klāy pĕn p̄hū̂ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ thī̀ yạ̀ngyụ̄n xyū̀ tlxd kāl thèānận
Surah Al-Araf, Verse 20
وَقَاسَمَهُمَآ إِنِّي لَكُمَا لَمِنَ ٱلنَّـٰصِحِينَ
(læa mạn dị̂ s̄ābān kæ̀ thậng s̄xng nận ẁā thæ̂cring)nx yū̀ nı phwk thī̀ næanả th̀ān thậng s̄xng
Surah Al-Araf, Verse 21
فَدَلَّىٰهُمَا بِغُرُورٖۚ فَلَمَّا ذَاقَا ٱلشَّجَرَةَ بَدَتۡ لَهُمَا سَوۡءَٰتُهُمَا وَطَفِقَا يَخۡصِفَانِ عَلَيۡهِمَا مِن وَرَقِ ٱلۡجَنَّةِۖ وَنَادَىٰهُمَا رَبُّهُمَآ أَلَمۡ أَنۡهَكُمَا عَن تِلۡكُمَا ٱلشَّجَرَةِ وَأَقُل لَّكُمَآ إِنَّ ٱلشَّيۡطَٰنَ لَكُمَا عَدُوّٞ مُّبِينٞ
Læ̂w reā k̆ thảh̄ı̂ thậng s̄xng nận tk xyū̀ nı s̄ìng thī̀ mạn t̂xngkār xạn neụ̄̀xngcāk kār h̄lxklwng khrận meụ̄̀x thậng s̄xng dị̂ lîm rs̄ t̂nmị̂ t̂n nận læ̂w s̄ìng xạn phụng laxāy k̄hxng k̄heā thậng s̄xng k̆ p̄hey h̄ı̂ pracạks̄ʹ̒ kæ̀ k̄heā thậng s̄xng læa k̄heā thậng s̄xng k̆ reìm pkpid bn(s̄̀wn thī̀ ǹā laxāy)k̄hxng k̄heā thậng s̄xng cāk bımị̂ h̄æ̀ng s̄wn s̄wrrkh̒ nận læa phracêā k̄hxng k̄heā thậng s̄xng cụng dị̂ reīyk k̄heā thậng s̄xng (doy kl̀āw ẁā)k̄ĥā midị̂ h̄̂ām cêā thậng s̄xng keī̀yw kạb t̂nmị̂ nận dxk h̄rụ̄x? Læa k̄ĥā midị̂ kl̀āw kæ̀ cêā thậng s̄xng dxk h̄rụ̄x ẁā thæ̂ cring chạy t̩xn nận khụ̄x ṣ̄ạtrū thī̀ chạd cæ̂ng kæ̀ cêā thậng s̄xng
Surah Al-Araf, Verse 22
قَالَا رَبَّنَا ظَلَمۡنَآ أَنفُسَنَا وَإِن لَّمۡ تَغۡفِرۡ لَنَا وَتَرۡحَمۡنَا لَنَكُونَنَّ مِنَ ٱلۡخَٰسِرِينَ
k̄heā thậng s̄xng dị̂ kl̀āw ẁā xô phracêā k̄hxng phwk k̄hêā phraxngkh̒ phwk k̄ĥā phraxngkh̒ dị̂ xṭhrrm kæ̀tạw k̄hxng phwk k̄ĥā phraxngkh̒ xeng læ t̄ĥā phraxngkh̒ mị̀ thrng xp̣hạythos̄ʹ kæ̀ phwk k̄ĥā phraxngkh̒ læa xĕndū mettā kæ̀ k̄ĥā phraxngkh̒ læ̂w næ̀nxn phwk k̄ĥā phraxngkh̒ k̆ t̂xng klāy pĕn phwk thī̀ k̄hādthun
Surah Al-Araf, Verse 23
قَالَ ٱهۡبِطُواْ بَعۡضُكُمۡ لِبَعۡضٍ عَدُوّٞۖ وَلَكُمۡ فِي ٱلۡأَرۡضِ مُسۡتَقَرّٞ وَمَتَٰعٌ إِلَىٰ حِينٖ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā phwk cêā cng lng kạn pị doythī̀ bāng s̄̀wn k̄hxng phwk cêā khụ̄x ṣ̄ạtrū kạb xīk bāng s̄̀wn læa nı p̄hæ̀ndin nận mī thī̀ phảnạk læa s̄ìng xảnwy prayochn̒ s̄ảh̄rạb phwk cêā cnt̄hụng raya welā h̄nụ̀ng
Surah Al-Araf, Verse 24
قَالَ فِيهَا تَحۡيَوۡنَ وَفِيهَا تَمُوتُونَ وَمِنۡهَا تُخۡرَجُونَ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā nı p̄hæ̀ndin nận h̄æla phwk cêā ca mī chīwit xyū̀ læa nı p̄hæ̀ndin nận h̄æla phwk cêā ca tāy læa cāk p̄hæ̀ndin nận læa phwk cêā ca t̄hūk xxk mā xīk
Surah Al-Araf, Verse 25
يَٰبَنِيٓ ءَادَمَ قَدۡ أَنزَلۡنَا عَلَيۡكُمۡ لِبَاسٗا يُوَٰرِي سَوۡءَٰتِكُمۡ وَرِيشٗاۖ وَلِبَاسُ ٱلتَّقۡوَىٰ ذَٰلِكَ خَيۡرٞۚ ذَٰلِكَ مِنۡ ءَايَٰتِ ٱللَّهِ لَعَلَّهُمۡ يَذَّكَّرُونَ
lūk h̄lā nxādạm xěy! Thæ̂cring reā dị̂ h̄ı̂ lng mā kæ̀ phwk cêā læ̂w sụ̀ng kherụ̄̀xng nùngh̄̀m thī pkpid s̄ìng thī̀ xạn ǹā laxāy k̄hxng phwk cêā læa kherụ̄̀xng nùngh̄̀m thī̀ h̄ı̂ khwām s̄wyngām læa kherụ̄̀xng nùngh̄̀m h̄æ̀ng khwām yảkerng nạ̀n khụ̄x s̄ìng thī̀ dī yìng nạ̀nh̄æla khụ̄x s̄̀wn h̄nụ̀ng cāk brrdā xongkār k̄hx ngxạllxḥ̒ pheụ̄̀x thī̀ ẁā k̄heā h̄el̀ā nận ca dị̂ rảlụk
Surah Al-Araf, Verse 26
يَٰبَنِيٓ ءَادَمَ لَا يَفۡتِنَنَّكُمُ ٱلشَّيۡطَٰنُ كَمَآ أَخۡرَجَ أَبَوَيۡكُم مِّنَ ٱلۡجَنَّةِ يَنزِعُ عَنۡهُمَا لِبَاسَهُمَا لِيُرِيَهُمَا سَوۡءَٰتِهِمَآۚ إِنَّهُۥ يَرَىٰكُمۡ هُوَ وَقَبِيلُهُۥ مِنۡ حَيۡثُ لَا تَرَوۡنَهُمۡۗ إِنَّا جَعَلۡنَا ٱلشَّيَٰطِينَ أَوۡلِيَآءَ لِلَّذِينَ لَا يُؤۡمِنُونَ
Lūk h̄lān k̄hx ngxādạm xěy! Cng xỳā h̄ı̂ chạy t̩xn h̄lxklwng phwk cêā chèn deīyw kạb thī̀ mạn dị̂ h̄ı̂ ph̀x mæ̀ k̄hxng phwk cêā xxk cāk s̄wn s̄wrrkh̒ mā læ̂w doythī̀ mạn dị̂ t̄hxd kherụ̄̀xng nùngh̄̀m k̄hxng k̄heā thậng s̄xng xxk pheụ̄̀x thī̀ ca h̄ı̂ k̄heā thậng s̄xng h̄ĕn s̄ìng thī̀ ǹā laxāy k̄hxng k̄heā thậng s̄xng thæ̂cring thậng mạn læa p̄hèāphạnṭhu̒ k̄hxng mạn mxng h̄ĕn phwk cêā doythī̀ phwk cêā mị̀ h̄ĕn phwk mạn thæ̂cring reā dị̂ h̄ı̂ br rdā chạy t̩xn pĕn pheụ̄̀xn kạb brrdā p̄hū̂ thī̀ mị̀ ṣ̄rạthṭhā
Surah Al-Araf, Verse 27
وَإِذَا فَعَلُواْ فَٰحِشَةٗ قَالُواْ وَجَدۡنَا عَلَيۡهَآ ءَابَآءَنَا وَٱللَّهُ أَمَرَنَا بِهَاۗ قُلۡ إِنَّ ٱللَّهَ لَا يَأۡمُرُ بِٱلۡفَحۡشَآءِۖ أَتَقُولُونَ عَلَى ٱللَّهِ مَا لَا تَعۡلَمُونَ
læa meụ̄̀x phwk k̄heā krathả s̄ìng chạ̀wcĥā ǹā rạngkeīyc phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā phwk reā dị̂ phbh̄ĕn brrdā brrphburus̄ʹ k̄hxng phwk reā khey krathả mā læa xạllxḥˌ k̆ thrng chı̂ phwk reā h̄ı̂ krathả mạn d̂wy cng kl̀āw t̄heid(muḥạmmạd) ẁā thæ̂ cring xạllxḥˌ nận mị̀ thrng chı̂ h̄ı̂ krathả s̄ìng chạ̀wcĥā ǹā rạngkeīyc dxk phwk th̀ān ca kl̀āw h̄ı̂r̂āy kæ̀ xạllxḥˌ nı s̄ìng thī̀ phwk cêā mị̀rū̂ kranận h̄rụ̄x
Surah Al-Araf, Verse 28
قُلۡ أَمَرَ رَبِّي بِٱلۡقِسۡطِۖ وَأَقِيمُواْ وُجُوهَكُمۡ عِندَ كُلِّ مَسۡجِدٖ وَٱدۡعُوهُ مُخۡلِصِينَ لَهُ ٱلدِّينَۚ كَمَا بَدَأَكُمۡ تَعُودُونَ
cng kl̀āw t̄heid(muḥạmmạd) ẁā phracêā k̄hxng c̄hạn dị̂ thrng s̄ạ̀ng h̄ı̂ mī khwām yutiṭhrrm læa phwk cêā cng p̄hin h̄ı̂ trng sụ̀ng bıh̄n̂ā k̄hxng phwk cêā ṇ thuk «mạs̄yid læa cng win wxn t̀x phraxngkh̒ nı ṭ̄hāna p̄hū̂ mx bxi bā daḥ̒ thậngh̄lāy dæ̀ phraxngkh̒ doy bris̄uthṭhi̒cı chèn deīyw kạb thī̀ phraxngkh̒ dị̂ thrng bạngkeid phwk cêā tæ̀ ræk nận phwk cêā k̆ ca klạb pị
Surah Al-Araf, Verse 29
فَرِيقًا هَدَىٰ وَفَرِيقًا حَقَّ عَلَيۡهِمُ ٱلضَّلَٰلَةُۚ إِنَّهُمُ ٱتَّخَذُواْ ٱلشَّيَٰطِينَ أَوۡلِيَآءَ مِن دُونِ ٱللَّهِ وَيَحۡسَبُونَ أَنَّهُم مُّهۡتَدُونَ
phwk h̄nụ̀ng phraxngkh̒ thrng næanả h̄ı̂ læa xīk phwk h̄nụ̀ng s̄mkhwr kæ̀ phwk k̄heā læ̂w sụ̀ng kār h̄lng p̄hid thæ̂cring phwk k̄heā dị̂ yụd xeā br rdā chạy t̩xn pĕn p̄hū̂ khûmkhrxng xụ̄̀n cā kxạllxḥ̒ læa phwk k̄heā khid ẁā phwk k̄heā khụ̄x p̄hū̂ thī̀ dị̂ rạbkhả næanả
Surah Al-Araf, Verse 30
۞يَٰبَنِيٓ ءَادَمَ خُذُواْ زِينَتَكُمۡ عِندَ كُلِّ مَسۡجِدٖ وَكُلُواْ وَٱشۡرَبُواْ وَلَا تُسۡرِفُوٓاْۚ إِنَّهُۥ لَا يُحِبُّ ٱلۡمُسۡرِفِينَ
lū h̄lān k̄hx ngxādạm xěy! Cng xeā kherụ̄̀xngpradạb kāy k̄hxng phwk cêā ṇ thuk mạs̄yid læa cng kin læa cng dụ̄̀m læa cng xỳā fùmfeụ̄xy thæ̂cring phraxngkh̒ mị̀ chxb brrdā p̄hū̂ thī̀ fùmfeụ̄xy
Surah Al-Araf, Verse 31
قُلۡ مَنۡ حَرَّمَ زِينَةَ ٱللَّهِ ٱلَّتِيٓ أَخۡرَجَ لِعِبَادِهِۦ وَٱلطَّيِّبَٰتِ مِنَ ٱلرِّزۡقِۚ قُلۡ هِيَ لِلَّذِينَ ءَامَنُواْ فِي ٱلۡحَيَوٰةِ ٱلدُّنۡيَا خَالِصَةٗ يَوۡمَ ٱلۡقِيَٰمَةِۗ كَذَٰلِكَ نُفَصِّلُ ٱلۡأٓيَٰتِ لِقَوۡمٖ يَعۡلَمُونَ
Cng kl̀āw t̄heid(muḥạmmạd) ẁā p̄hū̂ dı lèā thī̀ h̄ı̂ pĕn thī̀ t̂xng h̄̂ām sụ̀ng kherụ̄̀xngpradạb r̀āngkāy cā kxạllxḥ̒ thī̀ phraxngkh̒ dị̂ thrng h̄ı̂ xxk mā s̄ảh̄rạb pwng b̀āw k̄hxng phraxngkh̒ læa brrdā s̄ìng dī «cāk pạccạy yạngchīph cng kl̀āw t̄heid(mu ḥạmạ d) ẁā s̄ìng h̄el̀ā nận s̄ảh̄rạb brrdā p̄hū̂ thī̀ ṣ̄rạthṭhā nı chīwit khwām pĕn xyū̀ h̄æ̀ng lok nī̂ (læa s̄ảh̄rạb phwk k̄heā) doy c̄hephāa nı wạn ki yā maḥ̒ nı thảnxng nận h̄æla reā ca cækcæng xongkār thậngh̄lāy kæ̀ p̄hū̂ thī̀ rū̂
Surah Al-Araf, Verse 32
قُلۡ إِنَّمَا حَرَّمَ رَبِّيَ ٱلۡفَوَٰحِشَ مَا ظَهَرَ مِنۡهَا وَمَا بَطَنَ وَٱلۡإِثۡمَ وَٱلۡبَغۡيَ بِغَيۡرِ ٱلۡحَقِّ وَأَن تُشۡرِكُواْ بِٱللَّهِ مَا لَمۡ يُنَزِّلۡ بِهِۦ سُلۡطَٰنٗا وَأَن تَقُولُواْ عَلَى ٱللَّهِ مَا لَا تَعۡلَمُونَ
cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) ẁā thæ̂cring s̄ìng thī̀ phracêā k̄hxng c̄hạnth rng h̄̂ām nận khụ̄x brrdā s̄ìng thī̀ chạ̀wcĥā ǹā rạngkeīyc thậng pĕn s̄ìng thī̀ peidp̄hey cāk mạn læa s̄ìng thī̀ mị̀ peidp̄hey læa s̄ìng thī̀ pĕn bāp læa kār k̄h̀mh̄eng rạngkæ doy mị̀ pĕn ṭhrrm læa kār thī̀ phwk cêā h̄ı̂ pĕn p̣hākh kæ̀ xạllxḥ̒ sụ̀ng s̄ìng thī̀ phraxngkh̒ midị̂ thrng prathān h̄lạkṭ̄hān dı «lng mā kæ̀ s̄ìng nận læa kār thī̀ phwk cêā kl̀āw h̄ı̂ p̣hạy kæ̀ xạllxḥ̒ nı s̄ìng thī̀ phwk cêā mị̀rū̂
Surah Al-Araf, Verse 33
وَلِكُلِّ أُمَّةٍ أَجَلٞۖ فَإِذَا جَآءَ أَجَلُهُمۡ لَا يَسۡتَأۡخِرُونَ سَاعَةٗ وَلَا يَسۡتَقۡدِمُونَ
læa s̄ảh̄rạb tæ̀la prachāchāti nận mī kảh̄nd welā h̄nụ̀ng khrận meụ̄̀x kảh̄nd welā k̄hxng phwk k̄heā mā læ̂w phwk k̄heā ca k̄hx h̄ı̂ l̀ācĥā pị s̄ạk chạ̀wmong h̄nụ̀ng k̆ mị̀ dị̂ læa ca k̄hx h̄ı̂ rĕw pị (s̄ạk chạ̀wmong h̄nụ̀ng) k̆ mị̀ dị̂
Surah Al-Araf, Verse 34
يَٰبَنِيٓ ءَادَمَ إِمَّا يَأۡتِيَنَّكُمۡ رُسُلٞ مِّنكُمۡ يَقُصُّونَ عَلَيۡكُمۡ ءَايَٰتِي فَمَنِ ٱتَّقَىٰ وَأَصۡلَحَ فَلَا خَوۡفٌ عَلَيۡهِمۡ وَلَا هُمۡ يَحۡزَنُونَ
lūk h̄lā nxādạm xěy! T̄ĥā mī brrdā r̀x sūl nı h̄mū̀ phwk cêā māyạng phwk cêā doy bxk lèā xongkār k̄hxng k̄ĥā kæ̀ phwk cêā læ̂w p̄hū̂ dı thī̀ yảkerng læa prạbprung kæ̂k̄hị læ̂w k̆ mị̀mī khwām h̄wād klạw dı«kæ̀ phwk k̄heā læa thậng phwk k̄heā k̆ ca mị̀ s̄eīycı
Surah Al-Araf, Verse 35
وَٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا وَٱسۡتَكۡبَرُواْ عَنۡهَآ أُوْلَـٰٓئِكَ أَصۡحَٰبُ ٱلنَّارِۖ هُمۡ فِيهَا خَٰلِدُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ pt̩is̄eṭh xongkār thậngh̄lāy k̄hxng reā læa s̄ædng xoh̄ạng h̄el̀ā nận chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla khụ̄x chāw nrk doythī̀ phwk k̄heā ca xyū̀ nı nrk nận tlxd kāl
Surah Al-Araf, Verse 36
فَمَنۡ أَظۡلَمُ مِمَّنِ ٱفۡتَرَىٰ عَلَى ٱللَّهِ كَذِبًا أَوۡ كَذَّبَ بِـَٔايَٰتِهِۦٓۚ أُوْلَـٰٓئِكَ يَنَالُهُمۡ نَصِيبُهُم مِّنَ ٱلۡكِتَٰبِۖ حَتَّىٰٓ إِذَا جَآءَتۡهُمۡ رُسُلُنَا يَتَوَفَّوۡنَهُمۡ قَالُوٓاْ أَيۡنَ مَا كُنتُمۡ تَدۡعُونَ مِن دُونِ ٱللَّهِۖ قَالُواْ ضَلُّواْ عَنَّا وَشَهِدُواْ عَلَىٰٓ أَنفُسِهِمۡ أَنَّهُمۡ كَانُواْ كَٰفِرِينَ
Læ̂w p̄hū̂ dı lèā khụ̄x p̄hū̂ thī̀ xṭhrrm yìng kẁā p̄hū̂ thī̀ xup h̄ol k khwām thĕc h̄ı̂ kæ̀ xạllxḥ̒ h̄rụ̄x pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng phraxngkh̒ chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla s̄̀wn k̄hxng phwk k̄heā thī̀ t̄hūk kảh̄nd wị̂ nận k̆ ca dị̂kæ̀ phwk k̄heā cnkẁā br rdāṯhūt k̄hxng reā thī̀ ca xeāchīwit k̄hxng phwk k̄heā dị̂ māyạng phwk k̄heā doy kl̀āw ẁā h̄ịn lèā s̄ìng thī̀ phwk th̀ān wingwxn k̄hx xụ̄̀n cā kxạllxḥ̒? Phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā k̄heā h̄el̀ā nận dị̂ h̄āyh̄n̂ā pị cāk reā s̄eīy læ̂w læa phwk k̄heā dị̂ yụ̄nyạn kæ̀tạw phwk k̄heā xeng ẁā phwk k̄heā nận pĕn p̄hū̂ pt̩is̄eṭh kār ṣ̄rạthṭhā
Surah Al-Araf, Verse 37
قَالَ ٱدۡخُلُواْ فِيٓ أُمَمٖ قَدۡ خَلَتۡ مِن قَبۡلِكُم مِّنَ ٱلۡجِنِّ وَٱلۡإِنسِ فِي ٱلنَّارِۖ كُلَّمَا دَخَلَتۡ أُمَّةٞ لَّعَنَتۡ أُخۡتَهَاۖ حَتَّىٰٓ إِذَا ٱدَّارَكُواْ فِيهَا جَمِيعٗا قَالَتۡ أُخۡرَىٰهُمۡ لِأُولَىٰهُمۡ رَبَّنَا هَـٰٓؤُلَآءِ أَضَلُّونَا فَـَٔاتِهِمۡ عَذَابٗا ضِعۡفٗا مِّنَ ٱلنَّارِۖ قَالَ لِكُلّٖ ضِعۡفٞ وَلَٰكِن لَّا تَعۡلَمُونَ
phraxngkh̒ trạs̄ ẁā phwk cêā cng k̄hêāpị nı h̄mū̀ prachāchāti thī̀ dị̂ l̀wnglạb mā k̀xn phwk cêā thậng thī̀ pĕn ỵin (bạngkeid mā cāk fị) læa mnus̄ʹy̒ sụ̀ng xyū̀ nı fị nrk nận t̄heid thuk khrậng thī̀ mī klùm chn h̄nụ̀ng k̄hêāpị phwk k̄heā k̆ s̄āp chæ̀ng phī̀n̂xng k̄hxng phwk k̄heā cnkrathạ̀ng meụ̄̀x phwk k̄heā dị̂ pị thạn kạn nı fị nrk nận thậngh̄md læ̂w klùm h̄lạng s̄ud k̄hxng phwk k̄heā k̆ kl̀āw kæ̀ klùm ræk k̄hxng phwk k̄heā ẁā xô phracêā k̄hxng k̄ĥā phraxngkh̒ chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla dị̂ thảh̄ı̂ phwk k̄ĥā phraxngkh̒ h̄lng p̄hid dạngnận pord dị̂ thrng nả mā kæ̀ phwk k̄heā sụ̀ng kār lngthos̄ʹ s̄xng thèā cāk fị nrk d̂wy t̄heid phraxngkh̒ trạs̄ ẁā tæ̀la klùm nận ca dị̂ rạb s̄xng thèā tæ̀thẁā phwk cêā mị̀rū̂
Surah Al-Araf, Verse 38
وَقَالَتۡ أُولَىٰهُمۡ لِأُخۡرَىٰهُمۡ فَمَا كَانَ لَكُمۡ عَلَيۡنَا مِن فَضۡلٖ فَذُوقُواْ ٱلۡعَذَابَ بِمَا كُنتُمۡ تَكۡسِبُونَ
læa klùm ræk k̄hxng phwk k̄heā dị̂ kl̀āw kæ̀ klùm h̄lạng ẁā phwk th̀ān mị̀mī khwām thī̀ dèn dı «h̄enụ̄x phwk reā dạngnận phwk th̀ān cng chim kār lngthos̄ʹ neụ̄̀xngd̂wy s̄ìng thī̀ phwk cêā s̄æwngh̄ā kạn wị̂ t̄heid
Surah Al-Araf, Verse 39
إِنَّ ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا وَٱسۡتَكۡبَرُواْ عَنۡهَا لَا تُفَتَّحُ لَهُمۡ أَبۡوَٰبُ ٱلسَّمَآءِ وَلَا يَدۡخُلُونَ ٱلۡجَنَّةَ حَتَّىٰ يَلِجَ ٱلۡجَمَلُ فِي سَمِّ ٱلۡخِيَاطِۚ وَكَذَٰلِكَ نَجۡزِي ٱلۡمُجۡرِمِينَ
thæ̂cring brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh xongkār t̀āng «k̄hxng reā læa dị̂ s̄ædng xoh̄ạng t̀x xongkār h̄el̀ā nận brrdā pratū h̄æ̀ng fāk f̂ā ca mị̀ t̄hūk peid h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā læa phwk k̄heā ca mị̀ dị̂ k̄hêā s̄wrrkh̒ cnkẁā xūṭ̄h ca lxd k̄hêāpị nı rū k̄hĕm dị̂ læa nı thảnxng nận h̄æla reā ca txbthæn lngthos̄ʹ kæ̀ p̄hū̂ krathảkhwāmp̄hid
Surah Al-Araf, Verse 40
لَهُم مِّن جَهَنَّمَ مِهَادٞ وَمِن فَوۡقِهِمۡ غَوَاشٖۚ وَكَذَٰلِكَ نَجۡزِي ٱلظَّـٰلِمِينَ
s̄ảh̄rạb phwk k̄heā nận khụ̄x thī̀nxn cā kn rkỵaḥạnnạm læa cāk beụ̄̂xngbn k̄hxng phwk k̄heā nận mī s̄ìng khlum khrxb xyū̀ læa nı thảnxng nận h̄æla reā ca txbthæn lngthos̄ʹ kæ̀ brrdā p̄hū̂ xṭhrrm
Surah Al-Araf, Verse 41
وَٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ وَعَمِلُواْ ٱلصَّـٰلِحَٰتِ لَا نُكَلِّفُ نَفۡسًا إِلَّا وُسۡعَهَآ أُوْلَـٰٓئِكَ أَصۡحَٰبُ ٱلۡجَنَّةِۖ هُمۡ فِيهَا خَٰلِدُونَ
Læa brrdā p̄hū̂ thī̀ ṣ̄rạthṭhā læa prakxb s̄ìng thī̀ dī thậngh̄lāy nận reā mị̀ bạngkhạb chīwit dı nxkcāk thī̀ chīwit nận mī khwām s̄āmārt̄h thèānận chn ke l̀ā nī̂ h̄æla khụ̄x chāw s̄wrrkh̒ doythī̀ phwk k̄heā ca phảnạk xyū̀ nı s̄wrrkh̒ nận chạ̀w ni rạn dr̒
