Surah Al-Maarij - Thai Translation by King Fahad Quran Complex
سَأَلَ سَآئِلُۢ بِعَذَابٖ وَاقِعٖ
mī khn h̄nụ̀ng dị̂ k̄hx kār lngthos̄ʹ thī̀ ca t̂xng keid k̄hụ̂n xỳāng næ̀nxn
Surah Al-Maarij, Verse 1
لِّلۡكَٰفِرِينَ لَيۡسَ لَهُۥ دَافِعٞ
s̄ảh̄rạb brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā nận mị̀mī p̄hū̂ pạd p̂xng dı «h̄ı̂ pĥn cā kār lngthos̄ʹ pị dị̂
Surah Al-Maarij, Verse 2
مِّنَ ٱللَّهِ ذِي ٱلۡمَعَارِجِ
(kār lngthos̄ʹ nận) mā cā kxạllxḥˌ p̄hū̂ pĕn cêāk̄hxng h̄æ̀ng thāng k̄hụ̂n s̄ū̀ beụ̄̂xng s̄ūng
Surah Al-Maarij, Verse 3
تَعۡرُجُ ٱلۡمَلَـٰٓئِكَةُ وَٱلرُّوحُ إِلَيۡهِ فِي يَوۡمٖ كَانَ مِقۡدَارُهُۥ خَمۡسِينَ أَلۡفَ سَنَةٖ
ma lā xik aḥˌ læa xạr rūh̄ˌ (ỵib ril) ca k̄hụ̂n pị h̄ā phraxngkh̒ nı wạn h̄nụ̀ng sụ̀ng kảh̄nd k̄hxng mạn thèākạb h̄̂ā h̄mụ̄̀n pī (k̄hxng lok dun yā nī̂)
Surah Al-Maarij, Verse 4
فَٱصۡبِرۡ صَبۡرٗا جَمِيلًا
dạngnận cêā cng xdthn d̂wy khwām xdthn thī̀ dī ngām t̄heid
Surah Al-Maarij, Verse 5
إِنَّهُمۡ يَرَوۡنَهُۥ بَعِيدٗا
thæ̂cring phwk k̄heā (mu chrikīn)mxng h̄ĕn kār lngthos̄ʹ ẁā pĕn reụ̄̀xng h̄̀āng kịl
Surah Al-Maarij, Verse 6
وَنَرَىٰهُ قَرِيبٗا
tæ̀ẁā reā h̄ĕn mạn (kār lngthos̄ʹ) nận pĕn reụ̄̀xng kıl̂
Surah Al-Maarij, Verse 7
يَوۡمَ تَكُونُ ٱلسَّمَآءُ كَٱلۡمُهۡلِ
wạn thī̀ tĥxngf̂ā ca pĕn chèn thxngdæng thī̀ h̄lxmlalāy
Surah Al-Maarij, Verse 8
وَتَكُونُ ٱلۡجِبَالُ كَٱلۡعِهۡنِ
læa brrdā p̣hūk̄heā ca pĕn chèn k̄hns̄ạtw̒ thī̀ pliw ẁxn
Surah Al-Maarij, Verse 9
وَلَا يَسۡـَٔلُ حَمِيمٌ حَمِيمٗا
læa mitrs̄h̄āy ca mị̀ t̄hām t̄hụngkạn
Surah Al-Maarij, Verse 10
يُبَصَّرُونَهُمۡۚ يَوَدُّ ٱلۡمُجۡرِمُ لَوۡ يَفۡتَدِي مِنۡ عَذَابِ يَوۡمِئِذِۭ بِبَنِيهِ
t̄hụng mæ̂ẁā phwk k̄heā ca pras̄ān s̄āytā sụ̀ng kạnlæakạn k̆tām p̄hū̂ praphvti chạ̀w k̆ khır̀ ca t̄hị̀ tn h̄ı̂ pĥn cāk kār lngthos̄ʹ k̄hx ngxạllxḥˌ nı wạn nận d̂wy butr h̄lān k̄hxng k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 11
وَصَٰحِبَتِهِۦ وَأَخِيهِ