Surah Al-Araf, Verse 42
وَنَزَعۡنَا مَا فِي صُدُورِهِم مِّنۡ غِلّٖ تَجۡرِي مِن تَحۡتِهِمُ ٱلۡأَنۡهَٰرُۖ وَقَالُواْ ٱلۡحَمۡدُ لِلَّهِ ٱلَّذِي هَدَىٰنَا لِهَٰذَا وَمَا كُنَّا لِنَهۡتَدِيَ لَوۡلَآ أَنۡ هَدَىٰنَا ٱللَّهُۖ لَقَدۡ جَآءَتۡ رُسُلُ رَبِّنَا بِٱلۡحَقِّۖ وَنُودُوٓاْ أَن تِلۡكُمُ ٱلۡجَنَّةُ أُورِثۡتُمُوهَا بِمَا كُنتُمۡ تَعۡمَلُونَ
læa reā dị̂ t̄hxn xxk sụ̀ng kār p̄hūk cı cĕb thī̀ xyū̀ nı h̄ạwxk k̄hxng phwk k̄heā (khụ̄x chāw s̄wrrkh̒) doy mī brrdā mæ̀n̂ả h̄ịl xyū̀ p̣hāy tı̂ k̄hxng phwk k̄heā læa phwk k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā kār s̄rrs̄eriỵ thậngh̄lāy nận pĕn s̄ithṭhi k̄hx ngxạllxḥ̒ p̄hū̂thrng næanả phwk reā h̄ı̂ dị̂ rạb s̄ìng nī̂ læa chı̀ ẁā phwk reā ca dị̂ rạbkhả næanả k̆ h̄āmị̀ h̄ā kẁā xạllxḥ̒ mị̀ thrng næanả kæ̀ phwk reā næ̀nxn brrdā r̀x sūl h̄æ̀ng phracêā k̄hxng reā nận dị̂ nả khwām cring mā læa phwk reā dị̂ t̄hūk p̀āwr̂xng ẁā nận h̄æla khụ̄x s̄wn s̄wrrkh̒ doythī̀ phwk th̀ān dị̂ rạb mạn wị̂ pĕn mrdk neụ̄̀xngd̂wy s̄ìng thī̀ phwk cêā khey krathả kạn wị̂
Surah Al-Araf, Verse 43
وَنَادَىٰٓ أَصۡحَٰبُ ٱلۡجَنَّةِ أَصۡحَٰبَ ٱلنَّارِ أَن قَدۡ وَجَدۡنَا مَا وَعَدَنَا رَبُّنَا حَقّٗا فَهَلۡ وَجَدتُّم مَّا وَعَدَ رَبُّكُمۡ حَقّٗاۖ قَالُواْ نَعَمۡۚ فَأَذَّنَ مُؤَذِّنُۢ بَيۡنَهُمۡ أَن لَّعۡنَةُ ٱللَّهِ عَلَى ٱلظَّـٰلِمِينَ
læa chāw s̄wrrkh̒ dị̂ r̂xng reīyk chāw nrk ẁā thæ̂cring phwk reā dị̂ phb læ̂w ẁā s̄ìng thī̀ phracêā k̄hxng reā dị̂ s̄ạỵỵā kæ̀ reā wị̂ nận pĕn khwām cring læa phwk th̀ān dị̂ phb s̄ìng thī̀ phracêā k̄hxng phwk th̀ān dị̂ thrng s̄ạỵỵā wị̂ pĕn khwām cring h̄ịm? Phwk k̄heā kl̀āw ẁā pĕn khwām cring læ̂w mī p̄hū̂ prakāṣ̄ khn h̄nụ̀ng dị̂ prakāṣ̄ k̄hụ̂n nı rah̄ẁāng phwk k̄heā ẁā k̄hx lax̒nạt k̄hx ngxạllxḥ̒ cng mī tæ̀ p̄hū̂ xṭhrrm thậngh̄lāy t̄heid
Surah Al-Araf, Verse 44
ٱلَّذِينَ يَصُدُّونَ عَن سَبِيلِ ٱللَّهِ وَيَبۡغُونَهَا عِوَجٗا وَهُم بِٱلۡأٓخِرَةِ كَٰفِرُونَ
khụ̄x brrdā p̄hū̂ thī̀ k̄hạdk̄hwāng thāng k̄hx ngxạllxḥˌ læa prārt̄hnā h̄ı̂ thāng nận khdkheī̂yw læa t̀x wạn prlok nận phwk k̄heā pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā
Surah Al-Araf, Verse 45
وَبَيۡنَهُمَا حِجَابٞۚ وَعَلَى ٱلۡأَعۡرَافِ رِجَالٞ يَعۡرِفُونَ كُلَّۢا بِسِيمَىٰهُمۡۚ وَنَادَوۡاْ أَصۡحَٰبَ ٱلۡجَنَّةِ أَن سَلَٰمٌ عَلَيۡكُمۡۚ لَمۡ يَدۡخُلُوهَا وَهُمۡ يَطۡمَعُونَ
læa rah̄ẁāng phwk k̄heā nận mī kảphæng kận læa bn s̄̀wn s̄ūng k̄hxng kảh̄æng nận mī brrdā chāy klùm h̄nụ̀ng sụ̀ng phwk k̄heā rū̂cạk (phwk nận) thậngh̄md d̂wy kherụ̄̀xngh̄māy k̄hxng phwk k̄heā (chāw s̄wrrkh̒) læa phwk k̄heā dị̂ reīyk chāw s̄wrrkh̒ (doy kl̀āw ẁā) k̄hx khwām plxdp̣hạy cng mī dæ̀ phwk th̀ān t̄heid doythī̀ phwk k̄heā yạng midị̂ k̄hêā s̄wn s̄wrrkh̒ thậng «thī̀ phwk k̄heā k̆ prārt̄hnā xỳāng ræng kl̂ā
Surah Al-Araf, Verse 46
۞وَإِذَا صُرِفَتۡ أَبۡصَٰرُهُمۡ تِلۡقَآءَ أَصۡحَٰبِ ٱلنَّارِ قَالُواْ رَبَّنَا لَا تَجۡعَلۡنَا مَعَ ٱلۡقَوۡمِ ٱلظَّـٰلِمِينَ
Læa meụ̄̀x brrdā s̄āytā k̄hxng phwk k̄heā t̄hūk h̄ạn pị thāng chāw nrk phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā xô phracêā k̄hxng phwk k̄ĥā phraxngkh̒ pord xỳā dị̂ thrng h̄ı̂ phwk k̄ĥā phraxngkh̒ r̀wm xyū̀ kạb klùm p̄hū̂ xṭhrrm h̄el̀ā nận ley
Surah Al-Araf, Verse 47
وَنَادَىٰٓ أَصۡحَٰبُ ٱلۡأَعۡرَافِ رِجَالٗا يَعۡرِفُونَهُم بِسِيمَىٰهُمۡ قَالُواْ مَآ أَغۡنَىٰ عَنكُمۡ جَمۡعُكُمۡ وَمَا كُنتُمۡ تَسۡتَكۡبِرُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ xyū̀ bn s̄̀wn s̄ūng k̄hxng kảphæng nận dị̂ r̂xng reīyk chāy klùm h̄nụ̀ng sụ̀ng phwk k̄heā rū̂cạk phwk nận dị̂ d̂wy kherụ̄̀xngh̄māy k̄hxng phwk k̄heā (chāw nrk) doy kl̀āw ẁā mạn ỳxm mị̀ xảnwy prayochn̒ kæ̀ phwk th̀ān ley sụ̀ng kār s̄as̄m (thrạphy̒) k̄hxng phwk th̀ān læa kār thī̀ phwk th̀ān h̄yìng yas̄o
Surah Al-Araf, Verse 48
أَهَـٰٓؤُلَآءِ ٱلَّذِينَ أَقۡسَمۡتُمۡ لَا يَنَالُهُمُ ٱللَّهُ بِرَحۡمَةٍۚ ٱدۡخُلُواْ ٱلۡجَنَّةَ لَا خَوۡفٌ عَلَيۡكُمۡ وَلَآ أَنتُمۡ تَحۡزَنُونَ
chn h̄el̀ā nī̂ chı̀ h̄ịm khụ̄x p̄hū̂ thī̀ phwk cêā dị̂ s̄ābān wị̂ ẁā xạllxḥ̒ ca mị̀ thrng h̄ı̂ dị̂kæ̀ phwk k̄heā sụ̀ng khwām xĕndū mettā dı «phwk cêā cng k̄hêā s̄wrrkh̒ kạn t̄heid doy prāṣ̄cāk khwām klạw dı «kæ̀ phwk cêā læa thậng phwk cêā k̆ ca mị̀ s̄eīycı
Surah Al-Araf, Verse 49
وَنَادَىٰٓ أَصۡحَٰبُ ٱلنَّارِ أَصۡحَٰبَ ٱلۡجَنَّةِ أَنۡ أَفِيضُواْ عَلَيۡنَا مِنَ ٱلۡمَآءِ أَوۡ مِمَّا رَزَقَكُمُ ٱللَّهُۚ قَالُوٓاْ إِنَّ ٱللَّهَ حَرَّمَهُمَا عَلَى ٱلۡكَٰفِرِينَ
læa chāw nrk dị̂ r̂xng reīyk chāw s̄wrrkh̒ ẁā cng the n̂ả mā h̄ı̂ kæ̀ phwk reā d̂wy t̄heid h̄rụ̄x mị̀ k̆ s̄ìng thī̀ xạllxḥ̒ dị̂ thrng h̄ı̂ pĕn pạccạy yạngchīph kæ̀ phwk th̀ān d̂wy k̄heā h̄el̀ā nận kl̀āw ẁā thæ̂ cring xạllxḥ̒ dị̂ thrng h̄ı̂ s̄ìng thậng s̄xng nận pĕn thī̀ t̂xng h̄̂ām kæ̀ p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā thậngh̄lāy
Surah Al-Araf, Verse 50
ٱلَّذِينَ ٱتَّخَذُواْ دِينَهُمۡ لَهۡوٗا وَلَعِبٗا وَغَرَّتۡهُمُ ٱلۡحَيَوٰةُ ٱلدُّنۡيَاۚ فَٱلۡيَوۡمَ نَنسَىٰهُمۡ كَمَا نَسُواْ لِقَآءَ يَوۡمِهِمۡ هَٰذَا وَمَا كَانُواْ بِـَٔايَٰتِنَا يَجۡحَدُونَ
khụ̄x brrdā p̄hū̂ thī̀ yụd xeā ṣ̄ās̄nā k̄hxng phwk k̄heā pĕn s̄ìng h̄ı̂ khwām phelidphelin læa pĕn k̄hxnglèn le chæī wit khwām pĕn xyū̀ h̄æ̀ng lok nī̂ k̆dị̂ h̄lxklwng phwk k̄heā d̂wy dạngnận wạn nī̂ reā ca lụ̄m phwk k̄heā b̂āng dạng thī̀ phwk k̄heā dị̂ lụ̄m kār phb kạb wạn k̄hxng phwk k̄heā nī̂ læa kār thī̀ phwk k̄heā pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng k̄heā
Surah Al-Araf, Verse 51
وَلَقَدۡ جِئۡنَٰهُم بِكِتَٰبٖ فَصَّلۡنَٰهُ عَلَىٰ عِلۡمٍ هُدٗى وَرَحۡمَةٗ لِّقَوۡمٖ يُؤۡمِنُونَ
læa thæ̂cring nận reā dị̂ nả khạmp̣hīr̒ c̄hbạb h̄nụ̀ng mā h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā læ̂w sụ̀ng reā dị̂ cækcæng khạmp̣hīr̒ nận d̂wy khwām rxbrū̂ thậngnī̂ pheụ̄̀x pĕn k̄ĥx næanả læa pĕnkār xĕndū mettā kæ̀ klùm chn thī̀ ṣ̄rạthṭhā
Surah Al-Araf, Verse 52
هَلۡ يَنظُرُونَ إِلَّا تَأۡوِيلَهُۥۚ يَوۡمَ يَأۡتِي تَأۡوِيلُهُۥ يَقُولُ ٱلَّذِينَ نَسُوهُ مِن قَبۡلُ قَدۡ جَآءَتۡ رُسُلُ رَبِّنَا بِٱلۡحَقِّ فَهَل لَّنَا مِن شُفَعَآءَ فَيَشۡفَعُواْ لَنَآ أَوۡ نُرَدُّ فَنَعۡمَلَ غَيۡرَ ٱلَّذِي كُنَّا نَعۡمَلُۚ قَدۡ خَسِرُوٓاْ أَنفُسَهُمۡ وَضَلَّ عَنۡهُم مَّا كَانُواْ يَفۡتَرُونَ
K̄heā h̄el̀ā nận midị̂ khxy xarị nxkcāk p̄hl s̄udtĥāy h̄æ̀ng khạmp̣hīr̒ nận thèānận wạn thī̀ p̄hl s̄udtĥāy h̄æ̀ng khạmp̣hīr̒ ca mā nận brrdā p̄hū̂ thī̀ dị̂ lụ̄m khạmp̣hīr̒ mā k̀xn ca kl̀āw ẁā thæ̂cring brrdā r̀x sūl h̄æ̀ng phracêā k̄hxng reā dị̂ nả khwām cring mā læ̂w mī brrdā p̄hū̂ thī̀ ca k̄hx khwām ch̀wyh̄elụ̄x h̄ı̂ kæ̀ phwk reā b̂āng h̄ịm sụ̀ng phwk k̄heā ca dị̂ k̄hx khwām ch̀wyh̄elụ̄x h̄ı̂ kæ̀ phwk reā h̄rụ̄x mị̀ k̆ h̄ı̂ phwk reā t̄hūk nả klạb pị h̄ım̀ læ̂w phwk reā k̆ ca dị̂ pt̩ibạti xụ̄̀n cāk thī̀ phwk reā khey pt̩ibạti mā næ̀nxn phwk k̄heā dị̂ yạng khwām k̄hādthun h̄ı̂ kæ̀tạw k̄hxng phwk k̄heā xeng læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā xuplokn̒ k̄hụ̂n nận dị̂ h̄āyh̄n̂ā cāk phwk k̄heā pị
Surah Al-Araf, Verse 53
إِنَّ رَبَّكُمُ ٱللَّهُ ٱلَّذِي خَلَقَ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضَ فِي سِتَّةِ أَيَّامٖ ثُمَّ ٱسۡتَوَىٰ عَلَى ٱلۡعَرۡشِۖ يُغۡشِي ٱلَّيۡلَ ٱلنَّهَارَ يَطۡلُبُهُۥ حَثِيثٗا وَٱلشَّمۡسَ وَٱلۡقَمَرَ وَٱلنُّجُومَ مُسَخَّرَٰتِۭ بِأَمۡرِهِۦٓۗ أَلَا لَهُ ٱلۡخَلۡقُ وَٱلۡأَمۡرُۗ تَبَارَكَ ٱللَّهُ رَبُّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
thæ̂cring phracêā k̄hxng phwk cêā nận khụ̄x xạl lxx ḥụ̄ p̄hū̂thrng s̄r̂āng brrdā chận f̂ā læa p̄hæ̀ndin p̣hāynı h̄k wạn læ̂w s̄t̄hity̒ xyū̀ bn lạng lạng k̒ phraxngkh̒ thrng h̄ı̂ klāngkhụ̄n khrxng khlum klāngwạn nı s̄p̣hāph thī̀ klāngkhụ̄n lị̀ tām klāngwạn doy rwdrĕw læa thrng s̄r̂āng dwng xāthity̒ læa dwng cạnthr̒ læa brrdā dwngdāw k̄hụ̂n doy t̄hūk kảh̄nd h̄ı̂ kảh̄nd thả h̄n̂āthī̀ brikār tāmph ra bạỵchā k̄hxng phraxngkh̒ phụng rū̂ t̄heid ẁā kār s̄r̂āng læa kickār thậngh̄lāy nận pĕn s̄ithṭhi k̄hxng phraxngkh̒ thèānận mh̄ā bris̄uthṭhi̒ xạllxḥ̒ p̄hū̂ pĕn phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok
Surah Al-Araf, Verse 54
ٱدۡعُواْ رَبَّكُمۡ تَضَرُّعٗا وَخُفۡيَةًۚ إِنَّهُۥ لَا يُحِبُّ ٱلۡمُعۡتَدِينَ
phwk cêā cng wingwxn t̀x phra te ĉā k̄hxng phwk cêā nı s̄p̣hāph t̄h̀xm tn læa pkpid thæ̂cring phraxngkh̒ mị̀ thrng chxb brrdā p̄hū̂ thī̀ lameid
Surah Al-Araf, Verse 55
وَلَا تُفۡسِدُواْ فِي ٱلۡأَرۡضِ بَعۡدَ إِصۡلَٰحِهَا وَٱدۡعُوهُ خَوۡفٗا وَطَمَعًاۚ إِنَّ رَحۡمَتَ ٱللَّهِ قَرِيبٞ مِّنَ ٱلۡمُحۡسِنِينَ
læa phwk cêā xỳā k̀x khwām s̄eīyh̄āy wị̂ nı p̄hæ̀ndin h̄lạngcāk dị̂ mī kār prạbprung kæ k̄hịmạn læ̂w læa cng wingwxn k̄hx t̀x phraxngkh̒ d̂wy khwām yảkerng læa khwām prārt̄hnā xạn ræng kl̂ā thæ̂cring khwām xĕndū mettā k̄hx ngxạllxḥ̒ nận kıl̂ kæ̀ p̄hū̂ krathả dī thậngh̄lāy
Surah Al-Araf, Verse 56
وَهُوَ ٱلَّذِي يُرۡسِلُ ٱلرِّيَٰحَ بُشۡرَۢا بَيۡنَ يَدَيۡ رَحۡمَتِهِۦۖ حَتَّىٰٓ إِذَآ أَقَلَّتۡ سَحَابٗا ثِقَالٗا سُقۡنَٰهُ لِبَلَدٖ مَّيِّتٖ فَأَنزَلۡنَا بِهِ ٱلۡمَآءَ فَأَخۡرَجۡنَا بِهِۦ مِن كُلِّ ٱلثَّمَرَٰتِۚ كَذَٰلِكَ نُخۡرِجُ ٱلۡمَوۡتَىٰ لَعَلَّكُمۡ تَذَكَّرُونَ
“læa phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂ thī̀ thrng s̄̀ng lng mā pĕn k̄h̀āwdī beụ̄̂xngh̄n̂ā khwām xĕndū mettā k̄hxng phraxngkh̒ cnkrathạ̀ng meụ̄̀x mạn dị̂ bæk meḳh xạn h̄nạk xụ̂ng wị̂ reā k̆ nả mạn pị s̄ū̀ meụ̄xng thī̀ h̄æ̂nglæ̂ng læ̂w reā k̆ h̄ı̂ n̂ả h̄lạ̀ng lng thī̀ meụ̄xng nận læ̂w reā dị̂ h̄ı̂ p̄hl mị̂ thuk chnid xxk mā d̂wy n̂ả nận nı thảnxng nận h̄æla reā ca h̄ı̂ brrdā p̄hū̂ thī̀ tāy læ̂w xxk mā h̄wạng ẁā phwk cêā ca dị̂ rảlụk”
Surah Al-Araf, Verse 57
وَٱلۡبَلَدُ ٱلطَّيِّبُ يَخۡرُجُ نَبَاتُهُۥ بِإِذۡنِ رَبِّهِۦۖ وَٱلَّذِي خَبُثَ لَا يَخۡرُجُ إِلَّا نَكِدٗاۚ كَذَٰلِكَ نُصَرِّفُ ٱلۡأٓيَٰتِ لِقَوۡمٖ يَشۡكُرُونَ
“Læa meụ̄xng thī̀ dī nận phụ̄ch k̄hxng mạn ca ngxk xxk mā d̂wy xnumạti h̄æ̀ng phracêā k̄hxng mạn læa meụ̄xng thī̀ mị̀ dī nận phụ̄ch k̄hxng mạn ca mị̀ xxk nxkcāk nı s̄p̣hāph kær̆n nı thảnxng nận h̄æla reā ca cækcæng brrdā xongkār thậngh̄lāy kæ̀ klùm chn thī̀ k̄hxbkhuṇ”
Surah Al-Araf, Verse 58
لَقَدۡ أَرۡسَلۡنَا نُوحًا إِلَىٰ قَوۡمِهِۦ فَقَالَ يَٰقَوۡمِ ٱعۡبُدُواْ ٱللَّهَ مَا لَكُم مِّنۡ إِلَٰهٍ غَيۡرُهُۥٓ إِنِّيٓ أَخَافُ عَلَيۡكُمۡ عَذَابَ يَوۡمٍ عَظِيمٖ
“læa thæ̂cring reā dị̂ s̄̀ng nūḥ̒ pị yạng prachāchāti k̄hxng k̄heā læ̂w k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn cng kheārph s̄ạkkāra xạllxḥ̒ t̄heid mị̀mī p̄hū̂ dị̂ rạb kār kheārph s̄ạkkāra dı «s̄ảh̄rạb phwk th̀ān xīk læ̂w xụ̄̀n cāk phraxngkh̒ thæ̂cring c̄hạn klạw kār lngthos̄ʹ nı wạn xạn yìng h̄ıỵ̀ ca pras̄b kæ̀ phwk th̀ān”
Surah Al-Araf, Verse 59
قَالَ ٱلۡمَلَأُ مِن قَوۡمِهِۦٓ إِنَّا لَنَرَىٰكَ فِي ضَلَٰلٖ مُّبِينٖ
“brrdā chnchận nả nı h̄mū̀ prachāchn k̄hxng k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā thæ̂cring k̄heā h̄ĕn th̀ān xyū̀ nı khwām h̄lng p̄hid xạn chạd cæ̂ng
Surah Al-Araf, Verse 60
قَالَ يَٰقَوۡمِ لَيۡسَ بِي ضَلَٰلَةٞ وَلَٰكِنِّي رَسُولٞ مِّن رَّبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
“k̄heā kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn! Mị̀mī khwām h̄lng p̄hid dı «xyū̀ thī̀ c̄hạn tæ̀thẁā c̄hạn khụ̄x ṯhūt khn h̄nụ̀ng sụ̀ng mā cāk phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok”
Surah Al-Araf, Verse 61
أُبَلِّغُكُمۡ رِسَٰلَٰتِ رَبِّي وَأَنصَحُ لَكُمۡ وَأَعۡلَمُ مِنَ ٱللَّهِ مَا لَا تَعۡلَمُونَ
doythī̀ c̄hạn ca prakāṣ̄ kæ̀ phwk th̀ān sụ̀ng brrdā s̄ār h̄æ̀ng phracêā k̄hxng c̄hạn læa c̄hạn ca chī̂cæng læa nả h̄ı̂ kæ̀ phwk th̀ān læa c̄hạn rū̂ cā kxạllxḥ̒ s̄ìng thī̀ phwk th̀ān mị̀rū̂”
Surah Al-Araf, Verse 62
أَوَعَجِبۡتُمۡ أَن جَآءَكُمۡ ذِكۡرٞ مِّن رَّبِّكُمۡ عَلَىٰ رَجُلٖ مِّنكُمۡ لِيُنذِرَكُمۡ وَلِتَتَّقُواْ وَلَعَلَّكُمۡ تُرۡحَمُونَ
“læa phwk th̀ān pælk cı kranận h̄rụ̄x? Kār thī̀ dị̂ mī k̄ĥx tạkteụ̄xn cāk phracêā k̄hxng phwk th̀ān māyạng phwk th̀ān doy p̄h̀ān chāy khn h̄nụ̀ng nı h̄mū̀ phwk th̀ān pheụ̄̀x k̄heā ca dị̂ tạkteụ̄xn phwk th̀ān læa pheụ̄̀x thī̀ phwk th̀ān ca dị̂ yảkerng læa pheụ̄̀x ẁā phwk th̀ān ca dị̂ rạb kār xĕndū mettā”
Surah Al-Araf, Verse 63
فَكَذَّبُوهُ فَأَنجَيۡنَٰهُ وَٱلَّذِينَ مَعَهُۥ فِي ٱلۡفُلۡكِ وَأَغۡرَقۡنَا ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَآۚ إِنَّهُمۡ كَانُواْ قَوۡمًا عَمِينَ
“læ̂w phwk k̄heā dị̂ pt̩i s̄e ṭhnū ḥˌ p̣hāyh̄lạng reā dị̂ ch̀wy k̄heā læa brrdā p̄hū̂ thī̀ xyū̀ kạb k̄heā nı reụ̄x h̄ı̂ rxd nận læa reā dị̂ h̄ı̂ brrdā p̄hū̂ thī̀ pt̩is̄eṭh xongkār thậngh̄lāy k̄hxng reā cm n̂ả thæ̂cring phwk k̄heā nận pĕnk lùm chn thī̀ mụ̄d bxd
Surah Al-Araf, Verse 64
۞وَإِلَىٰ عَادٍ أَخَاهُمۡ هُودٗاۚ قَالَ يَٰقَوۡمِ ٱعۡبُدُواْ ٱللَّهَ مَا لَكُم مِّنۡ إِلَٰهٍ غَيۡرُهُۥٓۚ أَفَلَا تَتَّقُونَ
“læa yạng prachā chā ti x́ād nận reā dị̂ s̄̀ng ḥūd sụ̀ng pĕn phī̀n̂xng k̄hxng phwk k̄heā pị k̄heā kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn! Cng kheārph s̄ạkkāra xạllxḥ̒ t̄heid mị̀mī p̄hū̂ thī̀ khwr dị̂ rạb kār kheārph s̄ạkkāra dı «s̄ảh̄rạb phwk th̀ān xīk læ̂w xụ̄̀n cāk phraxngkh̒ phwk th̀ān mị̀ yảkerng dxk h̄rụ̄x?”
Surah Al-Araf, Verse 65
قَالَ ٱلۡمَلَأُ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ مِن قَوۡمِهِۦٓ إِنَّا لَنَرَىٰكَ فِي سَفَاهَةٖ وَإِنَّا لَنَظُنُّكَ مِنَ ٱلۡكَٰذِبِينَ
“Brrdā chnchận nả thī̀ pt̩is̄eṭh kār ṣ̄rạthṭhā nı h̄mū̀ prachāchāti k̄hxng k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā thæ̂cring reā h̄ĕn th̀ān xyū̀ nı khwām c̄hod k̄helā læa thæ̂cring phwk reā næ̀cı ẁā th̀ān nận pĕn khn h̄nụ̀ng nı h̄mū̀ p̄hū̂ mus̄ā”
Surah Al-Araf, Verse 66
قَالَ يَٰقَوۡمِ لَيۡسَ بِي سَفَاهَةٞ وَلَٰكِنِّي رَسُولٞ مِّن رَّبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
“k̄heā kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn! Mị̀mī khwām c̄hod k̄helā dı «xyū̀ thī̀ c̄hạn tæ̀thẁā c̄hạn khụ̄x r̀x sū l khn h̄nụ̀ng sụ̀ng mā cāk phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok”
Surah Al-Araf, Verse 67
أُبَلِّغُكُمۡ رِسَٰلَٰتِ رَبِّي وَأَنَا۠ لَكُمۡ نَاصِحٌ أَمِينٌ
“doythī̀ c̄hạn ca prakāṣ̄ kæ̀ phwk th̀ān sụ̀ng brrdā s̄ār h̄æ̀ng phracêā k̄hxng c̄hạn læa c̄hạnnận pĕn p̄hū̂ næanả thī̀ sụ̄̀xtrng kæ̀ phwk th̀ān”
Surah Al-Araf, Verse 68
أَوَعَجِبۡتُمۡ أَن جَآءَكُمۡ ذِكۡرٞ مِّن رَّبِّكُمۡ عَلَىٰ رَجُلٖ مِّنكُمۡ لِيُنذِرَكُمۡۚ وَٱذۡكُرُوٓاْ إِذۡ جَعَلَكُمۡ خُلَفَآءَ مِنۢ بَعۡدِ قَوۡمِ نُوحٖ وَزَادَكُمۡ فِي ٱلۡخَلۡقِ بَصۜۡطَةٗۖ فَٱذۡكُرُوٓاْ ءَالَآءَ ٱللَّهِ لَعَلَّكُمۡ تُفۡلِحُونَ
“læa phwk th̀ān pælk cı kranận h̄rụ̄x? Kār thī̀ dị̂ mī k̄ĥx tạkteụ̄xn cāk phracêā k̄hxng phwk cêā māyạng phwk cêā doy p̄h̀ān chāy khn h̄nụ̀ng nı h̄mū̀ phwk th̀ān pheụ̄̀x k̄heā ca dị̂ tạkteụ̄xn phwk th̀ān læa phwk th̀ān cng rảlụk t̄heid k̄hṇa thī̀ phraxngkh̒ dị̂ thrng h̄ı̂ phwk th̀ān pĕn p̄hû s̄ụ̄b ch̀wng thæn mā h̄lạngcāk prachā chā ti k̄hxng nūḥ̒ læa dị̂ thrng pheìm phla kảlạng kæ̀ phwk th̀ān nı kār bạngkeid dạngnận phwk th̀ān t̄hụng rảlụk t̄hụng khwām kruṇā k̄hx ngxạllxḥ̒ t̄heid pheụ̄̀x ẁā phwk cêā ca dị̂ rạb khwām s̄ảrĕc”
Surah Al-Araf, Verse 69
قَالُوٓاْ أَجِئۡتَنَا لِنَعۡبُدَ ٱللَّهَ وَحۡدَهُۥ وَنَذَرَ مَا كَانَ يَعۡبُدُ ءَابَآؤُنَا فَأۡتِنَا بِمَا تَعِدُنَآ إِن كُنتَ مِنَ ٱلصَّـٰدِقِينَ
“phwk k̄heā kl̀āw ẁā thī̀ th̀ān mh̄ā phwk reā nận pheụ̄̀x ẁā reā ca dị̂ kheārph s̄ạkkāra xạllxḥ̒ tæ̀ pheīyng xngkh̒ deīyw læa lathîng s̄ìng thī̀ brrdā brrphburus̄ʹ k̄hxng phwk reāa khy kheārph s̄ạkkāramā kranận h̄rụ̄x? Cng nả s̄ìng thī̀ th̀ān dị̂ s̄ạỵỵā kæ̀ phwk reā māyạng phwk reā t̄heid h̄āk th̀ān xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ phūd cring”
Surah Al-Araf, Verse 70
قَالَ قَدۡ وَقَعَ عَلَيۡكُم مِّن رَّبِّكُمۡ رِجۡسٞ وَغَضَبٌۖ أَتُجَٰدِلُونَنِي فِيٓ أَسۡمَآءٖ سَمَّيۡتُمُوهَآ أَنتُمۡ وَءَابَآؤُكُم مَّا نَزَّلَ ٱللَّهُ بِهَا مِن سُلۡطَٰنٖۚ فَٱنتَظِرُوٓاْ إِنِّي مَعَكُم مِّنَ ٱلۡمُنتَظِرِينَ
“k̄heā kl̀āw ẁā næ̀nxn dị̂ keid k̄hụ̂n læ̂w kæ̀ phwk th̀ān sụ̀ng kār lngthos̄ʹ læa khwām krîw korṭh cāk ra cêāk̄hxng phwk th̀ān phwk th̀ān ca tôt̄heīyng c̄hạn nı brrdā chụ̄̀x thī̀ phwk th̀ān læa brrphburus̄ʹ k̄hxng phwk th̀ān dị̂ tậng mạn k̄hụ̂n mā xeng doy thī̀ xạllxḥ̒ midị̂ thrng prathān h̄lạkṭ̄hān dı «mā s̄ảh̄rạb chụ̄̀x h̄el̀ā nận kranận h̄rụ̄x? Dạngnận phwk th̀ān cng rx khxy t̄heid thæ̂cring c̄hạn r̀wm kạb phwk th̀ān d̂wy nı h̄mū̀ p̄hū̂ rx khxy”
Surah Al-Araf, Verse 71
فَأَنجَيۡنَٰهُ وَٱلَّذِينَ مَعَهُۥ بِرَحۡمَةٖ مِّنَّا وَقَطَعۡنَا دَابِرَ ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَاۖ وَمَا كَانُواْ مُؤۡمِنِينَ
“læ̂w reā dị̂ ch̀wy k̄heā læa brrdā p̄hū̂ thī̀ r̀wm xyū̀ kạb k̄heā h̄ı̂ rxdpĥn d̂wy khwām xĕndū mettā cāk reā læ reā dị̂ tạdk̄hād sụ̀ng khn s̄udtĥāy k̄hxng brrdā p̄hū̂ thī̀ pt̩is̄eṭh xongkār thậngh̄lāy k̄hxng reā læa mi khey prākt̩ ẁā phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā”
Surah Al-Araf, Verse 72
وَإِلَىٰ ثَمُودَ أَخَاهُمۡ صَٰلِحٗاۚ قَالَ يَٰقَوۡمِ ٱعۡبُدُواْ ٱللَّهَ مَا لَكُم مِّنۡ إِلَٰهٍ غَيۡرُهُۥۖ قَدۡ جَآءَتۡكُم بَيِّنَةٞ مِّن رَّبِّكُمۡۖ هَٰذِهِۦ نَاقَةُ ٱللَّهِ لَكُمۡ ءَايَةٗۖ فَذَرُوهَا تَأۡكُلۡ فِيٓ أَرۡضِ ٱللَّهِۖ وَلَا تَمَسُّوهَا بِسُوٓءٖ فَيَأۡخُذَكُمۡ عَذَابٌ أَلِيمٞ
“Læa yạng prachā chā ti sa mū tnận reā dị̂ s̄̀ng sx læa ḥ̒ sụ̀ng pĕn phī̀n̂xng k̄hxng phwk k̄heā pị k̄heā kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn! Cng kheārph s̄ạkkāra xạllxḥ̒ t̄heid mị̀mī p̄hū̂ thī̀ khwr dị̂ rạb kār kheārph s̄ạkkāra dı «s̄ảh̄rạb phwk th̀ān xīk læ̂w xụ̄̀n cāk phraxngkh̒ næ̀nxn dị̂ mī h̄lạkṭ̄hān xạn chạdcen cāk phracêā k̄hxng phwk th̀ān māyạng phwk th̀ān læ̂w nī̂ khụ̄x xūṭ̄h tạw meạy k̄hx ngxạllxḥ̒ nı ṭ̄hāna pĕn s̄ạỵỵāṇ h̄nụ̀ng s̄ảh̄rạb phwk th̀ān dạngnận phwk th̀ān cng pl̀xy mạn kin nı p̄hæ̀ndin k̄hx ngxạllxḥ̒ t̄heid læa cng xỳā tæat̂xng mạn d̂wy kār thảr̂āy dı «ley ca pĕn h̄etu h̄ı̂kār lngthos̄ʹ xạn cĕbs̄æb khr̀ā phwk th̀ān s̄eīy”
Surah Al-Araf, Verse 73
وَٱذۡكُرُوٓاْ إِذۡ جَعَلَكُمۡ خُلَفَآءَ مِنۢ بَعۡدِ عَادٖ وَبَوَّأَكُمۡ فِي ٱلۡأَرۡضِ تَتَّخِذُونَ مِن سُهُولِهَا قُصُورٗا وَتَنۡحِتُونَ ٱلۡجِبَالَ بُيُوتٗاۖ فَٱذۡكُرُوٓاْ ءَالَآءَ ٱللَّهِ وَلَا تَعۡثَوۡاْ فِي ٱلۡأَرۡضِ مُفۡسِدِينَ
“læa phwk th̀ān cng rảlụk k̄hṇa thī̀ phraxngkh̒ dị̂ thrng h̄ı̂ phwk th̀ān pĕn p̄hū̂ s̄ụ̄b ch̀wng thæn mā h̄lạngcāk chā wx́ād læa dị̂ thrng h̄ı̂ phwk th̀ān tậng h̄lạkh̄æl̀ng xyū̀ nı p̄hæ̀ndin s̄̀wn nận doy yụd xeā cāk thī̀ rā bx k̄hng mạn pĕn wạng læa s̄kạd p̣hūk̄heā pĕn pĕn phwk th̀ān phụng rảlụk t̄hụng khwām kruṇā k̄hx ngxạllxḥ̒ t̄heid læa cng xỳā k̀xkwn nı p̄hæ̀ndin nı ṭ̄hāna p̄hū̂ b̀xnthảlāy”
Surah Al-Araf, Verse 74
قَالَ ٱلۡمَلَأُ ٱلَّذِينَ ٱسۡتَكۡبَرُواْ مِن قَوۡمِهِۦ لِلَّذِينَ ٱسۡتُضۡعِفُواْ لِمَنۡ ءَامَنَ مِنۡهُمۡ أَتَعۡلَمُونَ أَنَّ صَٰلِحٗا مُّرۡسَلٞ مِّن رَّبِّهِۦۚ قَالُوٓاْ إِنَّا بِمَآ أُرۡسِلَ بِهِۦ مُؤۡمِنُونَ
“brrdā chận chận nả thī̀ s̄ædng xoh̄ạng cāk prachāchāti k̄hxng k̄heā dị̂ kl̀āw kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ t̄hūk nạb ẁā x̀xnxæ(kl̀āw khụ̄x) kæ̀ brrdā p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā nı h̄mū̀ phwk k̄heā kl̀āẁ ā phwk th̀ān rū̂ kranận h̄rụ̄x ẁā thæ̂cring sx læa ḥ̒ nận pĕn p̄hū̂ t̄hūk s̄̀ng mā cāk phracêā k̄hxng k̄heā phwk k̄heā kl̀āw ẁā thæ̂cring phwk reā pĕn p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā t̀x s̄ìng thī̀ k̄heā t̄hūk s̄̀ng h̄ı̂ nả s̄ìng nận mā”
Surah Al-Araf, Verse 75
قَالَ ٱلَّذِينَ ٱسۡتَكۡبَرُوٓاْ إِنَّا بِٱلَّذِيٓ ءَامَنتُم بِهِۦ كَٰفِرُونَ
“brrdā p̄hū̂ thī̀ s̄ædng xoh̄ạng kl̀āw ẁā thæ̂cring reā pĕn p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̀x s̄ìng thī̀ phwk th̀ān dị̂ ṣ̄rạthṭhā kạn”
Surah Al-Araf, Verse 76
فَعَقَرُواْ ٱلنَّاقَةَ وَعَتَوۡاْ عَنۡ أَمۡرِ رَبِّهِمۡ وَقَالُواْ يَٰصَٰلِحُ ٱئۡتِنَا بِمَا تَعِدُنَآ إِن كُنتَ مِنَ ٱلۡمُرۡسَلِينَ
“læa phwk k̄heā k̆ tạdk̄hād xūṭ̄h tạwmeīy tạw nận læa dị̂ lameid khả s̄ạ̀ng h̄æ̀ng phracêā k̄hxng phwk cêā læa dị̂ kl̀āw ẁā xô sx læa ḥ̒ ! Cng nả s̄ìng thī̀ th̀ān dị̂ s̄ạỵỵā kæ̀ phwk reā wị̂ mā h̄ı̂ kæ̀ phwk reā t̄heid t̄ĥā h̄āk th̀ān xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ thī̀ t̄hūk s̄̀ng mā pĕn r̀x sūl
Surah Al-Araf, Verse 77
فَأَخَذَتۡهُمُ ٱلرَّجۡفَةُ فَأَصۡبَحُواْ فِي دَارِهِمۡ جَٰثِمِينَ
“læa khwām wị xỳāng ræng k̄hxng p̄hæ̀ndin k̆dị̂ kher̀ā phwk k̄heā læ̂w phwk k̄heā k̆ klāy pĕn p̄hū̂ nạ̀ngkhukk̄hèā tāy nı b̂ān k̄hxng phwk k̄heā”
Surah Al-Araf, Verse 78
فَتَوَلَّىٰ عَنۡهُمۡ وَقَالَ يَٰقَوۡمِ لَقَدۡ أَبۡلَغۡتُكُمۡ رِسَالَةَ رَبِّي وَنَصَحۡتُ لَكُمۡ وَلَٰكِن لَّا تُحِبُّونَ ٱلنَّـٰصِحِينَ
“Læ̂w k̄heā k̆ h̄ạn xxk pị cāk phwk nận læa kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn thæ̂cring c̄hạn dị̂ prakāṣ̄ kæ̀ phwk th̀ān læ̂w sụ̀ng s̄ār h̄æ̀ng phracêā k̄hxng c̄hạn læa c̄hạn k̆dị̂ chī̂cæng næanả kæ̀ phwk th̀ān d̂wy tæ̀thẁā phwk th̀ān mị̀ chxb brrdā p̄hū̂ chī̂cæng næanả”
Surah Al-Araf, Verse 79
وَلُوطًا إِذۡ قَالَ لِقَوۡمِهِۦٓ أَتَأۡتُونَ ٱلۡفَٰحِشَةَ مَا سَبَقَكُم بِهَا مِنۡ أَحَدٖ مِّنَ ٱلۡعَٰلَمِينَ
“læa cng rả lụk t̄hụng lūt̩ k̄hṇa thī̀ k̄heā dị̂ kl̀āw kæ̀ prachāchāti k̄hxng k̄heā ẁā th̀ān thậngh̄lāy ca prakxb s̄ìng chạ̀wcĥā ǹā rạngkeīyc sụ̀ng«m̀ mī khn dı nı h̄mū̀ prachāchāti thậngh̄lāy dị̂ prakxb mạn mā k̀xn phwk th̀ān kranận h̄rụ̄x?”
Surah Al-Araf, Verse 80
إِنَّكُمۡ لَتَأۡتُونَ ٱلرِّجَالَ شَهۡوَةٗ مِّن دُونِ ٱلنِّسَآءِۚ بَلۡ أَنتُمۡ قَوۡمٞ مُّسۡرِفُونَ
“Thæ̂cring phwk th̀ān ca s̄ms̄ū̀ pheṣ̄ chāy d̂wy tạṇh̄ā rākha xụ̄̀n cāk pheṣ̄ h̄ỵing yìng kẁā phwk th̀ān yạng pĕn phwk thī̀ lameid k̄hxbk̄het d̂wy
Surah Al-Araf, Verse 81
وَمَا كَانَ جَوَابَ قَوۡمِهِۦٓ إِلَّآ أَن قَالُوٓاْ أَخۡرِجُوهُم مِّن قَرۡيَتِكُمۡۖ إِنَّهُمۡ أُنَاسٞ يَتَطَهَّرُونَ
“læa khả txb h̄æ̀ng prachāchāti k̄hxng k̄heā nận mi prākt̩ pĕn xụ̄̀n dı nxkcāk kār thī̀ phwk k̄heā kl̀āw ẁā th̀ān thậngh̄lāy cng k̄hạb lị̀ phwk k̄heā xxk pị cāk meụ̄xng k̄hxng phwk th̀ān s̄eīy thæ̂cring phwk k̄heā pĕn phwk thī̀ bris̄uthṭhi̒”
Surah Al-Araf, Verse 82
فَأَنجَيۡنَٰهُ وَأَهۡلَهُۥٓ إِلَّا ٱمۡرَأَتَهُۥ كَانَتۡ مِنَ ٱلۡغَٰبِرِينَ
“læa reā dị̂ ch̀wy k̄heā læa khrxbkhrạw k̄hxng k̄heā h̄ı̂ rxdpĥn nxkcāk p̣hrryā k̄hxng k̄heā thèānận sụ̀ng nāng prākt̩ xyū̀ nı h̄mū̀ thī̀ khng xyū̀ (pheụ̄̀x rạb kār lngthos̄ʹ)
Surah Al-Araf, Verse 83
وَأَمۡطَرۡنَا عَلَيۡهِم مَّطَرٗاۖ فَٱنظُرۡ كَيۡفَ كَانَ عَٰقِبَةُ ٱلۡمُجۡرِمِينَ
“læa reā dị̂ h̄ı̂ f̄n tklng māb nph wk k̄heā læ̂w cêā cng dūt̄heid ẁā p̄hl s̄udtĥāy k̄hxng brrdā p̄hū̂ krathả p̄hid nận pĕn xỳāngrị?”