læa d̂wy p̣hriyā k̄hxng k̄heā læa d̂wy phī̀n̂xng k̄hxng k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 12
وَفَصِيلَتِهِ ٱلَّتِي تُـٔۡوِيهِ
læa d̂wy ỵāti phī̀n̂xng k̄hxng k̄heā sụ̀ng dị̂ h̄ı̂ thī̀phạk xāṣ̄ạy kæ̀ k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 13
وَمَن فِي ٱلۡأَرۡضِ جَمِيعٗا ثُمَّ يُنجِيهِ
læa d̂wy p̄hū̂ thī̀ xyū̀ nı p̄hæ̀ndin thậngmwl pheụ̄̀x thī̀ ca h̄ı̂ k̄heā rxdpĥn cāk kār lngthos̄ʹ
Surah Al-Maarij, Verse 14
كَلَّآۖ إِنَّهَا لَظَىٰ
mị̀ ley thīdeīyw thæ̂cring mạn pĕn fị nrk thī̀ luk son
Surah Al-Maarij, Verse 15
نَزَّاعَةٗ لِّلشَّوَىٰ
h̄nạng ṣ̄īrs̄ʹa t̄hūk lxk xxk (pherāa khwām r̂xn k̄hxng fị nrk)
Surah Al-Maarij, Verse 16
تَدۡعُواْ مَنۡ أَدۡبَرَ وَتَوَلَّىٰ
mạn ca reīyk p̄hū̂ thī̀ p̄hin h̄lạng læa h̄ạn h̄̀āng cāk khwām cring
Surah Al-Maarij, Verse 17
وَجَمَعَ فَأَوۡعَىٰٓ
læa s̄as̄m thrạphy̒s̄in læa pidbạng wị̂
Surah Al-Maarij, Verse 18
۞إِنَّ ٱلۡإِنسَٰنَ خُلِقَ هَلُوعًا
thæ̂cring mnus̄ʹy̒ nận t̄hūk bạngkeid mā pĕn khn h̄wạ̀nh̄ịw
Surah Al-Maarij, Verse 19
إِذَا مَسَّهُ ٱلشَّرُّ جَزُوعٗا
meụ̄̀x khwām thukk̄h̒ yāk pras̄b kæ̀ k̄heā k̆ tīphoytīphāy klạdklûm
Surah Al-Maarij, Verse 20
وَإِذَا مَسَّهُ ٱلۡخَيۡرُ مَنُوعًا
læa meụ̄̀x khuṇ khwām dī pras̄b kæ̀ k̄heā k̆ h̄wngh̄æn
Surah Al-Maarij, Verse 21
إِلَّا ٱلۡمُصَلِّينَ
nxkcāk brrdā p̄hū̂ krathả lah̄mād
Surah Al-Maarij, Verse 22
ٱلَّذِينَ هُمۡ عَلَىٰ صَلَاتِهِمۡ دَآئِمُونَ
brrdā p̄hū̂ thī̀ dảrng mạ̀n xyū̀ nı kār thả lah̄mād k̄hxng phwk k̄heā pĕn pracả
Surah Al-Maarij, Verse 23
وَٱلَّذِينَ فِيٓ أَمۡوَٰلِهِمۡ حَقّٞ مَّعۡلُومٞ
Læa brrdā p̄hū̂ thī̀ nı thrạphy̒s̄in k̄hxng phwk k̄heā mī s̄̀wn thī̀ t̄hūk kảh̄nd wị̂
Surah Al-Maarij, Verse 24
لِّلسَّآئِلِ وَٱلۡمَحۡرُومِ
s̄ảh̄rạb p̄hū̂ thī̀ xèy k̄hx læa p̄hū̂ thī̀ mị̀ xèy k̄hx
Surah Al-Maarij, Verse 25
وَٱلَّذِينَ يُصَدِّقُونَ بِيَوۡمِ ٱلدِّينِ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ cheụ̄̀x mạ̀n t̀x wạn h̄æ̀ng kār txbthæn (wạn ki yā maḥˌ)