Surah Al-Araf, Verse 84
وَإِلَىٰ مَدۡيَنَ أَخَاهُمۡ شُعَيۡبٗاۚ قَالَ يَٰقَوۡمِ ٱعۡبُدُواْ ٱللَّهَ مَا لَكُم مِّنۡ إِلَٰهٍ غَيۡرُهُۥۖ قَدۡ جَآءَتۡكُم بَيِّنَةٞ مِّن رَّبِّكُمۡۖ فَأَوۡفُواْ ٱلۡكَيۡلَ وَٱلۡمِيزَانَ وَلَا تَبۡخَسُواْ ٱلنَّاسَ أَشۡيَآءَهُمۡ وَلَا تُفۡسِدُواْ فِي ٱلۡأَرۡضِ بَعۡدَ إِصۡلَٰحِهَاۚ ذَٰلِكُمۡ خَيۡرٞ لَّكُمۡ إِن كُنتُم مُّؤۡمِنِينَ
“Læa yạng prachāchāti mạd yạn nận reā dị̂ s̄̀ng chu xạyb̒ sụ̀ng pĕn phī̀n̂xng k̄hxng phwk k̄heā pị k̄heā kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn! Cng kheārph s̄ạkkāra xạllxḥ̒ t̄heid mị̀mī s̄ìng dı thī̀ khwr dị̂ rạb kār kheārph s̄ạkkāra s̄ảh̄rạb phwk th̀ān xī læ̂w xụ̄̀n cāk phraxngkh̒ thæ̂cring h̄lạkṭ̄hān xạn chạdcen cāk phracêā k̄hxng phwk th̀ān nận dị̂ māyạng phwk th̀ān læ̂w dạngnận cng h̄ı̂ khrb tĕm sụ̀ng kherụ̄̀xng twng læa kherụ̄̀xng chạ̀ng t̄heid læa cng xỳā h̄ı̂ k̄hād kæ̀ pheụ̄̀x mnus̄ʹy̒ sụ̀ng brrdā s̄ìngk̄hxng k̄hxng phwk k̄heā h̄lạngcāk thī̀ mī kār kæ̂k̄hị mạn læ̂w nạ̀nh̄æla pĕn s̄ìng thī̀ dī yìng kæ̀ phwk th̀ān h̄āk phwk th̀ān pĕn p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā”
Surah Al-Araf, Verse 85
وَلَا تَقۡعُدُواْ بِكُلِّ صِرَٰطٖ تُوعِدُونَ وَتَصُدُّونَ عَن سَبِيلِ ٱللَّهِ مَنۡ ءَامَنَ بِهِۦ وَتَبۡغُونَهَا عِوَجٗاۚ وَٱذۡكُرُوٓاْ إِذۡ كُنتُمۡ قَلِيلٗا فَكَثَّرَكُمۡۖ وَٱنظُرُواْ كَيۡفَ كَانَ عَٰقِبَةُ ٱلۡمُفۡسِدِينَ
“Læa phwk th̀ān xỳā nạ̀ng nı thukh̄n thāng doy thảkār k̄hū̀ læa s̄kạd kận h̄ı̂ xxk cāk thāng k̄hx ngxạllxḥ̒ p̄hū̂ sụ̀ng ṣ̄rạthṭhā t̀x phraxngkh̒ læa phwk th̀ān yạng prārt̄hnā h̄ı̂ thāng k̄hx ngxạllxḥ̒kht læa cng rảlụk t̄hụng k̄hṇa thī̀ phwk th̀ān mī cảnwn n̂xy læ̂w phraxngkh̒ dị̂ thrng h̄ı̂ phwk th̀ān mī cảnwn māk k̄hụ̂n læa phwk th̀ān cng dūt̄heid ẁā p̄hl s̄udtĥāy k̄hxng brrdā p̄hū̂ k̀x khwām s̄eīyh̄āy nận pĕn xỳāngrị?”
Surah Al-Araf, Verse 86
وَإِن كَانَ طَآئِفَةٞ مِّنكُمۡ ءَامَنُواْ بِٱلَّذِيٓ أُرۡسِلۡتُ بِهِۦ وَطَآئِفَةٞ لَّمۡ يُؤۡمِنُواْ فَٱصۡبِرُواْ حَتَّىٰ يَحۡكُمَ ٱللَّهُ بَيۡنَنَاۚ وَهُوَ خَيۡرُ ٱلۡحَٰكِمِينَ
“Læa t̄ĥāh̄ākẁā mī klùm h̄nụ̀ng nı h̄mū̀ phwk th̀ān ṣ̄rạthṭhā t̀x s̄ìng thī̀ c̄hạn t̄hūk s̄̀ng h̄ı̂ nả s̄ìng nận mā læa xīk klùm h̄nụ̀ng midị̂ ṣ̄rạthṭhā læ̂w k̆ cng xdthn pị t̄heid cn kẁā xạllxḥ̒ ca thrng chī̂k̄hād rah̄ẁāng reā læa phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂ thī̀ dī yeī̀ym nı h̄mū̀ p̄hū̂ chī̂k̄hād thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 87
۞قَالَ ٱلۡمَلَأُ ٱلَّذِينَ ٱسۡتَكۡبَرُواْ مِن قَوۡمِهِۦ لَنُخۡرِجَنَّكَ يَٰشُعَيۡبُ وَٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ مَعَكَ مِن قَرۡيَتِنَآ أَوۡ لَتَعُودُنَّ فِي مِلَّتِنَاۚ قَالَ أَوَلَوۡ كُنَّا كَٰرِهِينَ
“brrdā chnchận nả thī̀ s̄ædng xoh̄ạng cāk prachāchāti k̄hxng k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā næ̀nxn reā ca k̄hạb lị̀ th̀ān xxk pị xô chu xạy! Læa brrdā p̄hū̂ thī̀ ṣ̄rạthṭhā kạb th̀ān d̂wy cāk meụ̄xng k̄hxng reā h̄rụ̄x mị̀ k̆ næ̀nxn th̀ān ca t̂xng klạb mā nı lạthṭhi k̄hxng reā k̄heā kl̀āw ẁā mæ̂ẁā phwk reā ca kelīyd k̆tām kranận h̄rụ̄x
Surah Al-Araf, Verse 88
قَدِ ٱفۡتَرَيۡنَا عَلَى ٱللَّهِ كَذِبًا إِنۡ عُدۡنَا فِي مِلَّتِكُم بَعۡدَ إِذۡ نَجَّىٰنَا ٱللَّهُ مِنۡهَاۚ وَمَا يَكُونُ لَنَآ أَن نَّعُودَ فِيهَآ إِلَّآ أَن يَشَآءَ ٱللَّهُ رَبُّنَاۚ وَسِعَ رَبُّنَا كُلَّ شَيۡءٍ عِلۡمًاۚ عَلَى ٱللَّهِ تَوَكَّلۡنَاۚ رَبَّنَا ٱفۡتَحۡ بَيۡنَنَا وَبَيۡنَ قَوۡمِنَا بِٱلۡحَقِّ وَأَنتَ خَيۡرُ ٱلۡفَٰتِحِينَ
“næ̀nxn phwk reā k̆dị̂ xuplokn̒ khwām thĕc h̄ı̂ kæ̀ xạllxḥ̒ h̄āk phwk reā klạb pị nı lạthṭhi k̄hxng phwk th̀ān h̄lạngcāk thī̀ xạllxḥ̒ dị̂ thrng ch̀wy phwk reā h̄ı̂ pĥn cāk lạthṭhi nận mā læ̂w læa mị̀ bạngkhwr kæ̀ phwk reā thī̀ ca klạb pị nı lạthṭhi nận xīk nxk cā kxạllxḥ̒ p̄hū̂ pĕn phracêā k̄hxng phwk reā ca thrng pras̄ngkh̒ thèānận phracêā k̄hxng phwk reā nận thrng mī khwām rū̂ kŵāngk̄hwāng thạ̀w thuks̄ìngthukxỳāng dæ̀ xạllxḥ̒ thèānận thī̀ phwk reā dị̂ mxbh̄māy xô phracêā k̄hxng reā pord chī̂ k̄hā drah̄ẁng phwk reā læa prachāchāti k̄hxng reā d̂wy khwām cring t̄heid læa phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂ thī̀ dī yeī̀ym nı h̄mū̀ p̄hū̂ chī̂k̄hād thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 89
وَقَالَ ٱلۡمَلَأُ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ مِن قَوۡمِهِۦ لَئِنِ ٱتَّبَعۡتُمۡ شُعَيۡبًا إِنَّكُمۡ إِذٗا لَّخَٰسِرُونَ
“læa brrdā bukhkhl chận nả thī̀ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā cāk h̄mū̀ prachāchāti k̄hxng k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā næ̀nxn t̄ĥā h̄āk phwk cêā pt̩ibạti tām chu xạyb̒ læ̂w næ̀nxn phwk th̀ān k̆ pĕn p̄hū̂ k̄hādthun nı thạnthī”
Surah Al-Araf, Verse 90
فَأَخَذَتۡهُمُ ٱلرَّجۡفَةُ فَأَصۡبَحُواْ فِي دَارِهِمۡ جَٰثِمِينَ
“læ̂w khwām h̄ịw xỳāng ræng k̄hxng p̄hæ̀ndin k̆dị̂ khr̀ā phwk k̄heā læ̂w phwk k̄heā k̆ klāy pĕn p̄hū̂ nạ̀ngkhukk̄hèā tāy nı b̂ān k̄hxng phwk k̄heā”
Surah Al-Araf, Verse 91
ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ شُعَيۡبٗا كَأَن لَّمۡ يَغۡنَوۡاْ فِيهَاۚ ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ شُعَيۡبٗا كَانُواْ هُمُ ٱلۡخَٰسِرِينَ
“Brrdā p̄hū̂ thī̀ pt̩i s̄e ṭh chu xạyb̒ prah̄nụ̀ng ẁā phwk k̄heā mị̀ khey xyū̀ nı h̄mū̀b̂ān nận brrdā p̄hū̂ thī̀ pt̩i s̄e ṭh chu xạyb̒ nận phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ k̄hādthun”
Surah Al-Araf, Verse 92
فَتَوَلَّىٰ عَنۡهُمۡ وَقَالَ يَٰقَوۡمِ لَقَدۡ أَبۡلَغۡتُكُمۡ رِسَٰلَٰتِ رَبِّي وَنَصَحۡتُ لَكُمۡۖ فَكَيۡفَ ءَاسَىٰ عَلَىٰ قَوۡمٖ كَٰفِرِينَ
“læ̂w k̄heā k̆ h̄ạn xxk pị cāk phwk k̄heā læa kl̀āw ẁā xô prachāchāti k̄hxng c̄hạn thæ̂cring c̄hạn dị̂ prakāṣ̄ kæ̀ phwk th̀ān læ̂w sụ̀ng brrdā s̄ār h̄æ̀ng phracêā k̄hxng c̄hạn læa c̄hạn k̆dị̂ chī̂cæng næanả kæ̀ phwk th̀ān læ̂w læ̂w c̄hạn ca s̄eīycı t̀x klùm chn thī̀ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā xỳāngrị?”
Surah Al-Araf, Verse 93
وَمَآ أَرۡسَلۡنَا فِي قَرۡيَةٖ مِّن نَّبِيٍّ إِلَّآ أَخَذۡنَآ أَهۡلَهَا بِٱلۡبَأۡسَآءِ وَٱلضَّرَّآءِ لَعَلَّهُمۡ يَضَّرَّعُونَ
“Læa reā midị̂ s̄̀ng nbī khn dı pị nı meụ̄xng h̄nụ̀ng meụ̄xng dı nxkcāk reā dị̂ lngthos̄ʹ chāw meụ̄xng nận d̂wy khwām ræ̂nkhæ̂n læa kār cĕbp̀wy pheụ̄̀x ẁā phwk k̄heā ca dị̂ nxbn̂xm”
Surah Al-Araf, Verse 94
ثُمَّ بَدَّلۡنَا مَكَانَ ٱلسَّيِّئَةِ ٱلۡحَسَنَةَ حَتَّىٰ عَفَواْ وَّقَالُواْ قَدۡ مَسَّ ءَابَآءَنَا ٱلضَّرَّآءُ وَٱلسَّرَّآءُ فَأَخَذۡنَٰهُم بَغۡتَةٗ وَهُمۡ لَا يَشۡعُرُونَ
“p̣hāyh̄lạng reā dị̂ pelī̀yn khwām dī thænthī̀ khwām chạ̀w cnkrathạ̀ng phwk k̄heā mī māk læa phwk k̄heā kl̀āw ẁā thæ̂cring dị̂ pras̄b brrphburus̄ʹ k̄hxng reā mā læ̂w sụ̀ng khwām deụ̄xdr̂xn læa khwām s̄uk̄h s̄bāy læ̂w reā cụng dị̂ lngthos̄ʹ phwk k̄heā doy krathạn h̄ạn k̄hṇa thī̀ phwk k̄heā mị̀rū̂ tạw”
Surah Al-Araf, Verse 95
وَلَوۡ أَنَّ أَهۡلَ ٱلۡقُرَىٰٓ ءَامَنُواْ وَٱتَّقَوۡاْ لَفَتَحۡنَا عَلَيۡهِم بَرَكَٰتٖ مِّنَ ٱلسَّمَآءِ وَٱلۡأَرۡضِ وَلَٰكِن كَذَّبُواْ فَأَخَذۡنَٰهُم بِمَا كَانُواْ يَكۡسِبُونَ
“læa h̄ākẁā chāw meụ̄xng nận dị̂ ṣ̄rạthṭhā kạn læa mī khwām yảkerng læ̂w sịr̂ næ̀nxn reā k̆ peid h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā læ̂w sụ̀ng brrdā khwām pheìmphūn cāk fāk f̂ā læa p̄hæ̀ndin tæ̀thẁā phwk k̄heā pt̩is̄eṭh dạngnận reā cụng dị̂ lngthos̄ʹ phwk k̄heā neụ̄̀xngd̂wy s̄ìng thī̀ phwk k̄heā k̄hwnk̄hwāy wị̂”
Surah Al-Araf, Verse 96
أَفَأَمِنَ أَهۡلُ ٱلۡقُرَىٰٓ أَن يَأۡتِيَهُم بَأۡسُنَا بَيَٰتٗا وَهُمۡ نَآئِمُونَ
“læ̂w chāw meụ̄xng nận plxdp̣hạy kranận h̄rụ̄x? Nı kār thī̀ kār lngthos̄ʹ k̄hxng reā ca māyạng phwk k̄heā nı welā klāngkhụ̄n k̄hṇa thī̀ phwk k̄heā nxn h̄lạb xyū̀”
Surah Al-Araf, Verse 97
أَوَأَمِنَ أَهۡلُ ٱلۡقُرَىٰٓ أَن يَأۡتِيَهُم بَأۡسُنَا ضُحٗى وَهُمۡ يَلۡعَبُونَ
“læa chāw meụ̄xng nận plxdp̣hạy kranận h̄rụ̄x? Nı kār thī̀ kār lngthos̄ʹ k̄hxng reā ca māyạng phwk k̄heā nı welā s̄āy k̄hṇa thī̀ phwk k̄heā kảlạng lèn s̄nuks̄nān kạn xyū̀”
Surah Al-Araf, Verse 98
أَفَأَمِنُواْ مَكۡرَ ٱللَّهِۚ فَلَا يَأۡمَنُ مَكۡرَ ٱللَّهِ إِلَّا ٱلۡقَوۡمُ ٱلۡخَٰسِرُونَ
“læ̂w phwk k̄heā plxdp̣hạy cāk xubāy k̄hx ngxạllxḥ̒ kranận h̄rụ̄x mị̀mī khır mạ̀ncı ẁā ca plxdp̣hạy cāk xubāy k̄hx ngxạllxḥ̒ nxkcāk klùm chn thī̀ k̄hādthun thèānận
Surah Al-Araf, Verse 99
أَوَلَمۡ يَهۡدِ لِلَّذِينَ يَرِثُونَ ٱلۡأَرۡضَ مِنۢ بَعۡدِ أَهۡلِهَآ أَن لَّوۡ نَشَآءُ أَصَبۡنَٰهُم بِذُنُوبِهِمۡۚ وَنَطۡبَعُ عَلَىٰ قُلُوبِهِمۡ فَهُمۡ لَا يَسۡمَعُونَ
“læa k̆ yạng midị̂ pracạks̄ʹ̒ kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ dị̂ rạb p̄hæ̀ndin s̄ụ̄bthxd h̄lạngcāk cêāk̄hxng mạn dxk h̄rụ̄x ẁā h̄āk reā pras̄ngkh̒ læ̂w reā k̆ h̄ı̂ p̣hạy phibạti pras̄b kæ̀ phwk k̄heā læ̂w neụ̄̀xngd̂wy brrdā bāpkrrm k̄hxng phwk k̄heā læa reā ca prathạbtrā bn h̄ạwcı k̄hxng phwk k̄heā læ̂w phwk k̄heā k̆ ca mị̀ dị̂yin
Surah Al-Araf, Verse 100
تِلۡكَ ٱلۡقُرَىٰ نَقُصُّ عَلَيۡكَ مِنۡ أَنۢبَآئِهَاۚ وَلَقَدۡ جَآءَتۡهُمۡ رُسُلُهُم بِٱلۡبَيِّنَٰتِ فَمَا كَانُواْ لِيُؤۡمِنُواْ بِمَا كَذَّبُواْ مِن قَبۡلُۚ كَذَٰلِكَ يَطۡبَعُ ٱللَّهُ عَلَىٰ قُلُوبِ ٱلۡكَٰفِرِينَ
“Brrdā meụ̄xng h̄el̀ā nận h̄la reā kảlạng lèā h̄ı̂ cêā thrāb t̄hụng k̄h̀āwkhrāw k̄hxng mạn læa thæ̂cring nận brrdā r̀x sūl k̄hxng phwk k̄heā dị̂ nả brrdā h̄lạkṭ̄hān xạn chạd cæ̂ng māyạng phwk k̄heā læ̂w tæ̀ læ̂w chı̀ ẁā phwk k̄heā ca ṣ̄rạthṭhā t̀x s̄ìng thī̀ phwk k̄heā pt̩is̄eṭh mā k̀xn k̆ h̄āmị̀ nı thảnxng nận h̄æla xạllxḥ̒ ca thrng prathạbtrā bn h̄ạwcı k̄hxng p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā thậngh̄lāy
Surah Al-Araf, Verse 101
وَمَا وَجَدۡنَا لِأَكۡثَرِهِم مِّنۡ عَهۡدٖۖ وَإِن وَجَدۡنَآ أَكۡثَرَهُمۡ لَفَٰسِقِينَ
“læa reā mị̀ phb ẁā mī s̄ạỵỵā dı«s̄ảh̄rạb s̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā læa næ̀nxn reā dị̂ phb ẁā s̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā nận pĕn p̄hū̂ lameid
Surah Al-Araf, Verse 102
ثُمَّ بَعَثۡنَا مِنۢ بَعۡدِهِم مُّوسَىٰ بِـَٔايَٰتِنَآ إِلَىٰ فِرۡعَوۡنَ وَمَلَإِيْهِۦ فَظَلَمُواْ بِهَاۖ فَٱنظُرۡ كَيۡفَ كَانَ عَٰقِبَةُ ٱلۡمُفۡسِدِينَ
“læ̂w h̄lạngcāk phwk k̄heā reā dị̂ s̄̀ng mū sā phr̂xm d̂wy s̄ạỵỵāṇ t̀āng «k̄hxng reā pị yạng fi rxā wn̒ læa brrdā bukhkhl chận nả k̄hxng k̄heā tæ̀ phwk k̄heā dị̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā t̀x s̄ạỵỵāṇ h̄el̀ā nận dạngnận cêā cng mxng dūt̄heid ẁā bậnplāy k̄hxng brrdā p̄hū̂ k̀x khwām s̄eīyh̄āy nận pĕn xỳāngrị
Surah Al-Araf, Verse 103
وَقَالَ مُوسَىٰ يَٰفِرۡعَوۡنُ إِنِّي رَسُولٞ مِّن رَّبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
“læa mū sā dị̂ kl̀āw ẁā xô fi rxā wn̒! Thæ̂cring c̄hạn khụ̄x thūt thī̀mā cāk phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok
Surah Al-Araf, Verse 104
حَقِيقٌ عَلَىٰٓ أَن لَّآ أَقُولَ عَلَى ٱللَّهِ إِلَّا ٱلۡحَقَّۚ قَدۡ جِئۡتُكُم بِبَيِّنَةٖ مِّن رَّبِّكُمۡ فَأَرۡسِلۡ مَعِيَ بَنِيٓ إِسۡرَـٰٓءِيلَ
“pĕn s̄ìng s̄mkhwr nı kār thī̀ c̄hạn ca mị̀ kl̀āw keī̀yw kạb xạllxḥ̒ nxkcāk khwām cring thèānận thæ̂cring c̄hạn dị̂ nả h̄lạkṭ̄hān cāk phracêā k̄hxng phwk cêā māyạng phwk cêā læ̂w dạngnận cng s̄̀ng wngṣ̄̒wān xis̄ rx xīl pị kạb c̄hạn t̄heid”
Surah Al-Araf, Verse 105
قَالَ إِن كُنتَ جِئۡتَ بِـَٔايَةٖ فَأۡتِ بِهَآ إِن كُنتَ مِنَ ٱلصَّـٰدِقِينَ
“k̄heā kl̀āw ẁā h̄āk th̀ān dị̂ nả h̄lạkṭ̄hān dı «mā k̆ cng nả mạn mā t̄heid h̄āk th̀ān xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ phūd cring”
Surah Al-Araf, Verse 106
فَأَلۡقَىٰ عَصَاهُ فَإِذَا هِيَ ثُعۡبَانٞ مُّبِينٞ
“læ̂w k̄heā dị̂ chạk mụ̄x k̄hxng k̄heā xxk læ̂w thạndı mạn k̆ khụ̄x ngū chạd «
Surah Al-Araf, Verse 107
وَنَزَعَ يَدَهُۥ فَإِذَا هِيَ بَيۡضَآءُ لِلنَّـٰظِرِينَ