Surah Al-Maarij, Verse 26
وَٱلَّذِينَ هُم مِّنۡ عَذَابِ رَبِّهِم مُّشۡفِقُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ mī khwām h̄wādh̄wạ̀n t̀x kār lngthos̄ʹ h̄æ̀ng phracêā k̄hxng phwk k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 27
إِنَّ عَذَابَ رَبِّهِمۡ غَيۡرُ مَأۡمُونٖ
thæ̂cring kār lngthos̄ʹ h̄æ̀ng phracêā k̄hxng phwk k̄heā mị̀ pĕn thī̀ plxdp̣hạy
Surah Al-Maarij, Verse 28
وَٱلَّذِينَ هُمۡ لِفُرُوجِهِمۡ حَٰفِظُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ rawạng rạks̄ʹā thwār k̄hxng phwk k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 29
إِلَّا عَلَىٰٓ أَزۡوَٰجِهِمۡ أَوۡ مَا مَلَكَتۡ أَيۡمَٰنُهُمۡ فَإِنَّهُمۡ غَيۡرُ مَلُومِينَ
nxkcāk kæ̀ khū̀khrxng k̄hxng phwk k̄heā h̄rụ̄x thī̀ mụ̄xk̄hwā k̄hxng phwk k̄heā khrxbkhrxng nı lạks̄ʹṇa chèn nận phwk k̄heā ca mị̀ pĕn p̄hū̂ thī̀ t̄hūk tảh̄ni
Surah Al-Maarij, Verse 30
فَمَنِ ٱبۡتَغَىٰ وَرَآءَ ذَٰلِكَ فَأُوْلَـٰٓئِكَ هُمُ ٱلۡعَادُونَ
dạngnận p̄hū̂ dı l̀wng lameid nxkh̄enụ̄x pị cāk nận chn h̄el̀ā nận phwk k̄heā pĕn p̄hū̂ lameid
Surah Al-Maarij, Verse 31
وَٱلَّذِينَ هُمۡ لِأَمَٰنَٰتِهِمۡ وَعَهۡدِهِمۡ رَٰعُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ rawạng rạks̄ʹā s̄ìng thī̀ dị̂ rạb mxbh̄māy (xa mā naḥˌ) k̄hxng phwk k̄heā læa khảmạ̀n s̄ạỵỵā k̄hxng phwk k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 32
وَٱلَّذِينَ هُم بِشَهَٰدَٰتِهِمۡ قَآئِمُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ dảrng mạ̀n t̀x kār pĕn phyān k̄hxng phwk k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 33
وَٱلَّذِينَ هُمۡ عَلَىٰ صَلَاتِهِمۡ يُحَافِظُونَ
læa brrdā p̄hū̂ thī̀ dảrng rạks̄ʹā nı kār lah̄mād k̄hxng phwk k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 34
أُوْلَـٰٓئِكَ فِي جَنَّـٰتٖ مُّكۡرَمُونَ
chn h̄el̀ā nận ca xyū̀ nı s̄wn s̄wrrkh̒ xạn h̄lākh̄lāy pĕn p̄hū̂ dị̂ rạb keīyrti
Surah Al-Maarij, Verse 35