“læa k̄heā dị̂ chạk mụ̄x k̄hxng k̄heā xxk læ̂w thạn mạn k̆ k̄hāw kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ mxng dū kạn”
Surah Al-Araf, Verse 108
قَالَ ٱلۡمَلَأُ مِن قَوۡمِ فِرۡعَوۡنَ إِنَّ هَٰذَا لَسَٰحِرٌ عَلِيمٞ
“brrdā bukhkhl chận nả cāk prachā chā ti k̄hxng fir xeā wn̒ dị̂ kl̀āw ẁā thæ̂cring p̄hū̂ nī̂ khụ̄x māyākl thī̀ rxb rū̂”
Surah Al-Araf, Verse 109
يُرِيدُ أَن يُخۡرِجَكُم مِّنۡ أَرۡضِكُمۡۖ فَمَاذَا تَأۡمُرُونَ
“k̄heā t̂xngkār thī̀ ca k̄hạb lị̀ phwk th̀ān xxk cāk p̄hæ̀ndin k̄hxng phwk th̀ān dạngnận phk w th̀ān ca chı̂ h̄ı̂ thả s̄ìng dı”
Surah Al-Araf, Verse 110
قَالُوٓاْ أَرۡجِهۡ وَأَخَاهُ وَأَرۡسِلۡ فِي ٱلۡمَدَآئِنِ حَٰشِرِينَ
“phwk k̄heā kl̀āw ẁā cng prawing k̄heā læa phī̀ chāy k̄hxng k̄heā wị̂ k̀xn læa cng s̄̀ng khn pị rwbrwm nı meụ̄xng t̀āng«
Surah Al-Araf, Verse 111
يَأۡتُوكَ بِكُلِّ سَٰحِرٍ عَلِيمٖ
“phwk k̄heā k̆ ca nả māyạng th̀ān sụ̀ng nạk māyākl thuk khn thī̀ rxbrū̂”
Surah Al-Araf, Verse 112
وَجَآءَ ٱلسَّحَرَةُ فِرۡعَوۡنَ قَالُوٓاْ إِنَّ لَنَا لَأَجۡرًا إِن كُنَّا نَحۡنُ ٱلۡغَٰلِبِينَ
“læa brrdā nạk māyākl k̆dị̂ mā yạng fi rxā wn̒ doy kl̀āw ẁā næ̀nxn phwk reā ca t̂xng dị̂ rāngwạl t̄ĥā phwk reā pĕn p̄hū̂ chna”
Surah Al-Araf, Verse 113
قَالَ نَعَمۡ وَإِنَّكُمۡ لَمِنَ ٱلۡمُقَرَّبِينَ
“K̄heā kl̀āw ẁā chı̀ læ̂w læa thæ̂cring phwk th̀ān nận ca dị̂ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ kıl̂ chid”
Surah Al-Araf, Verse 114
قَالُواْ يَٰمُوسَىٰٓ إِمَّآ أَن تُلۡقِيَ وَإِمَّآ أَن نَّكُونَ نَحۡنُ ٱلۡمُلۡقِينَ
“phwk k̄heā kl̀āw ẁā xô mū sā! Th̀ān ca yon k̀xn h̄rụ̄x ẁā phwk reā ca pĕn p̄hū̂ yon k̀xn”
Surah Al-Araf, Verse 115
قَالَ أَلۡقُواْۖ فَلَمَّآ أَلۡقَوۡاْ سَحَرُوٓاْ أَعۡيُنَ ٱلنَّاسِ وَٱسۡتَرۡهَبُوهُمۡ وَجَآءُو بِسِحۡرٍ عَظِيمٖ
“k̄heā kl̀āw ẁā phwk th̀ān cng yon k̀xn t̄heid khrận meụ̄̀x phwk k̄heā dị̂ yon xxk pị phwk k̄heā k̆ lwngtā prachāchn læa thảh̄ı̂ phwk k̄heā klạw læa phwk k̄heā nận dị̂ nả mā sụ̀ng māyākl xạn h̄ıỵ̀ h̄lwng”
Surah Al-Araf, Verse 116
۞وَأَوۡحَيۡنَآ إِلَىٰ مُوسَىٰٓ أَنۡ أَلۡقِ عَصَاكَۖ فَإِذَا هِيَ تَلۡقَفُ مَا يَأۡفِكُونَ
“læ reā dị̂ mī xo ngkār kæ̀ mū sā ẁā cng yon mị̂thêā k̄hxng cêā læ̂w thạndı mạn k̆ klụ̄n s̄ìng thī̀ phwk k̄heā lwngtā wị̂
Surah Al-Araf, Verse 117
فَوَقَعَ ٱلۡحَقُّ وَبَطَلَ مَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ
“læa khwām cring k̆dị̂ keid k̄hụ̂n læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā krathả kạn k̄hụ̂n k̆ tk pị”
Surah Al-Araf, Verse 118
فَغُلِبُواْ هُنَالِكَ وَٱنقَلَبُواْ صَٰغِرِينَ
“læ̂w thī̀ nòn h̄æla phwk k̄heā k̆dị̂ rạb khwām ph̀āy phæ̂ læa klāy pĕn p̄hū̂ t̀ảt̂xy”
Surah Al-Araf, Verse 119
وَأُلۡقِيَ ٱلسَّحَرَةُ سَٰجِدِينَ
“læa brrdā nạk māyākl k̆ t̄hūk thảh̄ı̂ l̂m tạw lng krāb” (doy khwām cring)
Surah Al-Araf, Verse 120
قَالُوٓاْ ءَامَنَّا بِرَبِّ ٱلۡعَٰلَمِينَ
“doy kl̀āw ẁā phwk reā dị̂ ṣ̄rạthṭhā læ̂w t̀x phracêā h̄æ̀ng s̄ākl lok”
Surah Al-Araf, Verse 121
رَبِّ مُوسَىٰ وَهَٰرُونَ
“khụ̄x phracêā k̄hx ngmū sā læa ḥā rūn”
Surah Al-Araf, Verse 122
قَالَ فِرۡعَوۡنُ ءَامَنتُم بِهِۦ قَبۡلَ أَنۡ ءَاذَنَ لَكُمۡۖ إِنَّ هَٰذَا لَمَكۡرٞ مَّكَرۡتُمُوهُ فِي ٱلۡمَدِينَةِ لِتُخۡرِجُواْ مِنۡهَآ أَهۡلَهَاۖ فَسَوۡفَ تَعۡلَمُونَ
“fir xeā wn̒ kl̀āw ẁā phwk th̀ān ṣ̄rạthṭhā t̀x k̄heā k̀xn thī̀ k̄ĥā ca xnumạti kæ̀ phwk th̀ān kranận h̄rụ̄x? Thæ̂cring nī̂ khụ̄x xubāy h̄nụ̀ng thī̀ phwk th̀ān dị̂ wāngp̄hæn mạn wị̂ nı meụ̄xng pheụ̄̀x thī̀ ca k̄hạb lị̀ chāw meụ̄xng h̄ı̂ xxk pị cāk meụ̄xng s̄eīy læ̂w phwk th̀ān ca dị̂ rū̂ ”
Surah Al-Araf, Verse 123
لَأُقَطِّعَنَّ أَيۡدِيَكُمۡ وَأَرۡجُلَكُم مِّنۡ خِلَٰفٖ ثُمَّ لَأُصَلِّبَنَّكُمۡ أَجۡمَعِينَ
“k̄ĥā s̄ābān ẁā k̄ĥā ca tạd mụ̄x k̄hxng th̀ān læa tĥā k̄hxng phwk th̀ān doy s̄lạb k̄ĥāng kạn læ̂w k̄ĥā ca trụng phwk th̀ān thậngh̄md wị̂ (thī̀ lả t̂x nxi nth p̄hālạ m)
Surah Al-Araf, Verse 124
قَالُوٓاْ إِنَّآ إِلَىٰ رَبِّنَا مُنقَلِبُونَ
(“phwk k̄heā kl̀āw ẁā) thæ̂cring phwk reā ca pĕn p̄hū̂ klạb pị yạng phracêā k̄hxng reā”
Surah Al-Araf, Verse 125
وَمَا تَنقِمُ مِنَّآ إِلَّآ أَنۡ ءَامَنَّا بِـَٔايَٰتِ رَبِّنَا لَمَّا جَآءَتۡنَاۚ رَبَّنَآ أَفۡرِغۡ عَلَيۡنَا صَبۡرٗا وَتَوَفَّنَا مُسۡلِمِينَ
“læa th̀ān ca mị̀ kæ̂khæ̂n reā nxkcāk ẁā reā ṣ̄rạthṭhā t̀x brrdā s̄ạỵỵāṇ h̄æ̀ng phracêā k̄hxng reā thèānận meụ̄̀x mạn dị̂ māyạng reā xô phracêā k̄hxng reā pord the khwām xdthn lng māb nph wk reā d̂wy t̄heid læa pord thrng h̄ı̂ phwk reā tāy nı ṭ̄hāna p̄hū̂ s̄wāmip̣hạkdi̒ d̂wy”
Surah Al-Araf, Verse 126
وَقَالَ ٱلۡمَلَأُ مِن قَوۡمِ فِرۡعَوۡنَ أَتَذَرُ مُوسَىٰ وَقَوۡمَهُۥ لِيُفۡسِدُواْ فِي ٱلۡأَرۡضِ وَيَذَرَكَ وَءَالِهَتَكَۚ قَالَ سَنُقَتِّلُ أَبۡنَآءَهُمۡ وَنَسۡتَحۡيِۦ نِسَآءَهُمۡ وَإِنَّا فَوۡقَهُمۡ قَٰهِرُونَ
“Læa brrdā bukhkhl chận nả cāk prachā chā ti k̄hxng fi rxā wn̒ dị̂ kl̀āw ẁā th̀ān ca pl̀xy mū sā læa phwkpĥxng k̄hxng k̄heā wị̂ pheụ̄̀x k̀x khwām s̄eīyh̄āy nı p̄hæ̀ndin læa laley th̀ān læa brrdā thī̀ kheārph s̄ạkkāra k̄hxng th̀ān kranận h̄rụ̄x? K̄heā kl̀āw ẁā reā ca ḳh̀ā brrdā lūkchāy k̄hxng phwk k̄heā læa wị̂ chīwit brrdā h̄ỵing k̄hxng phwk k̄heā læa thæ̂cring reā pĕn p̄hū̂ mī kảlạng xảnāc h̄enụ̄x phwk k̄heā”
Surah Al-Araf, Verse 127
قَالَ مُوسَىٰ لِقَوۡمِهِ ٱسۡتَعِينُواْ بِٱللَّهِ وَٱصۡبِرُوٓاْۖ إِنَّ ٱلۡأَرۡضَ لِلَّهِ يُورِثُهَا مَن يَشَآءُ مِنۡ عِبَادِهِۦۖ وَٱلۡعَٰقِبَةُ لِلۡمُتَّقِينَ
“mū sā dị̂ kl̀āw kæ̀ phwkpĥxng k̄hxng k̄heā ẁā cng k̄hx khwām ch̀wy h̄e lụ̄x t̀x xạllxḥ̒ t̄heid læa cng xdthn d̂wy thæ̂cring p̄hæ̀ndin nận pĕn s̄ithṭhi k̄hx ngxạllxḥ̒ sụ̀ng phraxngkh̒ ca thrng h̄ı̂ mạn s̄ụ̄bthxd kæ̀ p̄hū̂ thī̀ phraxngkh̒ thrng pras̄ngkh̒ cāk pwng b̀āw k̄hxng phraxngkh̒ læa bậnplāy nận ỳxm pĕn k̄hxng p̄hū̂ yảkerng thậngh̄lāy
Surah Al-Araf, Verse 128
قَالُوٓاْ أُوذِينَا مِن قَبۡلِ أَن تَأۡتِيَنَا وَمِنۢ بَعۡدِ مَا جِئۡتَنَاۚ قَالَ عَسَىٰ رَبُّكُمۡ أَن يُهۡلِكَ عَدُوَّكُمۡ وَيَسۡتَخۡلِفَكُمۡ فِي ٱلۡأَرۡضِ فَيَنظُرَ كَيۡفَ تَعۡمَلُونَ
“phwk k̄heā kl̀āw ẁā phwk reā dị̂ rạb kār thāruṇ thậng k̀xn cāk thī̀ th̀ā ca māyạng phwk reā læa h̄lạngcāk thī̀ th̀ā dị̂ māyạng reā k̄heā kl̀āw ẁā h̄wạng ẁā phracêā k̄hxng phwk th̀ān ca thrng thảlāy ṣ̄ạtrū k̄hxng phwk th̀ā læa ca thrng h̄ı̂ phwk th̀ā s̄ụ̄b ch̀wng thæn nı p̄hæ̀ndin læ̂w phraxngkh̒ ca thrng dū ẁā phwk th̀ān ca thả xỳāngrị
Surah Al-Araf, Verse 129
وَلَقَدۡ أَخَذۡنَآ ءَالَ فِرۡعَوۡنَ بِٱلسِّنِينَ وَنَقۡصٖ مِّنَ ٱلثَّمَرَٰتِ لَعَلَّهُمۡ يَذَّكَّرُونَ
“læa næ̀nxn reā dị̂ lngthos̄ʹ wngṣ̄̒ wā nk̄h xng fi rxā wn̒ d̂wy khwām h̄æ̂nglæ̂ng læa k̄hādkhæln p̄hl mị̂ t̀āng«pheụ̄̀x ẁā phwk k̄heā ca dị̂ rảlụk”
Surah Al-Araf, Verse 130
فَإِذَا جَآءَتۡهُمُ ٱلۡحَسَنَةُ قَالُواْ لَنَا هَٰذِهِۦۖ وَإِن تُصِبۡهُمۡ سَيِّئَةٞ يَطَّيَّرُواْ بِمُوسَىٰ وَمَن مَّعَهُۥٓۗ أَلَآ إِنَّمَا طَـٰٓئِرُهُمۡ عِندَ ٱللَّهِ وَلَٰكِنَّ أَكۡثَرَهُمۡ لَا يَعۡلَمُونَ
“khrận meụ̄̀x khwām dī dị̂ māyạng phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā nī̂ khụ̄x s̄i tha k̄hxng reā læa h̄āk khwām chạ̀w dı «pras̄b kæ̀ phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ t̄hụ̄x xeā nbīmū sā pĕn lāng r̂āy læa p̄hū̂ thī̀ r̀wm xyū̀ kạb k̄heā d̂wy phụng rū̂ t̄heid ẁāthī̀ cring lāng r̂āy k̄hxng phwk k̄heā nận xyū̀ thī̀ xạllxḥ̒ t̀āngh̄āk tæ̀thẁā s̄̀wn māk k̄hxng phwk k̄heā mị̀rū̂”
Surah Al-Araf, Verse 131
وَقَالُواْ مَهۡمَا تَأۡتِنَا بِهِۦ مِنۡ ءَايَةٖ لِّتَسۡحَرَنَا بِهَا فَمَا نَحۡنُ لَكَ بِمُؤۡمِنِينَ
“læa phwk k̄heā kl̀āw ẁā th̀ān ca nả s̄ạỵỵāṇ h̄nụ̀ng s̄ạỵỵāṇ dı māyạng phwk reā xỳāngrị k̆tām pheụ̄̀x thī̀ ca lwng reā h̄ı̂ h̄lng cheụ̄̀x t̀x s̄ạỵỵāṇ nận reā k̆ ca mị̀ pĕn p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā t̀x th̀ān”
Surah Al-Araf, Verse 132
فَأَرۡسَلۡنَا عَلَيۡهِمُ ٱلطُّوفَانَ وَٱلۡجَرَادَ وَٱلۡقُمَّلَ وَٱلضَّفَادِعَ وَٱلدَّمَ ءَايَٰتٖ مُّفَصَّلَٰتٖ فَٱسۡتَكۡبَرُواْ وَكَانُواْ قَوۡمٗا مُّجۡرِمِينَ
“læ̂w reā dị̂ s̄̀ng n̂ả th̀wm læa tạ́ktæn læa h̄eā læa kb læa leụ̄xd mā pĕn s̄ạỵỵāṇ xạn chạdcen kæ̀ phwk k̄heā tæ̀ læ̂w phwk k̄heā k̆ s̄ædng xoh̄ạng læa dị̂ klāy pĕnk lùm chn thī̀ krathảkhwāmp̄hid”
Surah Al-Araf, Verse 133
وَلَمَّا وَقَعَ عَلَيۡهِمُ ٱلرِّجۡزُ قَالُواْ يَٰمُوسَى ٱدۡعُ لَنَا رَبَّكَ بِمَا عَهِدَ عِندَكَۖ لَئِن كَشَفۡتَ عَنَّا ٱلرِّجۡزَ لَنُؤۡمِنَنَّ لَكَ وَلَنُرۡسِلَنَّ مَعَكَ بَنِيٓ إِسۡرَـٰٓءِيلَ
“Læa meụ̄̀x mī kār lngthos̄ʹ keid k̄hụ̂n kæ̀ phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā xô mū sā! Cng k̄hx t̀x phracêā k̄hxng th̀ān h̄ı̂ kæ̀ reā tām thī̀ phraxngkh̒ dị̂ s̄ạỵỵā wị̂ thī̀ th̀ān t̄heid t̄ĥā h̄āk th̀ān dị̂ pldpelụ̄̂xng kār lngthos̄ʹ nận h̄ı̂ pĥn cāk reā læ̂w næ̀nxn reā ca ṣ̄rạthṭhā t̀x th̀ān læa næ̀nxn reā ca s̄̀ng wngṣ̄̒wān xiṣ̄r xxīl pị kạb th̀ān”
Surah Al-Araf, Verse 134
فَلَمَّا كَشَفۡنَا عَنۡهُمُ ٱلرِّجۡزَ إِلَىٰٓ أَجَلٍ هُم بَٰلِغُوهُ إِذَا هُمۡ يَنكُثُونَ
“khrận meụ̄̀x reā dị̂ pldpelụ̄̂xng kār lngthos̄ʹ nận h̄ı̂ pĥn cāk phwk k̄heā pị yạng kảh̄nd h̄nụ̀ng sụ̀ng phwk k̄heā t̄hụng kảh̄nd pị læ̂w thạndı phwk k̄heā k̆ p̄hid s̄ạỵỵā”
Surah Al-Araf, Verse 135
فَٱنتَقَمۡنَا مِنۡهُمۡ فَأَغۡرَقۡنَٰهُمۡ فِي ٱلۡيَمِّ بِأَنَّهُمۡ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا وَكَانُواْ عَنۡهَا غَٰفِلِينَ
“læ̂w reā k̆dị̂ lngthos̄ʹ phwk k̄heā doy h̄ı̂ phwk k̄heā cm nı thale neụ̄̀xngd̂wy phwk k̄heā dị̂ pt̩is̄eṭh s̄ạỵỵāṇ t̀āng«k̄hxng reā læa phwk k̄heā cụng dị̂ klāy pĕn thī̀ mị̀ s̄ı̀cı t̀x s̄ạỵỵāṇ t̀āng«h̄el̀ā nận”
Surah Al-Araf, Verse 136
وَأَوۡرَثۡنَا ٱلۡقَوۡمَ ٱلَّذِينَ كَانُواْ يُسۡتَضۡعَفُونَ مَشَٰرِقَ ٱلۡأَرۡضِ وَمَغَٰرِبَهَا ٱلَّتِي بَٰرَكۡنَا فِيهَاۖ وَتَمَّتۡ كَلِمَتُ رَبِّكَ ٱلۡحُسۡنَىٰ عَلَىٰ بَنِيٓ إِسۡرَـٰٓءِيلَ بِمَا صَبَرُواْۖ وَدَمَّرۡنَا مَا كَانَ يَصۡنَعُ فِرۡعَوۡنُ وَقَوۡمُهُۥ وَمَا كَانُواْ يَعۡرِشُونَ
“læa reā dị̂ h̄ı̂ pĕn mrdk kæ̀ klùm chn thī̀ t̄hūk nạb ẁā x̀xnxæ sụ̀ng brrdā thiṣ̄ tawạnxxk k̄hxng p̄hæ̀ndin læa brrdā thiṣ̄ tawạntk k̄hxng mạn xạnpĕn p̄hæ̀ndin thī̀ reā dị̂ h̄ı̂ mī khwām cảreiỵ nı nận læa t̄ĥxykhả h̄æ̀ng phracêā k̄hxng cêā xạn s̄wyngām yìng nận khrbt̄ĥwn læ̂w kæ̀ wngṣ̄̒wān xis̄ rx xīl neụ̄̀xngcāk kār thī̀ phwk k̄heā mī khwām xdthn læa reā dị̂ thảlāy s̄ìng thī̀ fi rxā wn̒ læa phwkpĥxng k̄hxng k̄heā dị̂ thả wị̂ læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā dị̂ k̀xs̄r̂āng wị̂”
Surah Al-Araf, Verse 137
وَجَٰوَزۡنَا بِبَنِيٓ إِسۡرَـٰٓءِيلَ ٱلۡبَحۡرَ فَأَتَوۡاْ عَلَىٰ قَوۡمٖ يَعۡكُفُونَ عَلَىٰٓ أَصۡنَامٖ لَّهُمۡۚ قَالُواْ يَٰمُوسَى ٱجۡعَل لَّنَآ إِلَٰهٗا كَمَا لَهُمۡ ءَالِهَةٞۚ قَالَ إِنَّكُمۡ قَوۡمٞ تَجۡهَلُونَ
“læa reā dị̂ h̄ı̂ wngṣ̄̒wān xis̄ rx xīl k̄ĥām thale pị dị̂ læ̂w phwk k̄heā k̆ māyạng klùm chn h̄nụ̀ng sụ̀ng kảlạng pracả xyū̀ thī̀ brrdā cew̆d k̄hxng phwk k̄heā phwk k̄heā dị̂ kl̀āw k̄hụ̂n ẁā xô mū sā!Cng h̄ı̂ mī k̄hụ̂n kæ̀ phwk reā d̂wy t̄heid s̄ìng sụ̀ng pĕn thī̀ kheārph s̄ạkkāra s̄ạk xngkh̒ h̄nụ̀ng chèn deīyw kạb thī̀ phwk k̄heā mī s̄ìng thī̀ pĕn thī̀ kheārph s̄ạkkāra h̄lāy xngkh̒ k̄heā kl̀āw ẁā thæ̂cring phwk th̀ān pĕn phwk thī̀ c̄hod k̄helā”
Surah Al-Araf, Verse 138
إِنَّ هَـٰٓؤُلَآءِ مُتَبَّرٞ مَّا هُمۡ فِيهِ وَبَٰطِلٞ مَّا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ
“thæ̂cring chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla s̄ìng thī̀ phwk k̄heā kheārph s̄ạkkāra kạn xyū̀ nận ca t̄hūk thảlāy læa s̄ìng thī̀ phwk k̄heā khey krathả kạn mā k̆ rị̂ p̄hl”
Surah Al-Araf, Verse 139
قَالَ أَغَيۡرَ ٱللَّهِ أَبۡغِيكُمۡ إِلَٰهٗا وَهُوَ فَضَّلَكُمۡ عَلَى ٱلۡعَٰلَمِينَ
“k̄heā kl̀āw ẁā xụ̄̀n cā kxạllxḥ̒ kranận h̄rụ̄x thī̀ c̄hạn ca s̄æwngh̄ā s̄ìng thī̀ kheārph s̄ạkkāra h̄ı̂ kæ̀ phwk th̀ān thậng«thī̀ phraxngkh̒ dị̂ thrng theid phwk th̀ān h̄enụ̄x prachāchāti thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 140
وَإِذۡ أَنجَيۡنَٰكُم مِّنۡ ءَالِ فِرۡعَوۡنَ يَسُومُونَكُمۡ سُوٓءَ ٱلۡعَذَابِ يُقَتِّلُونَ أَبۡنَآءَكُمۡ وَيَسۡتَحۡيُونَ نِسَآءَكُمۡۚ وَفِي ذَٰلِكُم بَلَآءٞ مِّن رَّبِّكُمۡ عَظِيمٞ
“Læa ca rảlụk k̄hṇa thī̀ reā dị̂ ch̀wy phwk cêā h̄ı̂ pĥn cāk phwkpĥxng k̄hxng fi rxā wn̒ddy thī̀ phwk k̄heā bạngkhạb k̄hū̀k̄hĕỵ phwk cêā sụ̀ng kār thrmān xạn r̂āyræng phwk k̄heā ḳh̀ā brrdā lūkp̄hū̂chāy k̄hxng phwk cêā læa wị̂ chīwit brrdā lūkp̄hū̂h̄ỵing k̄hxng phwk cêā læa nı reụ̄̀xng nận khụ̄x kār thds̄xb xạn s̄ảkhạỵ cāk ra cêāk̄hxng phwk cêā”
Surah Al-Araf, Verse 141
۞وَوَٰعَدۡنَا مُوسَىٰ ثَلَٰثِينَ لَيۡلَةٗ وَأَتۡمَمۡنَٰهَا بِعَشۡرٖ فَتَمَّ مِيقَٰتُ رَبِّهِۦٓ أَرۡبَعِينَ لَيۡلَةٗۚ وَقَالَ مُوسَىٰ لِأَخِيهِ هَٰرُونَ ٱخۡلُفۡنِي فِي قَوۡمِي وَأَصۡلِحۡ وَلَا تَتَّبِعۡ سَبِيلَ ٱلۡمُفۡسِدِينَ
“læa reā dị̂ s̄ạỵỵā kæ̀ mū sā s̄āms̄ib khụ̄n læ reā dị̂ h̄ı̂ mạn khrb xīk s̄ib dạngnận kảh̄nd welā h̄æ̀ng phracêā k̄hxng reā cụng khrb s̄ī̀ s̄ib khụ̄n læa mū sā dị̂ kl̀āw kæ̀ ḥā rū nphī̀ chāy k̄hxng k̄heā ẁā cng thả h̄n̂āthī̀ thæn c̄hạn nı h̄mū̀ chn k̄hxng c̄hạn læa cng prạbprung kæ̂k̄hị læa cng xỳā pt̩ibạti tām thāng k̄hxng p̄hū̂ k̀x khwām s̄eīyh̄āy”
Surah Al-Araf, Verse 142
وَلَمَّا جَآءَ مُوسَىٰ لِمِيقَٰتِنَا وَكَلَّمَهُۥ رَبُّهُۥ قَالَ رَبِّ أَرِنِيٓ أَنظُرۡ إِلَيۡكَۚ قَالَ لَن تَرَىٰنِي وَلَٰكِنِ ٱنظُرۡ إِلَى ٱلۡجَبَلِ فَإِنِ ٱسۡتَقَرَّ مَكَانَهُۥ فَسَوۡفَ تَرَىٰنِيۚ فَلَمَّا تَجَلَّىٰ رَبُّهُۥ لِلۡجَبَلِ جَعَلَهُۥ دَكّٗا وَخَرَّ مُوسَىٰ صَعِقٗاۚ فَلَمَّآ أَفَاقَ قَالَ سُبۡحَٰنَكَ تُبۡتُ إِلَيۡكَ وَأَنَا۠ أَوَّلُ ٱلۡمُؤۡمِنِينَ
“læa meụ̄̀x mū sā dị̂ mā tām kảh̄nd welā k̄hxng reā læa phracêā k̄hxng k̄heā dị̂ trạs̄ kæ̀ k̄heā k̄heā dị̂ kl̀āw k̄hụ̂n ẁā xô phracêā k̄hxng k̄ĥā phraxngkh̒ pord h̄ı̂ k̄ĥā phraxngkh̒ h̄ĕn d̂wy t̄heid doythī̀ k̄ĥā phraxngkh̒ ca dị̂ mxng dū phraxngkh̒ phraxngkh̒ trạs̄ ẁā cêā ca h̄ĕn k̄ĥā mị̀ dị̂ pĕnxạnk̄hād tæ̀thẁā cêā cng mxng dū p̣hūk̄heā nận t̄heid t̄ĥā h̄āk mạn mạ̀n xyū̀ ṇ thī̀ k̄hxng mạn cêā k̆ ca h̄ĕn k̄ĥā khrận meụ̄̀x phracêā k̄hxng k̄heā dị̂ pracạks̄ʹ̒ thī̀ p̣hūk̄heā nận k̆ thảh̄ı̂ mạn thlāy tạw lng xỳāng rābreīyb læa mū sā k̆ l̂m lng nı s̄p̣hāph h̄md s̄ti khrận meụ̄̀x k̄heā fụ̄̂n k̄hụ̂n k̄heā k̆ kl̀āw ẁā mh̄ā bris̄uthṭhi̒ phraxngkh̒ th̀ān k̄ĥā phraxngkh̒ k̄hx lukæ̀thos̄ʹ t̀x phraxngkh̒ læa k̄ĥā phraxngkh̒ nận khụ̄x khn ræk nı h̄mū̀ p̄hū̂ ṣ̄rạthṭhā thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 143
قَالَ يَٰمُوسَىٰٓ إِنِّي ٱصۡطَفَيۡتُكَ عَلَى ٱلنَّاسِ بِرِسَٰلَٰتِي وَبِكَلَٰمِي فَخُذۡ مَآ ءَاتَيۡتُكَ وَكُن مِّنَ ٱلشَّـٰكِرِينَ
“phraxngkh̒ trạs̄ ẁā xô mū sā! Thæ̂cring k̄ĥā dị̂ leụ̄xk cêā h̄ı̂ h̄enụ̄x kẁā mnus̄ʹy̒ thậngh̄lāy neụ̄̀xngd̂wy brrdā s̄ār k̄hxng k̄ĥā læa d̂wy t̄ĥxykhả k̄hxng k̄heā dạngnận cng yụdt̄hụ̄x s̄ìng thī̀ k̄ĥā dị̂ h̄ı̂ kæ̀ cêā læa cng xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ k̄hxbkhuṇ”
Surah Al-Araf, Verse 144
وَكَتَبۡنَا لَهُۥ فِي ٱلۡأَلۡوَاحِ مِن كُلِّ شَيۡءٖ مَّوۡعِظَةٗ وَتَفۡصِيلٗا لِّكُلِّ شَيۡءٖ فَخُذۡهَا بِقُوَّةٖ وَأۡمُرۡ قَوۡمَكَ يَأۡخُذُواْ بِأَحۡسَنِهَاۚ سَأُوْرِيكُمۡ دَارَ ٱلۡفَٰسِقِينَ
“læa reā dị̂ bạnthụk khả tạkteụ̄xn cāk thuk s̄ìng læa kār cækcæng nı thuk xỳāng wị̂ h̄ı̂ kæ̀ k̄heā nı brrdā p̄hæ̀n cārụk dạngnận cêā cng yụdt̄hụ̄x mạn wị̂ d̂wy khwām k̄hêmk̄hæ̆ng læa cng chı̂ phwkpĥxng k̄hxng cêā t̄heid phwk k̄heā k̆ ca yụdt̄hụ̄x s̄ìng thī̀ dī thī̀s̄ud k̄hxng mạn k̄ĥā ca h̄ı̂ phwk cêā dị̂ h̄ĕn thī̀ xyū̀ k̄hxng p̄hū̂ lameid thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 145
سَأَصۡرِفُ عَنۡ ءَايَٰتِيَ ٱلَّذِينَ يَتَكَبَّرُونَ فِي ٱلۡأَرۡضِ بِغَيۡرِ ٱلۡحَقِّ وَإِن يَرَوۡاْ كُلَّ ءَايَةٖ لَّا يُؤۡمِنُواْ بِهَا وَإِن يَرَوۡاْ سَبِيلَ ٱلرُّشۡدِ لَا يَتَّخِذُوهُ سَبِيلٗا وَإِن يَرَوۡاْ سَبِيلَ ٱلۡغَيِّ يَتَّخِذُوهُ سَبِيلٗاۚ ذَٰلِكَ بِأَنَّهُمۡ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا وَكَانُواْ عَنۡهَا غَٰفِلِينَ
“K̄ĥā ca h̄ạnh̄e xxk cāk brrdā xongkār k̄hxng k̄ĥā sụ̀ng brrdā p̄hū̂ thī̀ ya s̄o nı p̄hæ̀ndin doy mị̀ bạngkhwr læa mæ̂ẁā phwk k̄heā ca dị̂ h̄ĕn s̄ạỵỵāṇ thuk xỳāng phwk k̄heā k̆ ca mị̀ ṣ̄rạthṭhā t̀x s̄ạỵỵāṇ nận læa h̄āk phwk k̄heā h̄ĕn thāng h̄æ̀ng khwām t̄hūk t̂xng phwk k̄heā k̆ ca mị̀ t̄hụ̄x mạn pĕn thāng læa h̄āk phwk k̄heā h̄ĕn thāng h̄æ̀ng khwām p̄hid phwk k̄heā k̆ yụdt̄hụ̄x mạn pĕn thāng nạ̀n k̆ pherāaẁā phwk k̄heā pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng reā læa phwk k̄heā cụng dị̂ pĕn p̄hū̂ laley xongkār h̄el̀ā nận”
Surah Al-Araf, Verse 146
وَٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا وَلِقَآءِ ٱلۡأٓخِرَةِ حَبِطَتۡ أَعۡمَٰلُهُمۡۚ هَلۡ يُجۡزَوۡنَ إِلَّا مَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ
“læa brrdā p̄hū̂ thī̀ pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng reā læa kār phb kạb prlok nận brrdā kār ngān k̄hxng phwk k̄heā ỳxm rị̂ p̄hl phwk k̄heā ca mị̀ t̄hūk txbthæn nxkcāk s̄ìng thī̀ phwk k̄heā krathả thèānận”
Surah Al-Araf, Verse 147
وَٱتَّخَذَ قَوۡمُ مُوسَىٰ مِنۢ بَعۡدِهِۦ مِنۡ حُلِيِّهِمۡ عِجۡلٗا جَسَدٗا لَّهُۥ خُوَارٌۚ أَلَمۡ يَرَوۡاْ أَنَّهُۥ لَا يُكَلِّمُهُمۡ وَلَا يَهۡدِيهِمۡ سَبِيلًاۘ ٱتَّخَذُوهُ وَكَانُواْ ظَٰلِمِينَ
“læa phwkpĥxng k̄hx ngmū sā dị̂ yụdt̄hụ̄x lūkwạw thī̀ pĕn rūpr̀āng sụ̀ng thả mā cāk kherụ̄̀xngpradạb k̄hxng phwk k̄heā h̄lạngcāk k̄heā sụ̀ng luk wạw nận mīs̄eīyng r̂xng phwk k̄heā midị̂ h̄ĕn dxk h̄rụ̄x ẁā thæ̂cring mạn phūd kạb phwk k̄heā mị̀ dị̂ læa mạn k̆ næanả thāng dı thāng h̄nụ̀ng h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā mị̀ dị̂ d̂wy? Phwk k̄heā dị̂ yụdt̄hụ̄x lūkwạw nận læa phwk k̄heā cụng dị̂ klāy pĕn p̄hū̂ xṭhrrm”
Surah Al-Araf, Verse 148
وَلَمَّا سُقِطَ فِيٓ أَيۡدِيهِمۡ وَرَأَوۡاْ أَنَّهُمۡ قَدۡ ضَلُّواْ قَالُواْ لَئِن لَّمۡ يَرۡحَمۡنَا رَبُّنَا وَيَغۡفِرۡ لَنَا لَنَكُونَنَّ مِنَ ٱلۡخَٰسِرِينَ
“læa meụ̄̀x dị̂ t̄hūk tklng nı meụ̄xng k̄hxng phwk k̄heā læa phwk k̄heā dị̂ h̄ĕn ẁā phwk k̄heā dị̂ h̄lng p̄hid pị læ̂w phwk k̄heā cụng kl̀āw ẁā næ̀nxn t̄ĥā h̄āk phracêā k̄hxng reā midị̂ xĕndū mettā kæ̀ reā læa midị̂ xp̣hạythos̄ʹ h̄ı̂ kæ̀ reā læ̂w næ̀nxn phwk reā k̆ ca t̂xng xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ k̄hādthun”
Surah Al-Araf, Verse 149
وَلَمَّا رَجَعَ مُوسَىٰٓ إِلَىٰ قَوۡمِهِۦ غَضۡبَٰنَ أَسِفٗا قَالَ بِئۡسَمَا خَلَفۡتُمُونِي مِنۢ بَعۡدِيٓۖ أَعَجِلۡتُمۡ أَمۡرَ رَبِّكُمۡۖ وَأَلۡقَى ٱلۡأَلۡوَاحَ وَأَخَذَ بِرَأۡسِ أَخِيهِ يَجُرُّهُۥٓ إِلَيۡهِۚ قَالَ ٱبۡنَ أُمَّ إِنَّ ٱلۡقَوۡمَ ٱسۡتَضۡعَفُونِي وَكَادُواْ يَقۡتُلُونَنِي فَلَا تُشۡمِتۡ بِيَ ٱلۡأَعۡدَآءَ وَلَا تَجۡعَلۡنِي مَعَ ٱلۡقَوۡمِ ٱلظَّـٰلِمِينَ
“læa meụ̄̀x mū sā dị̂ klạb māyạng phwkpĥxng k̄hxng k̄heā d̂wy khwām korṭh læa s̄eīycı k̄heā dị̂ kl̀āw ẁā ch̀āng lew r̂āy cring «thī̀ phwk th̀ān thả h̄n̂āthī̀ thæn c̄hạn h̄lạngcāk c̄hạn phwk th̀ān d̂wn krathả k̀xn khả s̄ạ̀ng k̄hxng phracêā k̄hxng phwk th̀ān kranận h̄rụ̄x?Læa k̄heā dị̂ yon brrdā p̄hæ̀n cārụk lng læa cạb ṣ̄rīs̄ʹa phī̀ chāy k̄hxng k̄heā doy dụng mạn māyạng k̄heā k̄heā kl̀āw ẁā xô lūk mæ̀ thæ̂cring phwkpĥxng h̄el̀ā nận h̄ĕn ẁā c̄hạn pĕn p̄hū̂ x̀xnxæ læa phwk k̄heā keụ̄xb ca ḳh̀ā c̄hạn læ̂w dạngnận cng xỳā h̄ı̂ ṣ̄ạtrū thậngh̄lāy dīcı t̀x s̄ìng thī̀ pras̄b kạb c̄hạn ley læa cng xỳā h̄ı̂ c̄hạn r̀wm xyū̀ nı klùm chn thī̀ xṭhrrm h̄el̀ā nận ley”
Surah Al-Araf, Verse 150
قَالَ رَبِّ ٱغۡفِرۡ لِي وَلِأَخِي وَأَدۡخِلۡنَا فِي رَحۡمَتِكَۖ وَأَنتَ أَرۡحَمُ ٱلرَّـٰحِمِينَ
“K̄heā kl̀āw ẁā xô phracêā h̄æ̀ng k̄ĥāphraxngkh̒ pord xp̣hạythos̄ʹ kæ̀ k̄ĥā phraxngkh̒ læa kæ̀ phī̀ chāy k̄hxng k̄ĥā phraxngkh̒ d̂wy læa pord dị̂ thrng h̄ı̂ phwk k̄ĥā phra xngkhụ̄ k̄hêā xyū̀ nı khwām xĕndū mettā k̄hxng phraxngkh̒ t̄heid læa phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂ thī̀ thrng xĕndū mettā yìng kẁā p̄hū̂ xĕndū mettā thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 151
إِنَّ ٱلَّذِينَ ٱتَّخَذُواْ ٱلۡعِجۡلَ سَيَنَالُهُمۡ غَضَبٞ مِّن رَّبِّهِمۡ وَذِلَّةٞ فِي ٱلۡحَيَوٰةِ ٱلدُّنۡيَاۚ وَكَذَٰلِكَ نَجۡزِي ٱلۡمُفۡتَرِينَ
“thæ̂cring brrdā p̄hū̂ thī̀ yụd lūkwạw nận ca dị̂kæ̀ phwk k̄heā sụ̀ng khwām krîw korṭh cāk ra cêāk̄hxng phwk k̄heā læa khwām t̀ảcĥā nı chīwit khwām pĕn xyū̀ h̄æ̀ng lok nī̂ læa nı thảnxng deīywkạn reā ca txbthæn kæ̀ brrdā p̄hū̂ xuplokn̒ khwām thĕc k̄hụ̂n”
Surah Al-Araf, Verse 152
وَٱلَّذِينَ عَمِلُواْ ٱلسَّيِّـَٔاتِ ثُمَّ تَابُواْ مِنۢ بَعۡدِهَا وَءَامَنُوٓاْ إِنَّ رَبَّكَ مِنۢ بَعۡدِهَا لَغَفُورٞ رَّحِيمٞ
“læa brrdā p̄hū̂ thī̀ krathả s̄ìng thī̀ chạ̀w læ̂w s̄ảnụk p̄hidk lạb tạw h̄lạngcāk nận læa ṣ̄rạthṭhā læ̂w sịr̂ thæ̂cring phracêā k̄hxng cêā nận h̄lạngcāk nận læ̂w næ̀nxn ỳxm pĕn p̄hū̂thrng xp̣hạythos̄ʹ thrng xĕndū mettā”
Surah Al-Araf, Verse 153
وَلَمَّا سَكَتَ عَن مُّوسَى ٱلۡغَضَبُ أَخَذَ ٱلۡأَلۡوَاحَۖ وَفِي نُسۡخَتِهَا هُدٗى وَرَحۡمَةٞ لِّلَّذِينَ هُمۡ لِرَبِّهِمۡ يَرۡهَبُونَ
“læa meụ̄̀x khwām krîw korṭh dị̂ s̄ngb lng cā kmū sā k̄heā k̆ xeā brrdā p̄hæ̀n cārụk nận pị læa nı s̄ìng thī̀ t̄hūk cārụk wị̂ nı mạn nận mī khả næanả læa khwām xĕndū mettā kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ kerng klạw phracêā k̄hxng phwk k̄heā”
Surah Al-Araf, Verse 154
وَٱخۡتَارَ مُوسَىٰ قَوۡمَهُۥ سَبۡعِينَ رَجُلٗا لِّمِيقَٰتِنَاۖ فَلَمَّآ أَخَذَتۡهُمُ ٱلرَّجۡفَةُ قَالَ رَبِّ لَوۡ شِئۡتَ أَهۡلَكۡتَهُم مِّن قَبۡلُ وَإِيَّـٰيَۖ أَتُهۡلِكُنَا بِمَا فَعَلَ ٱلسُّفَهَآءُ مِنَّآۖ إِنۡ هِيَ إِلَّا فِتۡنَتُكَ تُضِلُّ بِهَا مَن تَشَآءُ وَتَهۡدِي مَن تَشَآءُۖ أَنتَ وَلِيُّنَا فَٱغۡفِرۡ لَنَا وَٱرۡحَمۡنَاۖ وَأَنتَ خَيۡرُ ٱلۡغَٰفِرِينَ
“læa mū sā dị̂ leụ̄xk cāk phwkpĥxng k̄hxng k̄heā sụ̀ng chāy cĕd s̄ib khn s̄ảh̄rạb kảh̄nd welā k̄hxng reā khrận meụ̄̀x khwām h̄ịw xạn runræng dị̂ khr̀ā phwk k̄heā k̄heā kl̀āw ẁā xô phracêā h̄æ̀ng k̄ĥā phraxngkh̒ h̄āk phraxngkh̒ thrng pras̄ngkh̒ læ̂w phraxngkh̒ k̆ thrng thảlāy phwk k̄heā pị k̀xn læ̂w læa k̄ĥā phraxngkh̒ d̂wy phraxngkh̒ ca thrng thảlāy phwk k̄ĥā phraxngkh̒ neụ̄̀xngd̂wy s̄ìng thī̀ brrdā p̄hū̂ c̄hod k̄helā nı h̄mū̀ p̄hū̂ k̄ĥā phraxngkh̒ dị̂ krathả k̄hụ̂n kranận h̄rụ̄x? Mạn michı̀ xụ̄̀n dı dxk nxkcāk kār thds̄xb k̄hxng phraxngkh̒ thèānận phraxngkh̒ ca thrng h̄ı̂ p̄hū̂ thī̀ phraxngkh̒ thrng pras̄ngkh̒ h̄lng p̄hid pị neụ̄̀xngd̂wy kār thds̄xb nận læa ca thrng næanả p̄hū̂ thī̀ phraxngkh̒ thrng pras̄ngkh̒ phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂thrng khûmkhrxng phwk k̄ĥā phraxngkh̒ dạngnận pord dị̂ thrng xp̣hạy h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄ĥā phraxngkh̒ læa xĕndū mettā phwk k̄ĥā phraxngkh̒ d̂wy t̄heid læa phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂thrng yeī̀ym kẁā nı h̄mū̀ p̄hū̂ h̄ı̂xp̣hạy thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 155
۞وَٱكۡتُبۡ لَنَا فِي هَٰذِهِ ٱلدُّنۡيَا حَسَنَةٗ وَفِي ٱلۡأٓخِرَةِ إِنَّا هُدۡنَآ إِلَيۡكَۚ قَالَ عَذَابِيٓ أُصِيبُ بِهِۦ مَنۡ أَشَآءُۖ وَرَحۡمَتِي وَسِعَتۡ كُلَّ شَيۡءٖۚ فَسَأَكۡتُبُهَا لِلَّذِينَ يَتَّقُونَ وَيُؤۡتُونَ ٱلزَّكَوٰةَ وَٱلَّذِينَ هُم بِـَٔايَٰتِنَا يُؤۡمِنُونَ
“Læa pord dị̂ thrng kảh̄nd khwām dī h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄ĥā phraxngkh̒ nı lok nī̂ læa nı prlok d̂wy thæ̂cring phwk k̄ĥā phraxngkh̒ s̄ảnụk p̄hid læa klạb māyạng phraxngkh̒ læ̂w phraxngkh̒ trạs̄ ẁā kār lngthos̄ʹ k̄hxng k̄ĥā nận k̄ĥā ca h̄ı̂ mạn pras̄b kæ̀ p̄hū̂ thī̀ k̄ĥā pras̄ngkh̒ læa kār xĕndū mettā k̄hxng k̄ĥā nận kŵāngk̄hwāng thạ̀w thuk s̄ìng sụ̀ng k̄ĥā ca kảh̄nd mạn h̄ı̂ kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ yảkerng læa chảra sa kāt læa kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ phwk k̄heā ṣ̄rạthṭhā t̀x brrdā xongkār k̄hxng reā”