فَمَالِ ٱلَّذِينَ كَفَرُواْ قِبَلَكَ مُهۡطِعِينَ
mī xarị keid k̄hụ̂n kæ̀ brrdā p̄hū̂ pt̩is̄eṭh ṣ̄rạthṭhā thī̀ wìng krah̄ụ̄dkrah̄xb māyạng cêā (muḥạmmạd)
Surah Al-Maarij, Verse 36
عَنِ ٱلۡيَمِينِ وَعَنِ ٱلشِّمَالِ عِزِينَ
phwk k̄heā nạ̀ng pĕnk lùm «thāng k̄hwā h̄rụ̄x thāng ŝāy k̄hxng cêā
Surah Al-Maarij, Verse 37
أَيَطۡمَعُ كُلُّ ٱمۡرِيٕٖ مِّنۡهُمۡ أَن يُدۡخَلَ جَنَّةَ نَعِيمٖ
tæ̀la khnnı h̄mū̀ phwk k̄heā t̀āng k̆ xyāk ca k̄hêāpị xyū̀ nı s̄wn s̄wrrkh̒ xạn s̄uk̄h s̄ảrāỵ kranận h̄rụ̄x
Surah Al-Maarij, Verse 38
كَلَّآۖ إِنَّا خَلَقۡنَٰهُم مِّمَّا يَعۡلَمُونَ
mị̀ ley thīdeīyw thæ̂cring reā dị̂ s̄r̂āng phwk k̄heā cāk s̄ìng thī̀ phwk k̄heā rū̂ kạn dī
Surah Al-Maarij, Verse 39
فَلَآ أُقۡسِمُ بِرَبِّ ٱلۡمَشَٰرِقِ وَٱلۡمَغَٰرِبِ إِنَّا لَقَٰدِرُونَ
k̄ĥā k̄hx s̄ābān t̀x phracêā h̄æ̀ng brrdā thiṣ̄ tawạnxxk læa brrdā thiṣ̄ tawạntkẁā thæ̂cring reā (xạllxḥˌ) pĕn p̄hū̂ dechānup̣hāph xỳāng næ̀nxn
Surah Al-Maarij, Verse 40
عَلَىٰٓ أَن نُّبَدِّلَ خَيۡرٗا مِّنۡهُمۡ وَمَا نَحۡنُ بِمَسۡبُوقِينَ
t̀x kār thī̀ reā ca pelī̀yn tạwthæn sụ̀ng dī kẁā phwk k̄heā læa reā ca mị̀ pĕn p̄hū̂ h̄md khwām s̄āmārt̄h
Surah Al-Maarij, Verse 41
فَذَرۡهُمۡ يَخُوضُواْ وَيَلۡعَبُواْ حَتَّىٰ يُلَٰقُواْ يَوۡمَهُمُ ٱلَّذِي يُوعَدُونَ
dạngnận cêā cng pl̀xy phwk k̄heā h̄ı̂ mạ̀ws̄um læa h̄lng rareing cnkẁā phwk k̄heā ca dị̂ phb kạb wạn (ki yā maḥˌ) k̄hxng phwk k̄heā sụ̀ng phwk k̄heā t̄hūk s̄ạỵỵā wị̂
Surah Al-Maarij, Verse 42
يَوۡمَ يَخۡرُجُونَ مِنَ ٱلۡأَجۡدَاثِ سِرَاعٗا كَأَنَّهُمۡ إِلَىٰ نُصُبٖ يُوفِضُونَ
wạn thī̀ phwk k̄heā ca xxk mā cāk h̄lum f̄ạng ṣ̄ph xỳāng rīb rèng khl̂āy kạb phwk k̄heā wìng krū pị yạng cew̆d k̄hxng phwk k̄heā
Surah Al-Maarij, Verse 43
خَٰشِعَةً أَبۡصَٰرُهُمۡ تَرۡهَقُهُمۡ ذِلَّةٞۚ ذَٰلِكَ ٱلۡيَوۡمُ ٱلَّذِي كَانُواْ يُوعَدُونَ
s̄āytā k̄hxng phwk k̄heā lah̄̂xy ṣ̄er̂ā s̄ld khwām xạpyṣ̄ pkkhlum phwk k̄heā nạ̀n khụ̄x wạn thī̀ phwk k̄heā t̄hūk s̄ạỵỵā wị̂
Surah Al-Maarij, Verse 44