Surah Al-Araf, Verse 156
ٱلَّذِينَ يَتَّبِعُونَ ٱلرَّسُولَ ٱلنَّبِيَّ ٱلۡأُمِّيَّ ٱلَّذِي يَجِدُونَهُۥ مَكۡتُوبًا عِندَهُمۡ فِي ٱلتَّوۡرَىٰةِ وَٱلۡإِنجِيلِ يَأۡمُرُهُم بِٱلۡمَعۡرُوفِ وَيَنۡهَىٰهُمۡ عَنِ ٱلۡمُنكَرِ وَيُحِلُّ لَهُمُ ٱلطَّيِّبَٰتِ وَيُحَرِّمُ عَلَيۡهِمُ ٱلۡخَبَـٰٓئِثَ وَيَضَعُ عَنۡهُمۡ إِصۡرَهُمۡ وَٱلۡأَغۡلَٰلَ ٱلَّتِي كَانَتۡ عَلَيۡهِمۡۚ فَٱلَّذِينَ ءَامَنُواْ بِهِۦ وَعَزَّرُوهُ وَنَصَرُوهُ وَٱتَّبَعُواْ ٱلنُّورَ ٱلَّذِيٓ أُنزِلَ مَعَهُۥٓ أُوْلَـٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡمُفۡلِحُونَ
“khụ̄x brrdā p̄hū̂ pt̩ibạti tām r̀x sūl p̄hū̂ pĕn nbī thī̀ k̄heīyn x̀ān mị̀ pĕn thī̀ phwk k̄heā phb k̄heā t̄hūk cārụk wị̂ ṇ thī̀ phwk k̄heā thậng nı xạt-teā rxt læa nı xạl-xin ỵīl doythī̀ k̄heā ca chı̂ phwk k̄heā h̄ı̂ krathả nı s̄ìng thī̀ chxb læa h̄̂ām phwk k̄heā mụ̄ h̄ı̂ krathả nı s̄ìng thī̀ mị̀ chxb læa ca xnumạti h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā sụ̀ng s̄ìng dī «thậngh̄lāy læa ca h̄ı̂ pĕn thī̀ t̂xng h̄̂ām kæ̀ phwk k̄heā sụ̀ng s̄ìng thī̀ lew thậngh̄lāy læa ca pldpelụ̄̂xng xxk cāk phwk k̄heā sụ̀ng p̣hāra h̄nạk k̄hxng phwk k̄heā læa h̄̀wng khx thī̀ prākt̩ xyū̀ bn phwk k̄heā dạngnận brrdā p̄hū̂ thī̀ ṣ̄rạthṭhā t̀x k̄heā læa h̄ı̂ khwām s̄ảkhạỵ kæ̀ k̄heā læa ch̀wyh̄elụ̄x k̄heā læa pt̩ibạti tām s̄ængs̄ẁāng thī̀ t̄hūk prathān lng mā kæ̀ k̄heā læ̂w sịr̂ chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla khụ̄x brrdā p̄hū̂ thī̀ s̄ảrĕc”
Surah Al-Araf, Verse 157
قُلۡ يَـٰٓأَيُّهَا ٱلنَّاسُ إِنِّي رَسُولُ ٱللَّهِ إِلَيۡكُمۡ جَمِيعًا ٱلَّذِي لَهُۥ مُلۡكُ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِۖ لَآ إِلَٰهَ إِلَّا هُوَ يُحۡيِۦ وَيُمِيتُۖ فَـَٔامِنُواْ بِٱللَّهِ وَرَسُولِهِ ٱلنَّبِيِّ ٱلۡأُمِّيِّ ٱلَّذِي يُؤۡمِنُ بِٱللَّهِ وَكَلِمَٰتِهِۦ وَٱتَّبِعُوهُ لَعَلَّكُمۡ تَهۡتَدُونَ
“cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) ẁā xô mnus̄ʹy̒ thậngh̄lāy! Thæ̂cring c̄hạn khụ̄x r̀x sūl k̄hx ngxạllxḥ̒ māyạng phwk th̀ān thậngmwl sụ̀ng phraxngkh̒ nận xảnāc h̄æ̀ng brrdā chận f̂ā læa p̄hæ̀ndin pĕn k̄hxng phraxngkh̒ mị̀mī p̄hū̂ dı khwr dị̂ rạb kār kheārph s̄ạkkāra nxkcāk phraxngkh̒ thèānận p̄hū̂thrng h̄ı̂ pĕn læa thrng h̄ı̂ tāy dạngnận phwk th̀ān cng ṣ̄rạthṭhā t̀x xạllxḥ̒ læa r̀x sūl k̄hxng phraxngkh̒ p̄hū̂ pĕn na bī thī̀ k̄heīyn x̀ān mị̀ pĕn sụ̀ng k̄heā ṣ̄rạthṭhā t̀x xạllxḥ̒ læa dảrạs̄ thậngh̄lāy k̄hxng phraxngkh̒ læa phwk cêā cng pt̩ibạti tām k̄heā t̄heid pheụ̄̀x ẁā phwk cêā ca dị̂ rạbkhả næanả”
Surah Al-Araf, Verse 158
وَمِن قَوۡمِ مُوسَىٰٓ أُمَّةٞ يَهۡدُونَ بِٱلۡحَقِّ وَبِهِۦ يَعۡدِلُونَ
“læa cāk phwkpĥxng k̄hx ngmū sā nận mī klùm h̄nụ̀ng thī̀ næanả chī̂cæng d̂wy khwām cring læa d̂wy khwām cring nận phwk k̄heā kı̂ khwām theī̀yngṭhrrm”
Surah Al-Araf, Verse 159
وَقَطَّعۡنَٰهُمُ ٱثۡنَتَيۡ عَشۡرَةَ أَسۡبَاطًا أُمَمٗاۚ وَأَوۡحَيۡنَآ إِلَىٰ مُوسَىٰٓ إِذِ ٱسۡتَسۡقَىٰهُ قَوۡمُهُۥٓ أَنِ ٱضۡرِب بِّعَصَاكَ ٱلۡحَجَرَۖ فَٱنۢبَجَسَتۡ مِنۡهُ ٱثۡنَتَا عَشۡرَةَ عَيۡنٗاۖ قَدۡ عَلِمَ كُلُّ أُنَاسٖ مَّشۡرَبَهُمۡۚ وَظَلَّلۡنَا عَلَيۡهِمُ ٱلۡغَمَٰمَ وَأَنزَلۡنَا عَلَيۡهِمُ ٱلۡمَنَّ وَٱلسَّلۡوَىٰۖ كُلُواْ مِن طَيِّبَٰتِ مَا رَزَقۡنَٰكُمۡۚ وَمَا ظَلَمُونَا وَلَٰكِن كَانُوٓاْ أَنفُسَهُمۡ يَظۡلِمُونَ
“Læa reā dị̂ bæ̀ng phwk k̄heā xxk pĕn s̄ib s̄xng h̄el̀ā khụ̄x s̄ib s̄xng klùm læa reā dị̂ mī xo ngkār kæ̀ mū sā k̄hṇa thī̀ phwkpĥxng k̄hxng k̄heā dị̂ k̄hx n̂ả cāk k̄heā ẁā cng tī h̄in k̂xn nận d̂wy mị̂thêā k̄hxng cêā læ̂w tān̂ả s̄ib s̄xng tā k̆ phwyphùng k̄hụ̂n cāk k̂xn h̄in nận thæ̂cring klùm chn tæ̀la h̄el̀ā ỳxm rū̂ h̄æl̀ng n̂ả dụ̄̀m k̄hxng tn læa reā dị̂ h̄ı̂ meḳh bdbạng phwk k̄heā læa reā dị̂ h̄ı̂ lng mā kæ̀ phwk k̄heā sụ̀ng k̄hxngh̄wān læa nkkhùm phwk cêā cng brip̣hokh s̄ìng thī̀ reā dị̂ h̄ı̂ pĕn pạccạy yạngchīph kæ̀ phwk cêā cāk s̄ìng thī̀ dī «t̄heid læa phwk k̄heā h̄ā dị̂ xṭhrrm kæ̀ reā mị̀ tæ̀thẁā phwk k̄heā xṭhrrm kæ̀tạw k̄hxng phwk k̄heā xeng t̀āngh̄āk”
Surah Al-Araf, Verse 160
وَإِذۡ قِيلَ لَهُمُ ٱسۡكُنُواْ هَٰذِهِ ٱلۡقَرۡيَةَ وَكُلُواْ مِنۡهَا حَيۡثُ شِئۡتُمۡ وَقُولُواْ حِطَّةٞ وَٱدۡخُلُواْ ٱلۡبَابَ سُجَّدٗا نَّغۡفِرۡ لَكُمۡ خَطِيٓـَٰٔتِكُمۡۚ سَنَزِيدُ ٱلۡمُحۡسِنِينَ
“læa meụ̄̀x t̄hūk kl̀āw kæ̀ phwk k̄heā ẁā cng xyū̀ nı meụ̄xng nī̂ t̄heid læa cng brip̣hokh cāk meụ̄xng nận ṇ thī̀ dı k̆dị̂ thī̀ phwk cêā pras̄ngkh̒ læa cng kl̀āw ẁā ḥit̩t̩eāaḥ̒ læa cng k̄hêā pratū nận pị nı s̄p̣hāph p̄hū̂ nôm ṣ̄rīs̄ʹa lng d̂wy khwām nxbn̂xm reā k̆ ca xp̣hạythos̄ʹ h̄ı̂ kæ̀ phwk cêā sụ̀ng brrdā khwām p̄hid k̄hxng phwk cêā læa reā ca pheìmphūn kæ̀ brrdā p̄hū̂ krathả khwām dī”
Surah Al-Araf, Verse 161
فَبَدَّلَ ٱلَّذِينَ ظَلَمُواْ مِنۡهُمۡ قَوۡلًا غَيۡرَ ٱلَّذِي قِيلَ لَهُمۡ فَأَرۡسَلۡنَا عَلَيۡهِمۡ رِجۡزٗا مِّنَ ٱلسَّمَآءِ بِمَا كَانُواْ يَظۡلِمُونَ
“læ̂w brrdā p̄hū̂ xṭhrrm h̄el̀ā nận dị̂ pelī̀yn xeā khả phūd h̄nụ̀ng sụ̀ng michı̀ khả phūd thī̀ t̄hūt̩ kl̀āw kæ̀ phwk k̄heā dạngnận reā cụng dị̂ s̄̀ng kār lngthos̄ʹ cāk fāk f̂ā māyạng phwk k̄heā neụ̄̀xngcāk thī̀ phwk k̄heā lameid”
Surah Al-Araf, Verse 162
وَسۡـَٔلۡهُمۡ عَنِ ٱلۡقَرۡيَةِ ٱلَّتِي كَانَتۡ حَاضِرَةَ ٱلۡبَحۡرِ إِذۡ يَعۡدُونَ فِي ٱلسَّبۡتِ إِذۡ تَأۡتِيهِمۡ حِيتَانُهُمۡ يَوۡمَ سَبۡتِهِمۡ شُرَّعٗا وَيَوۡمَ لَا يَسۡبِتُونَ لَا تَأۡتِيهِمۡۚ كَذَٰلِكَ نَبۡلُوهُم بِمَا كَانُواْ يَفۡسُقُونَ
“læa cêā cng t̄hām phwk k̄heā t̄hụng meụ̄xng thī̀ khey xyū̀ kıl̂ thale k̄hṇ thī̀ phwk k̄heā lameid nı wạn s̄ạb ba to thậngnī̂ k̄hṇa thī̀ brrdā plā k̄hxng phwk k̄heā māyạng phwk k̄heā nı wạn s̄ạb ba to k̄hxng phwk k̄heā nı s̄p̣hāph lxytạw h̄ı̂ h̄ĕn bn p̄hiwn̂ả læa wạn thī̀ phwk k̄heā mị̀ t̄hụ̄xẁā pĕn wạn s̄ạb ba to nận plā h̄el̀ā nận h̄ā dị̂ māyạng phwk k̄heā mị̀ nı thảnxng nận h̄æla reā ca thds̄xb phwk k̄heā neụ̄̀xngd̂wy kār thī̀ phwk k̄heā lameid
Surah Al-Araf, Verse 163
وَإِذۡ قَالَتۡ أُمَّةٞ مِّنۡهُمۡ لِمَ تَعِظُونَ قَوۡمًا ٱللَّهُ مُهۡلِكُهُمۡ أَوۡ مُعَذِّبُهُمۡ عَذَابٗا شَدِيدٗاۖ قَالُواْ مَعۡذِرَةً إِلَىٰ رَبِّكُمۡ وَلَعَلَّهُمۡ يَتَّقُونَ
“læa cng rảlụk k̄hṇa thī̀ klùm h̄nụ̀ng nı phwk k̄heā kl̀āw ẁā pherāa h̄etu dı lèā phwk th̀ān cụng tạkteụ̄xn klùm chn thī̀ xạllxḥ̒ ca thrng pĕn p̄hū̂ thảlāy phwk k̄heā h̄rụ̄x pĕn p̄hū̂ lngthos̄ʹ phwk k̄heā xỳāng runræng? Phwk k̄heā kl̀āw ẁā (kār thī̀ reā tạkteụ̄xn nận) pheụ̄̀x pĕn k̄ĥxx̂āng t̀x phracêā k̄hxng phwk cêā læa pheụ̄̀x ẁā phwk k̄heā ca dị̂ yảkerng”
Surah Al-Araf, Verse 164
فَلَمَّا نَسُواْ مَا ذُكِّرُواْ بِهِۦٓ أَنجَيۡنَا ٱلَّذِينَ يَنۡهَوۡنَ عَنِ ٱلسُّوٓءِ وَأَخَذۡنَا ٱلَّذِينَ ظَلَمُواْ بِعَذَابِۭ بَـِٔيسِۭ بِمَا كَانُواْ يَفۡسُقُونَ
“Khrận meụ̄̀x phwk k̄heā lụ̄m s̄ìng thī̀ phwk k̄heā t̄hūk teụ̄xn nı s̄ìng nận reā k̆ ch̀wyh̄elụ̄x brrdā p̄hū̂ thī̀ h̄̂āmprām kār thả chạ̀w h̄ı̂ rxdpĥn læa dị̂ cạdkār kæ̀ brrdā p̄hū̂ thī̀ xṭhrrm h̄el̀ā nận d̂wy kār lngthos̄ʹ xạn runræng neụ̄̀xngd̂wy kār thī̀ phwk k̄heā lameid
Surah Al-Araf, Verse 165
فَلَمَّا عَتَوۡاْ عَن مَّا نُهُواْ عَنۡهُ قُلۡنَا لَهُمۡ كُونُواْ قِرَدَةً خَٰسِـِٔينَ
“khrận meụ̄̀x phwk k̄heā lameid s̄ìng thī̀ phwk k̄heā t̄hūk h̄̂ām nı s̄ìng nận læ̂w reā k̆ prakāṣ̄it kæ̀ phwk k̄heā ẁā phwk cêā cng pĕn s̄ìng thī̀ t̄hūk k̄hạb lị̀ h̄ı̂ h̄̀āng kịl
Surah Al-Araf, Verse 166
وَإِذۡ تَأَذَّنَ رَبُّكَ لَيَبۡعَثَنَّ عَلَيۡهِمۡ إِلَىٰ يَوۡمِ ٱلۡقِيَٰمَةِ مَن يَسُومُهُمۡ سُوٓءَ ٱلۡعَذَابِۗ إِنَّ رَبَّكَ لَسَرِيعُ ٱلۡعِقَابِ وَإِنَّهُۥ لَغَفُورٞ رَّحِيمٞ
“læa cng rảlụk k̄hṇa thī̀ phracêā k̄hxng cêā dị̂ cæ̂ng h̄ı̂ thrāb ẁā næ̀nxn phraxngkh̒ ca s̄̀ng mā h̄ı̂ mī xảnāc h̄enụ̄x phwk k̄heā cn t̄hụng wạn ki yā maḥ̒ sụ̀ng p̄hū̀ thī̀ ca bạngkhạb k̄hū̀k̄hĕỵ phwk k̄heā d̂wy kār thrmān xạn r̂āyræng thæ̂cring phracêā k̄hxng cêā nận thrng pĕn p̄hū̂ rwdrĕw nı kār lngthos̄ʹ læa thæ̂cring phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂thrng xp̣hạythos̄ʹ p̄hū̂thrng xĕndū mettā”
Surah Al-Araf, Verse 167
وَقَطَّعۡنَٰهُمۡ فِي ٱلۡأَرۡضِ أُمَمٗاۖ مِّنۡهُمُ ٱلصَّـٰلِحُونَ وَمِنۡهُمۡ دُونَ ذَٰلِكَۖ وَبَلَوۡنَٰهُم بِٱلۡحَسَنَٰتِ وَٱلسَّيِّـَٔاتِ لَعَلَّهُمۡ يَرۡجِعُونَ
“læa reā dị̂ yæk phwk k̄heā xxk pĕn klùm«nı p̄hæ̀ndin cāk phwk k̄heā nận mī khn dī læa cāk phwk k̄heā nận mī xụ̄̀n cāk nận læa reā dị̂ thds̄xb phwk k̄heā d̂wy brrdā s̄ìng thī̀ dī læa brrdā s̄ìng thī̀ chạ̀w pheụ̄̀x ẁā phwk k̄heā ca klạb mā”
Surah Al-Araf, Verse 168
فَخَلَفَ مِنۢ بَعۡدِهِمۡ خَلۡفٞ وَرِثُواْ ٱلۡكِتَٰبَ يَأۡخُذُونَ عَرَضَ هَٰذَا ٱلۡأَدۡنَىٰ وَيَقُولُونَ سَيُغۡفَرُ لَنَا وَإِن يَأۡتِهِمۡ عَرَضٞ مِّثۡلُهُۥ يَأۡخُذُوهُۚ أَلَمۡ يُؤۡخَذۡ عَلَيۡهِم مِّيثَٰقُ ٱلۡكِتَٰبِ أَن لَّا يَقُولُواْ عَلَى ٱللَّهِ إِلَّا ٱلۡحَقَّ وَدَرَسُواْ مَا فِيهِۗ وَٱلدَّارُ ٱلۡأٓخِرَةُ خَيۡرٞ لِّلَّذِينَ يَتَّقُونَۚ أَفَلَا تَعۡقِلُونَ
“læ̂w dị̂ mī klùm chạ̀w klùm h̄nụ̀ng s̄ụ̄b thæn h̄lạngcāk phwk k̄heā sụ̀ng dị̂ rạb ch̀wng khạmp̣hīr̒ wị̂ doythī̀ phwk k̄heā rạb xeā s̄ìng lĕk «n̂xy «h̄æ̀ng lok nī̂ læa kl̀āw ẁā mạn ca t̄hūk xp̣hạy h̄ı̂ kæ̀ reā læa h̄āk mī s̄ìng lĕk «n̂xy «yeī̀yng deīywkạn nận māyạng phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ rạb xeā mạn xīk midị̂ t̄hūk xeā kæ̀ phwk k̄heā dxk h̄rụ̄x sụ̀ng k̄ĥx s̄ạỵỵā h̄æ̀ng khạmp̣hīr̒ ẁā phwk k̄heā ca mị̀ kl̀āw phādphing keī̀yw kạb xạllxḥ̒ nxkcāk khwām cring thèānận læa phwk k̄heā k̆dị̂ ṣ̄ụks̄ʹā s̄ìng thī̀ xyū̀ nı khạmp̣hīr̒ nận læ̂w læa thī̀ phảnạk h̄æ̀ng prlok nận khụ̄x s̄ìng thī̀ dī yìng s̄ảh̄rạb brrdā p̄hū̂ thī̀ yảkerng phwk cêā mị̀ chı̂ pạỵỵā dxk h̄rụ̄x?”
Surah Al-Araf, Verse 169
وَٱلَّذِينَ يُمَسِّكُونَ بِٱلۡكِتَٰبِ وَأَقَامُواْ ٱلصَّلَوٰةَ إِنَّا لَا نُضِيعُ أَجۡرَ ٱلۡمُصۡلِحِينَ
“Læa brrdā p̄hū̂ thī̀ yụdt̄hụ̄x khạmp̣hīr̒ læa dảrng wị̂ sụ̀ng kār lah̄mād nận thæ̂cring reā ca mị̀ h̄ı̂ s̄ūỵ pị sụ̀ng rāngwạl k̄hxng p̄hū̂ prạbprung kæ̂k̄hị thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 170
۞وَإِذۡ نَتَقۡنَا ٱلۡجَبَلَ فَوۡقَهُمۡ كَأَنَّهُۥ ظُلَّةٞ وَظَنُّوٓاْ أَنَّهُۥ وَاقِعُۢ بِهِمۡ خُذُواْ مَآ ءَاتَيۡنَٰكُم بِقُوَّةٖ وَٱذۡكُرُواْ مَا فِيهِ لَعَلَّكُمۡ تَتَّقُونَ
“Læa cng rảlụk k̄hṇa thī̀ reā dị̂ h̄ı̂ p̣hūk̄heā lūk nận h̄ịwtạw læa t̄hxn tạw k̄hụ̂n h̄enụ̄x phwk k̄heā prah̄nụ̀ng mạn pĕn s̄ìng thī̀ h̄ı̂ ngeā r̀m kranận læa phwk k̄heā khid ẁā mạn ca tklng thạb phwk k̄heā phwk cêā cng yụd xeā s̄ìng thī̀ reā dị̂ h̄ı̂ wị̂ kæ̀ phwk cêā d̂wy khwām k̄hêmk̄hæ̆ng læa cng rảlụk t̄hụng s̄ìng thī̀ mī xyū̀ nı nận h̄wạng ẁā phwk cêā ca kerng klạw”
Surah Al-Araf, Verse 171
وَإِذۡ أَخَذَ رَبُّكَ مِنۢ بَنِيٓ ءَادَمَ مِن ظُهُورِهِمۡ ذُرِّيَّتَهُمۡ وَأَشۡهَدَهُمۡ عَلَىٰٓ أَنفُسِهِمۡ أَلَسۡتُ بِرَبِّكُمۡۖ قَالُواْ بَلَىٰ شَهِدۡنَآۚ أَن تَقُولُواْ يَوۡمَ ٱلۡقِيَٰمَةِ إِنَّا كُنَّا عَنۡ هَٰذَا غَٰفِلِينَ
“læa cng rảlụk k̄hṇa thī̀ phracêā k̄hxng cêā dị̂ xeā cāk lūk h̄lān k̄hx ngxādạm sụ̀ng lūk «k̄hxng phwk k̄heā cāk h̄lạng k̄hxng phwk k̄heā læa h̄ı̂ phwk k̄heā yụ̄nyạn kæ̀tạw k̄hxng k̄heā xeng(doy txb khảt̄hām thī̀ ẁā) k̄ĥā michı̀ phracêā k̄hxng phwk cêā dxk h̄rụ̄x? Phwk k̄heā kl̀āw ẁā chı̀ k̄hxrạb phwk k̄ĥā phraxngkh̒ k̄hx yụ̄nyạn (mi c̄hạnnận) phwk cêā ca kl̀āw nı wạn ki yā maḥ̒ ẁā thæ̂cring phwk k̄ĥā phraxngkh̒ mị̀rū̂ reụ̄̀xng keī̀yw kạb reụ̄̀xng nī̂”
Surah Al-Araf, Verse 172
أَوۡ تَقُولُوٓاْ إِنَّمَآ أَشۡرَكَ ءَابَآؤُنَا مِن قَبۡلُ وَكُنَّا ذُرِّيَّةٗ مِّنۢ بَعۡدِهِمۡۖ أَفَتُهۡلِكُنَا بِمَا فَعَلَ ٱلۡمُبۡطِلُونَ
“h̄rụ̄x mị̀ k̆ phwk cêā ca kl̀āw ẁā thī̀ cring nận brrphburus̄ʹ k̄hxng phwk k̄ĥā phraxngkh̒ dị̂ h̄ı̂ p̣hākhī k̄hụ̂n mā k̀xn læa phwk reāep̆n lūk h̄lān thī̀mā h̄lạngcāk phwk k̄heā læ̂w phraxngkh̒ ca thrng thảlāy phwk reā neụ̄̀xngd̂wy kārk ra thả k̄hxng brrdā p̄hū̂ thī̀ thảh̄ı̂ s̄eīy kranận h̄rụ̄x?”
Surah Al-Araf, Verse 173
وَكَذَٰلِكَ نُفَصِّلُ ٱلۡأٓيَٰتِ وَلَعَلَّهُمۡ يَرۡجِعُونَ
“Læa nı thảnxng nận h̄æla reā ca cækcæng xongkār thậngh̄lāy pheụ̄̀x ẁā phwk k̄heā ca klạb mā”
Surah Al-Araf, Verse 174
وَٱتۡلُ عَلَيۡهِمۡ نَبَأَ ٱلَّذِيٓ ءَاتَيۡنَٰهُ ءَايَٰتِنَا فَٱنسَلَخَ مِنۡهَا فَأَتۡبَعَهُ ٱلشَّيۡطَٰنُ فَكَانَ مِنَ ٱلۡغَاوِينَ
“læa cng x̀ān h̄ı̂ phwk k̄heā fạng sụ̀ng k̄h̀āw k̄hxng p̄hū̂ thī̀ reā dị̂ h̄ı̂ brrdā xongkār k̄hxng reā kæ̀ k̄heā læ̂w k̄heā dị̂ t̄hxn tạw xxk cāk xongkār h̄el̀ā nận læ̂w chạy t̩x nk̆ tidtām k̄heā dạngnận k̄heā cụng xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ h̄lng p̄hid”
Surah Al-Araf, Verse 175
وَلَوۡ شِئۡنَا لَرَفَعۡنَٰهُ بِهَا وَلَٰكِنَّهُۥٓ أَخۡلَدَ إِلَى ٱلۡأَرۡضِ وَٱتَّبَعَ هَوَىٰهُۚ فَمَثَلُهُۥ كَمَثَلِ ٱلۡكَلۡبِ إِن تَحۡمِلۡ عَلَيۡهِ يَلۡهَثۡ أَوۡ تَتۡرُكۡهُ يَلۡهَثۚ ذَّـٰلِكَ مَثَلُ ٱلۡقَوۡمِ ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَاۚ فَٱقۡصُصِ ٱلۡقَصَصَ لَعَلَّهُمۡ يَتَفَكَّرُونَ
“læa h̄āk reā pras̄ngkh̒ læ̂w næ̀nxn reā k̆ yk k̄heā k̄hụ̂n læa d̂wy brrdā xongkār h̄el̀ā nận tæ̀thẁā k̄heā khng mạ̀n xyū̀ kạb din læa pt̩ibạti tām khwām khır̀ f̄ı̀t̀ả k̄hxng k̄heā dạngnận xupmā k̄hxng p̄hū̂ nận cụng dạ̀ng xupmịy k̄hxng s̄unạk̄h h̄āk cêā k̄hạb lị̀ mạn mạn k̆ ca h̄xb læb lîn h̄̂xy lng nạ̀nh̄æla khụ̄x xupmā klùm chn thī̀ pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng reā dạngnận cêā cng lèā reụ̄̀xngrāw h̄el̀ā nận t̄heid pheụ̄̀x ẁā phwk k̄heā ca dị khır̀khrwỵ”
Surah Al-Araf, Verse 176
سَآءَ مَثَلًا ٱلۡقَوۡمُ ٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا وَأَنفُسَهُمۡ كَانُواْ يَظۡلِمُونَ
“pĕn tạwxỳāng thī̀ chạ̀wcĥā cring«klùm chn thī̀ pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng reā læa k̆ tạw k̄hxng phwk k̄heā nận xeng phwk k̄heā xṭhrrm kạn xyū̀”
Surah Al-Araf, Verse 177
مَن يَهۡدِ ٱللَّهُ فَهُوَ ٱلۡمُهۡتَدِيۖ وَمَن يُضۡلِلۡ فَأُوْلَـٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡخَٰسِرُونَ
“P̄hū̂ thī̀ xạllxḥ̒ thrng næanả nận k̄heā k̆ pĕn p̄hū̂rạb khả næanả læa p̄hū̂ thī̀ phraxngkh̒ thrng pl̀xy h̄ı̂ h̄lng p̄hid nận chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla phwk k̄heā khụ̄x p̄hū̂ thī̀ k̄hādthun
Surah Al-Araf, Verse 178
وَلَقَدۡ ذَرَأۡنَا لِجَهَنَّمَ كَثِيرٗا مِّنَ ٱلۡجِنِّ وَٱلۡإِنسِۖ لَهُمۡ قُلُوبٞ لَّا يَفۡقَهُونَ بِهَا وَلَهُمۡ أَعۡيُنٞ لَّا يُبۡصِرُونَ بِهَا وَلَهُمۡ ءَاذَانٞ لَّا يَسۡمَعُونَ بِهَآۚ أُوْلَـٰٓئِكَ كَٱلۡأَنۡعَٰمِ بَلۡ هُمۡ أَضَلُّۚ أُوْلَـٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡغَٰفِلُونَ
”læa næ̀nxn reā dị̂ bạng keid s̄ảh̄rạb ỵḥạnnạm sụ̀ng māk māy cāk ỵin læa mnus̄ʹy̒ doythī̀ phwk k̄heā mī h̄ạwcı sụ̀ng phwk k̄heā mị̀ chı̂ mạn thảkhwām k̄hêācı læa phwk k̄heā mī tā sụ̀ng phwk k̄heā mị̀chı̀ mạn mxng læa phwk k̄heā mī h̄ū sụ̀ng phwk k̄heā mị̀ chı̂ mạn fạng chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla prah̄nụ̀ng pṣ̄us̄ạtw̒ chı̀ tæ̀ thèānận phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ h̄lng p̄hid yìng kẁā chn h̄el̀ā nī̂ h̄æla phwk k̄heā khụ̄x p̄hū̂ thī p̄helx rex
Surah Al-Araf, Verse 179
وَلِلَّهِ ٱلۡأَسۡمَآءُ ٱلۡحُسۡنَىٰ فَٱدۡعُوهُ بِهَاۖ وَذَرُواْ ٱلَّذِينَ يُلۡحِدُونَ فِيٓ أَسۡمَـٰٓئِهِۦۚ سَيُجۡزَوۡنَ مَا كَانُواْ يَعۡمَلُونَ
“læa xạllxḥ̒ nận mī brrdā phranām xạn s̄wyngām dạngnận phwk cêā cng reīyk h̄āk phraxngkh̒ d̂wy phranām h̄el̀ā nận t̄heid læa cng pl̀xy brrdā p̄hū̂ thī̀ thảh̄ı̂ c̄he nı brrdā phranām k̄hxng phraxngkh̒ t̄heid phwk k̄heā nận ca t̄hūk txbthæn nı s̄ìng thī̀ phwk k̄heā krathả
Surah Al-Araf, Verse 180
وَمِمَّنۡ خَلَقۡنَآ أُمَّةٞ يَهۡدُونَ بِٱلۡحَقِّ وَبِهِۦ يَعۡدِلُونَ
“læa s̄̀wn h̄nụ̀ng cāk p̄hū̂ thī̀ reā dị̂ bạngkeid nận khụ̄x khṇa h̄nụ̀ng sụ̀ng phwk k̄heā næanả d̂wy khwām cring læa d̂wy khwām cring nận phwk k̄heā pt̩ibạti doy theī̀yngṭhrrm”
Surah Al-Araf, Verse 181
وَٱلَّذِينَ كَذَّبُواْ بِـَٔايَٰتِنَا سَنَسۡتَدۡرِجُهُم مِّنۡ حَيۡثُ لَا يَعۡلَمُونَ
“læa brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh brrdā xongkār k̄hxng reā nận reā ca cạdkār kæ̀ phwk k̄heā pĕn k̄hận txn doythī̀ phwk k̄heā mị̀rū̂
Surah Al-Araf, Verse 182
وَأُمۡلِي لَهُمۡۚ إِنَّ كَيۡدِي مَتِينٌ
“læa k̄ĥā ca prawing welā h̄ı̂ kæ̀ phwk k̄heā thæ̂cring xubāy k̄hxng k̄ĥā nận k̄hæ̆ngræng nạk
Surah Al-Araf, Verse 183
أَوَلَمۡ يَتَفَكَّرُواْۗ مَا بِصَاحِبِهِم مِّن جِنَّةٍۚ إِنۡ هُوَ إِلَّا نَذِيرٞ مُّبِينٌ
“læa phwk k̄heā midị̂ khır̀khrwỵ dxk h̄rụ̄x ẁāthī̀ s̄h̄āy k̄hxng phwk k̄heā nận h̄ā dị̂ mī khwām b̂ā dı «mị̀ k̄heā michı̀ khır xụ̄̀n nxkcāk p̄hū̂ tạkteụ̄xn thī̀ chạd cæ̂ng khn h̄nụ̀ng thèānận”
Surah Al-Araf, Verse 184
أَوَلَمۡ يَنظُرُواْ فِي مَلَكُوتِ ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِ وَمَا خَلَقَ ٱللَّهُ مِن شَيۡءٖ وَأَنۡ عَسَىٰٓ أَن يَكُونَ قَدِ ٱقۡتَرَبَ أَجَلُهُمۡۖ فَبِأَيِّ حَدِيثِۭ بَعۡدَهُۥ يُؤۡمِنُونَ
“læa phwk k̄heā midị̂ mxng dū nı xảnāc thậngh̄lāy h̄æ̀ng brrdā chận f̂ā læa p̄hæ̀ndin læa s̄ìng dı s̄ìng h̄nụ̀ng thī̀ xạllxḥ̒ dị̂ thrng bạngkeid k̄hụ̂n dxk h̄rụ̄x? Læa thæ̂cring xāc pĕn pị dị̂ ẁā kảh̄nd welā h̄æ̀ng khwām tāy k̄hxng phwk k̄heā nận dị̂ kıl̂ mā læ̂w læ̂w k̆ t̄ĥxykhả dı lèā thī̀ phwk k̄heā ca ṣ̄rạthṭhā kạn h̄lạng cā kxạl-ku rxān”
Surah Al-Araf, Verse 185
مَن يُضۡلِلِ ٱللَّهُ فَلَا هَادِيَ لَهُۥۚ وَيَذَرُهُمۡ فِي طُغۡيَٰنِهِمۡ يَعۡمَهُونَ
“p̄hū̂ dı thī̀ xạllxḥ̒ thrng pl̀xy h̄ı̂ h̄lng pị læ̂w k̆ mị̀mī p̄hū̂ næanả dı «s̄ảh̄rạb k̄heā phraxngkh̒ ca thrng pl̀xy phwk k̄heā h̄ı̂ ra h̄e rèr̀xn xyū̀ nı kār lameid k̄hxng phwk k̄heā”
Surah Al-Araf, Verse 186
يَسۡـَٔلُونَكَ عَنِ ٱلسَّاعَةِ أَيَّانَ مُرۡسَىٰهَاۖ قُلۡ إِنَّمَا عِلۡمُهَا عِندَ رَبِّيۖ لَا يُجَلِّيهَا لِوَقۡتِهَآ إِلَّا هُوَۚ ثَقُلَتۡ فِي ٱلسَّمَٰوَٰتِ وَٱلۡأَرۡضِۚ لَا تَأۡتِيكُمۡ إِلَّا بَغۡتَةٗۗ يَسۡـَٔلُونَكَ كَأَنَّكَ حَفِيٌّ عَنۡهَاۖ قُلۡ إِنَّمَا عِلۡمُهَا عِندَ ٱللَّهِ وَلَٰكِنَّ أَكۡثَرَ ٱلنَّاسِ لَا يَعۡلَمُونَ
“Phwk k̄heā ca t̄hām cêā t̄hụng yām xws̄ān (wạn ki yā maḥ̒) nận ẁā meụ̄̀x dı lèā mạn ca keid k̄hụ̂n? Cng kl̀āw t̄heid ẁā thæ̂cring khwām rū̂ nı reụ̄̀xng nận xyū̀ thī̀ phracêā k̄hxng c̄hạn thèānận mị̀mī khır ca p̄hey mạn h̄ı̂ thrāb s̄ảh̄rạb welā k̄hxng mạn dị̂ nxkcāk phraxngkh̒ thèānận mạn h̄nạk xụ̂ng xyū̀ nı brrdā chận f̂ā læa p̄hæ̀ndin mạn ca mị̀ māyạng phwk cêā nxkcāk doy krathạn h̄ạn phwk k̄heā t̄hām cêā kạn prah̄nụ̀ng ẁā cêā nận pĕn p̄hū̂ thī̀ rū̂ nı reụ̄̀xng nận dī cng kl̀āw t̄heid thæ̂cring khwām rū̂ nı reụ̄̀xng nận xyū̀ thī̀ xạllxḥ̒ thèānận tæ̀thẁā mnus̄ʹy̒ s̄̀wn māk mị̀rū̂”
Surah Al-Araf, Verse 187
قُل لَّآ أَمۡلِكُ لِنَفۡسِي نَفۡعٗا وَلَا ضَرًّا إِلَّا مَا شَآءَ ٱللَّهُۚ وَلَوۡ كُنتُ أَعۡلَمُ ٱلۡغَيۡبَ لَٱسۡتَكۡثَرۡتُ مِنَ ٱلۡخَيۡرِ وَمَا مَسَّنِيَ ٱلسُّوٓءُۚ إِنۡ أَنَا۠ إِلَّا نَذِيرٞ وَبَشِيرٞ لِّقَوۡمٖ يُؤۡمِنُونَ
“cng kl̀āw t̄heid ẁā (mu xạm mạd) ẁā c̄hạn mị̀mī xảnāc thī̀ ca khrxbkhrxng prayochn̒ dı «læa thos̄ʹ dı «wị̂ pĕn krrms̄ithṭhi̒ kæ̀tạw k̄hxng c̄hạn dị̂ nxkcāk s̄ìng thī̀ xạllxḥ̒ thrng pras̄ngkh̒ thèānận læa h̄āk c̄hạn pĕn p̄hū̂ thī̀ rū̂ s̄ìng rênlạb læ̂w næ̀nxn c̄hạn k̆ ỳxm kxbkoy s̄ìng thī̀ dī wị̂ mākmāy læ̂w læa khwām chạ̀w r̂āy k̆ ỳxm mị̀ t̂xng c̄hạn dị̂ c̄hạn mi chı̂ khır xụ̄̀n nxkcāk p̄hū̂ tạkteụ̄xn læa p̄hū̂ prakāṣ̄ k̄h̀āwdī kæ̀ klùm chn thī̀ ṣ̄rạthṭhā thèānận”
Surah Al-Araf, Verse 188
۞هُوَ ٱلَّذِي خَلَقَكُم مِّن نَّفۡسٖ وَٰحِدَةٖ وَجَعَلَ مِنۡهَا زَوۡجَهَا لِيَسۡكُنَ إِلَيۡهَاۖ فَلَمَّا تَغَشَّىٰهَا حَمَلَتۡ حَمۡلًا خَفِيفٗا فَمَرَّتۡ بِهِۦۖ فَلَمَّآ أَثۡقَلَت دَّعَوَا ٱللَّهَ رَبَّهُمَا لَئِنۡ ءَاتَيۡتَنَا صَٰلِحٗا لَّنَكُونَنَّ مِنَ ٱلشَّـٰكِرِينَ
“phraxngkh̒ nận khụ̄x p̄hū̂ thī̀ dị̂ thrng bạngkeid phwk cêā cāk chīwit deīyw læa dị̂ thrng h̄ı̂ mī k̄hụ̂n cāk chīwit nận sụ̀ng khū̀khrxng k̄hxng chīwit nận pheụ̄̀x chīwit nận ca dị̂ mī khwām s̄ngb s̄uk̄h kạb nāng khrận meụ̄̀x chīwit nận dị̂ s̄ms̄ū̀ nāng nāng k̆ xûm khrrp̣h̒ xỳāng beā «læ̂w nāng k̆ p̄h̀ān mạn pị khrận meụ̄̀x nāng xûm khrrp̣h̒ h̄nạk k̄heā thậng s̄xng k̆ wing wxn t̀x xạllxḥ̒ p̄hū̂ pĕn phracêā k̄hxng k̄heā thậng s̄xng ẁā t̄ĥā h̄āk phraxngkh̒ thrng prathān butr thī̀ s̄mbūrṇ̒ h̄ı̂ k̄ĥā phraxngkh̒ læ̂w næ̀nxn k̄ĥā phraxngkh̒ k̆ xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ k̄hxbkhuṇ”
Surah Al-Araf, Verse 189
فَلَمَّآ ءَاتَىٰهُمَا صَٰلِحٗا جَعَلَا لَهُۥ شُرَكَآءَ فِيمَآ ءَاتَىٰهُمَاۚ فَتَعَٰلَى ٱللَّهُ عَمَّا يُشۡرِكُونَ
“khrận meụ̄̀x phraxngkh̒ dị̂ thrng prathān h̄ı̂ k̄heā thậng s̄xng sụ̀ng butr thī̀ s̄mbūrṇ̒ k̄heā thậng s̄xng k̆ h̄ı̂ mī brrdā p̣hākhī k̄hụ̂n kæ̀ phraxngkh̒ nı s̄ìng thī̀ phraxngkh̒ thrng prathān h̄ı̂ kæ̀ k̄heā thậng s̄xng xạllxḥ̒ nận thrng s̄ūng kein kẁā thī̀ phwk k̄heā h̄ı̂ mī p̣hākhī k̄hụ̂n”
Surah Al-Araf, Verse 190
أَيُشۡرِكُونَ مَا لَا يَخۡلُقُ شَيۡـٔٗا وَهُمۡ يُخۡلَقُونَ
“phwk k̄heā ca h̄ı̂ s̄ìng thī̀ bạngkeid xạn dı mī h̄ûns̄̀wn (kạb phraxngkh̒) thậng «thī̀ phwk mạn t̄hūk bạngkeid k̄hụ̂n kranận h̄rụ̄x?”
Surah Al-Araf, Verse 191
وَلَا يَسۡتَطِيعُونَ لَهُمۡ نَصۡرٗا وَلَآ أَنفُسَهُمۡ يَنصُرُونَ
Læa phwk mạn mị̀ s̄āmārt̄h h̄ı̂ khwām ch̀wyh̄elụ̄x dı «kæ̀ phwk k̄heā læa thậng mị̀ s̄āmārt̄h ch̀wyh̄elụ̄x tạw k̄hxng phwk mạn xeng d̂wy
Surah Al-Araf, Verse 192
وَإِن تَدۡعُوهُمۡ إِلَى ٱلۡهُدَىٰ لَا يَتَّبِعُوكُمۡۚ سَوَآءٌ عَلَيۡكُمۡ أَدَعَوۡتُمُوهُمۡ أَمۡ أَنتُمۡ صَٰمِتُونَ
“læa h̄āk phwk cêā cheiỵ chwn phwk k̄heā pị s̄ū̀ khả næanả thī̀ t̄hūk t̂xng phwk k̄heā k̆ ca mị̀ pt̩ibạti tām phwk cêā ỳxm mī p̄hl thèā kạn kæ̀ phwk cêā phwk cêā ca cheiỵ chwn phwk k̄heā h̄rụ̄x phwk cêā ca nìngc̄hey xyū̀ k̆tām”
Surah Al-Araf, Verse 193
إِنَّ ٱلَّذِينَ تَدۡعُونَ مِن دُونِ ٱللَّهِ عِبَادٌ أَمۡثَالُكُمۡۖ فَٱدۡعُوهُمۡ فَلۡيَسۡتَجِيبُواْ لَكُمۡ إِن كُنتُمۡ صَٰدِقِينَ
“thæ̂cring brrdā p̄hū̂ thī̀ phwk cêā wingwxn k̄hx xụ̄̀n cā kxạllxḥ̒ nận khụ̄x p̄hū̂ thī̀ pĕn b̀āw yeī̀yng phwk cêā nận xeng cng wingwxn k̄hx t̀x phwk k̄heā t̄heid læ̂w cng h̄ı̂ phwk k̄heā txb rạb phwk cêā d̂wy h̄āk phwk cêā pĕn p̄hū̂ phūd cring”
Surah Al-Araf, Verse 194
أَلَهُمۡ أَرۡجُلٞ يَمۡشُونَ بِهَآۖ أَمۡ لَهُمۡ أَيۡدٖ يَبۡطِشُونَ بِهَآۖ أَمۡ لَهُمۡ أَعۡيُنٞ يُبۡصِرُونَ بِهَآۖ أَمۡ لَهُمۡ ءَاذَانٞ يَسۡمَعُونَ بِهَاۗ قُلِ ٱدۡعُواْ شُرَكَآءَكُمۡ ثُمَّ كِيدُونِ فَلَا تُنظِرُونِ
“phwk mạn mī thêā thī̀ chı̂ mạn dein kranận h̄rụ̄x? H̄rụ̄x ẁā phwk mạn mī mī thī̀ chı̂ mạn cạdkār xỳāng run ræng h̄rụ̄x ẁā phwk mạn mī tā thī̀ chı̂ mxng h̄rụ̄x ẁā phwk mạn mī h̄ū thī̀ chı̂ mạn fạng cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) ẁā phwk th̀ān cng wingwxn k̄hx t̀x brrdā p̣hākhī k̄hxng phwk cêā t̄heid læ̂w cng wāng xubāy kæ̀ c̄hạn d̂wy cng xỳā dị̂ prawing welā h̄ı̂ kæ̀ c̄hạn ley”
Surah Al-Araf, Verse 195
إِنَّ وَلِـِّۧيَ ٱللَّهُ ٱلَّذِي نَزَّلَ ٱلۡكِتَٰبَۖ وَهُوَ يَتَوَلَّى ٱلصَّـٰلِحِينَ
“thæ̂cring p̄hū̂ khûmkhrxng c̄hạnnận khụ̄x xạllxḥ̒ p̄hū̂thrng prathān khạmp̣hīr̒ lng mā læa nı k̄hṇa deīywkạn phraxngkh̒ k̆ thrng khû khrxng brrdā p̄hū̂ praphvti dī thậngh̄lāy”
Surah Al-Araf, Verse 196
وَٱلَّذِينَ تَدۡعُونَ مِن دُونِهِۦ لَا يَسۡتَطِيعُونَ نَصۡرَكُمۡ وَلَآ أَنفُسَهُمۡ يَنصُرُونَ
“læa brrdā p̄hū̂ thī̀ phwk cêā wingwxn k̄hx xụ̄̀n cāk phraxngkh̒ nận phwk mạn mị̀ s̄āmārt̄h ca ch̀wyh̄elụ̄x phwk cêā dị̂ læa mị̀ s̄āmārt̄h ch̀wyh̄elụ̄x tạw k̄hxng phwk mạn xeng d̂wy”
Surah Al-Araf, Verse 197
وَإِن تَدۡعُوهُمۡ إِلَى ٱلۡهُدَىٰ لَا يَسۡمَعُواْۖ وَتَرَىٰهُمۡ يَنظُرُونَ إِلَيۡكَ وَهُمۡ لَا يُبۡصِرُونَ
“læa h̄āk phwk cêā wingwxn phwk mạn h̄ı̂ ch̀wy nả pị s̄ū̀ khả næanả thī̀ t̄hūk t̂xng phwk mạn k̆ mị̀ dị̂yin læa cêā ca h̄ĕn phwk mạn mxng māyạng cêā thậng «thī̀ phwk mạn mxng mị̀ h̄ĕn”
Surah Al-Araf, Verse 198
خُذِ ٱلۡعَفۡوَ وَأۡمُرۡ بِٱلۡعُرۡفِ وَأَعۡرِضۡ عَنِ ٱلۡجَٰهِلِينَ
“cêā (muḥạmmạd) cng yụdt̄hụ̄x wị̂ sụ̀ng kār xp̣hạy læa cng chı̂ h̄ı̂ krathả s̄ìng thī̀ chxb læa cng p̄hin h̄lạng h̄ı̂ kæ̀ p̄hū̂ c̄hod k̄helā thậngh̄lāy t̄heid”
Surah Al-Araf, Verse 199
وَإِمَّا يَنزَغَنَّكَ مِنَ ٱلشَّيۡطَٰنِ نَزۡغٞ فَٱسۡتَعِذۡ بِٱللَّهِۚ إِنَّهُۥ سَمِيعٌ عَلِيمٌ
“læa h̄āk mī kār yạ̀w yu dı «cā kchạyt̩x nkả lạng yạ̀w yu cêā xyū̀ k̆ cng k̄hx khwām khûm khrxng t̀x xạllxḥ̒ t̄heid thæ̂cring phraxngkh̒ pĕn p̄hū̂thrng dị̂yin p̄hū̂thrng rxbrū̂”
Surah Al-Araf, Verse 200
إِنَّ ٱلَّذِينَ ٱتَّقَوۡاْ إِذَا مَسَّهُمۡ طَـٰٓئِفٞ مِّنَ ٱلشَّيۡطَٰنِ تَذَكَّرُواْ فَإِذَا هُم مُّبۡصِرُونَ
“thæ̂cring brrdā p̄hū̂ thī̀ yảkerng nận meụ̄̀x mī khả chī̂nả dı «cā kchạyt̩xn pras̄b kæ̀ phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ rảlụk dị̂ læ̂w thạndı phwk k̄heā k̆ mxng h̄ĕn
Surah Al-Araf, Verse 201
وَإِخۡوَٰنُهُمۡ يَمُدُّونَهُمۡ فِي ٱلۡغَيِّ ثُمَّ لَا يُقۡصِرُونَ
“Læa phī̀n̂xng k̄hxng phwk mạn nận ca ch̀wyh̄elụ̄x phwk mạn nı kār h̄lng p̄hid læ̂w phwk k̄heā k̆ ca mị̀ ldla
Surah Al-Araf, Verse 202
وَإِذَا لَمۡ تَأۡتِهِم بِـَٔايَةٖ قَالُواْ لَوۡلَا ٱجۡتَبَيۡتَهَاۚ قُلۡ إِنَّمَآ أَتَّبِعُ مَا يُوحَىٰٓ إِلَيَّ مِن رَّبِّيۚ هَٰذَا بَصَآئِرُ مِن رَّبِّكُمۡ وَهُدٗى وَرَحۡمَةٞ لِّقَوۡمٖ يُؤۡمِنُونَ
“læa meụ̄̀x midị̂ mī xā yaḥ̒ dị̂ māyạng phwk k̄heā phwk k̄heā k̆ kl̀āw ẁā c̄hịn lèā th̀ān cụng mị̀ xuplokn̒ mạn k̄hụ̂n xeng cng kl̀āw t̄heid (muḥạmmạd) ẁā thæ̂ cring c̄hạn c ca pt̩ibạti tām c̄hephāa s̄ìng thī̀ t̄hūk h̄ı̂ pĕn xongkār kæ̀ c̄hạn cāk phracêā k̄hxng c̄hạn thèānận nī̀ khụ̄x brrdā h̄lạkṭ̄hān cāk phracêā k̄hxng phwk cêā læa (nī̂ khụ̄x) k̄ĥx næanả læa kār xĕndū mettā kæ̀ klùm chn thī̀ ṣ̄rạthṭhā”
Surah Al-Araf, Verse 203
وَإِذَا قُرِئَ ٱلۡقُرۡءَانُ فَٱسۡتَمِعُواْ لَهُۥ وَأَنصِتُواْ لَعَلَّكُمۡ تُرۡحَمُونَ
“læa meụ̄̀x xạl-ku rxān t̄hūk x̀ān k̄hụ̂n k̆ cng s̄dạb fạng xạl-ku rxān nận t̄heid læa cng nìngngeīyb pheụ̄̀x ẁā phwk cêā ca dị̂ rạb kār xĕndū mettā”
Surah Al-Araf, Verse 204
وَٱذۡكُر رَّبَّكَ فِي نَفۡسِكَ تَضَرُّعٗا وَخِيفَةٗ وَدُونَ ٱلۡجَهۡرِ مِنَ ٱلۡقَوۡلِ بِٱلۡغُدُوِّ وَٱلۡأٓصَالِ وَلَا تَكُن مِّنَ ٱلۡغَٰفِلِينَ
“læa cêā (muḥạmmạd) cng rảlụk t̄hụng phracêā k̄hxng cêā nı cı k̄hxng cêā d̂wy khwām nxbn̂xm læa yảkerng læa doy mị̀ xxks̄eīyng dạng thậng nı welā chêā læa yĕn læa cng xỳā xyū̀ nı h̄mū̀ p̄hū̂ thī̀ p̄hel rex
Surah Al-Araf, Verse 205
إِنَّ ٱلَّذِينَ عِندَ رَبِّكَ لَا يَسۡتَكۡبِرُونَ عَنۡ عِبَادَتِهِۦ وَيُسَبِّحُونَهُۥ وَلَهُۥ يَسۡجُدُونَۤ۩
“thæ̂cring brrdā p̄hū̂ thī̀ xyū̀ thī̀ phracêā k̄hxng cêā nận phwk k̄heā ca mị̀ h̄yìng t̀x kār kheārph s̄ạkkāra phraxngkh̒ læa kl̀āw h̄ı̂ khwām bris̄uthṭhi̒ kæ̀ phraxngkh̒ læa dæ̀ phraxngkh̒ thèānận phwk k̄heā krāb krān kạn”
Surah Al-Araf, Verse 206